Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 1031 : Diện Kiến Nhân Hoàng

Ngày đăng: 12:37 18/04/20


Thời gian một tháng, chân

thân Phương Vân đều ở trong cao không ngoài ba mươi vạn dặm, hấp năng

lượng vũ trụ thu cấp thứ. Đối với chuyện thế giới bên ngoài, chẳng quan

tâm. Đợi đến thời khắc chân thân Phương Vân lại hạ xuống kinh thành, tòa kinh thành Đế Đô danh chấn thiên hạ này đã hoàn toàn thay đổi bộ dạng.



Hình ảnh kinh thành rộn ràng nhốn nháo bình dị sớm không còn, thay vào

đó là đại quân Chinh sát võ trang hạng nặng. Cánh quân tinh nhuệ nhất

Đại Chu này, phân bố thành một tòa phương trận chỉnh tề, phân bố ở bốn

phương vị đông, nam, tây, bắc kinh thành.



Phía trước đại quân chinh sát, lại là “Cấm vệ quân”bảo vệ xung quanh

kinh thành. Đây là toàn bộ lực lượng tiên phong bảo vệ kinh thành.



Đại quân Chinh sát hơn ba mươi vạn quân, lại thêm cấm vệ quân hoàng

thành, là lực lượng chủ yếu chống đỡ tông phái họa loạn lần này. Toàn bộ kinh thành một mảnh xơ xác tiêu điều. Những chiến sĩ tinh nhuệ nhất Đại Chu triều này, ai cũng như ai, đều giống như bức tượng thép, ánh mắt

nhìn thẳng tiền phương, không hề nhúc nhích trong gió lạnh.



Địa khí hắc sắc cuồn cuộn, hóa thành dạng mây mù, tràn ra từ chỗ địa hạ, bốc lên ở dưới chân nhưng chiến sĩ này, khiến những chiến sĩ tinh nhuệ

nhất cuối cùng Đại Chu triều này, giống như hung thần trong địa ngục đi

ra.



“Địa khí dày đặc quá!”



Phương Vân đứng thẳng ở bên cạnh hoàng cung, vừa mới hạ xuống đất, liền

cảm giác được một cỗ hàn khí âm đục mãnh liệt, truyền ra từ dưới chân.

Nhè nhẹ từng đợt từng đợt, giống như băng ti. Khác với người khác,

Phương Vân không có cảm giác không thoải mái. Trong cơ thể hắn có Vạn Cổ Tà Đế Quân Lâm Thuật và tà công có một không hai, nay thiên địa Càn

Khôn đảo ngược, địa khí đại thịnh, rất có ích đối với chân khí tà đạo,

ma đạo, mà đối với Phương Vân cũng có lợi.



“Trương Anh từng nói, một tháng sau âm khí trong thiên địa sẽ đạt tới tối thịnh. Xem ra chính là hiện tại”



Phương Vân xoay người lại, liếc mắt một cái liền thấy được ở chỗ sâu

trong hoàng cung, Thần vệ đại quân xếp thành hàng ngũ ngay ngắn, thần

sắc hờ hững phía trước Bạch Ngọc Hộ Lan thông tới Trung ương Tử khí

điện, Thần vệ đại đô thống Vũ Vô Địch không nhúc nhích có vẻ cực kỳ bắt

mắt.



Thời điểm Phương Vân nhìn thần vệ đại lan phía trong hoàng cung, mọi

người đã nhìn hắn. Phương Vân hóa thành một đạo cầu vồng hắc sắc, lôi

đình lóe ra, thời điểm rơi xuống từ ba mươi vạn dặm trong hư không, khí

thế cực kỳ kinh người, muốn không chú ý đến cũng khó.



“Quan quân hầu!”
bướng bỉnh, giống khối tảng đá cứng rắn, lại cúi đầu giải thích với bản

thân. Phương Vân trong lòng đối với cái nhìn của Thái Bảo bướng bỉnh,

nhất thời thay đổi rất nhiều.



“Thái Bảo, không được, Phương Vân muôn phần không dám nhận”



Phương Vân vội vàng đỡ lấy hai vai Thái Bảo. Với tính cách cường ngạnh

của Thái Bảo, có thể nói ra hai chữ “Giải thích” đã là khá lắm rồi. Với thân phận hắn, hành lễ với bản thân lại càng không chịu nổi.



Thái Bảo cũng không có kiên trì, thần sắc nhất túc, nghiêm mặt nói:

“Lão phu hôm nay nói những điều này, là vì công, không phải vì tư. Mặc

dù lúc trước ngăn trở ngươi cũng vậy. Thái độ cá nhân ta, không liên

quan. Ta chỉ hy vọng, ngươi sau này chân chính có thể làm đến ngôn hành

như nhất: "vì triều đình, vì xã tắc vạn dân xuất lực! Như thế lại là

thiên hạ chi phúc!”



“Phương Vân thụ giáo”



Phương Vân trong lòng rùng mình, cung kính thi lễ.



“Bệ hạ còn muốn gặp ngươi, đi thôi. Chúng ta đi trước vậy ”



Tam Công dứt lời, dắt tay nhau rời đi.



Phương Vân nhìn Tam Công rời đi, hít một hơi thật sâu, sau đó đi lên

phía trước. Ở trạm định trước Bạch Ngọc Đan Huy: “Vi thần Phương Vân yết kiến bệ hạ”



Trung ương Tử khí điện vắng lặng không tiếng động, thật lâu sau, thanh

âm uy nghiêm của Nhân hoàng vang lên ở trong đầu Phương Vân: “Vũ Mục đã

nói với người rồi đó”



Nhân hoàng cũng không nói rõ, nhưng Phương Vân cũng đã hiểu ý: “Vâng, Vũ Mục đã nói qua với vi thần, vi thần cùng chư vị đại nhân, phòng thủ yếu đạo phía Đông hoàng cung”



Phương Vân chân thân luôn luôn ở cao trung ngoài ba mươi vạn dặm, tự

nhiên không có khả năng nói qua với Vũ Mục. Cùng Vũ Mục nói chuyện, chỉ

có phân thân kia của Phương Vân.



Lấy phân thân bái kiến Đại Chu quân thần, thương nghị chuyện quan trọng

quân quốc. Tuy rằng có vẻ có chút thất lễ. Chỉ là mỗi thời mỗi khác.

Nâng cao vũ lực tự thân, mới là thứ nhất quan trọng. Còn thương nghị

binh pháp, một pho tượng phân thân cũng đủ, cũng không gây trở ngại. Vũ

Mục cũng không nề hà gì.