Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 1082 : Tổng Kết Chiến Tranh
Ngày đăng: 12:38 18/04/20
“Tám trăm vạn quân đội!” trong lòng Phương Vân trầm mặc thật lâu. Hắn
hoàn toàn có thể tưởng tượng số lượng khổng lồ như vậy, cảnh tượng.trên
chiến trường sẽ thảm thiết thế nào.
“Xuất ra mười triệu lượng hoàng kim làm tiền trợ cấp! Giao cho những góa phụ của tướng sĩ bỏ mình!” Phương Vân nhìn Triệu Bá Ngôn, dặn dò nói.
Triệu Bá Ngôn giật mình, đây không phải là số nhỏ. Nhưng lấy quan hệ của bọn họ cùng Tụ Bảo các.Bán ra một ít pháp khí, hơn nữa mấy cái mỏ vàng
Phương Vân thu được hẳn là cũng đủ.
“Vâng, đại nhân!”.
Triệu Bá Ngôn sảng khoái đáp ứng.
Việc Phương Vân nghĩ đến là trấn an người nhà tướng sĩ bỏ mình. Nhưng Triệu Bá Ngôn lại nghĩ thừa cơ hội này thu mua lòng người.
Triều đình đại loạn, vấn đề sử dụng hoàng kim còn chưa có rõ ràng. Thừa
cơ hội này thu mua lòng người, tạo nên hình tượng Quan Quân hầu nhân từ
chính là thời cơ tốt nhất. Tuy rằng Phương Vân có khả năng không đồng ý
suy nghĩ của hắn, nhưng là thuộc hạ, không phải phân ưu vì chủ thượng
sao?
Triệu Bá Ngôn đem ý niệm trong đầu ấn xuống, cũng không có nói ra.
Phương Vân gật gật đầu, kế tiếp nhìn lại mọ việc.
Lần này quần hổ phệ long, triều đình tổn thất cũng không chỉ là tám trăm vạn giáp sĩ đơn giản như vậy. Sau lưng số liệu này còn đi theo một danh sách thật dài. Không biết bao nhiêu quân nhân, Vương hầu thiện chiến,
bỏ mình tại chiến trường. Thiện Chiến Hầu, Võ Xương hầu... Một danh sách dài, nhìn nó mà trong lòng Phương Vân thở dài không thôi.
Những Vương hầu này có không ít người, Phương Vân từng nói chuyện với bọn họ. Nhưng mà cứ như vậy chết ở trên chiến trường.
Thiện Chiến hầu chết trận, Mãng Hoang hầu bị chấn đoạn kinh mạch, công
lực bị phế Trung Tín hầu bị chặt đứt một cái cánh tay trái…Còn có không
biết bao nhiêu Vương hầu chết trên chiến thắng.
Đối với Đại Chu triều mà nói, những Vương hầu này bỏ mình là tổn thất
thật lớn. Tuy rằng lần này chiến thắng, nhưng ở một đoạn thời gian rất
dài, số Vương hầu, thống soái chết trận cực kỳ khó bù lại!
Trừ bỏ quân chính quy, lần này quân lực phụ trách trấn thủ kinh thành, cũng tổn thất thảm trọng.
Cấm quân trực tiếp bị đánh cho tàn phế. Chinh đoá đại quân chỉ còn lại
có tám vạn, Thần vệ đại quân tổn thất nặng nhất, cơ hồ đánh mất bên
chế. Chỉ còn lại mấy trăm người. Nhưng may mắn còn tồn tại xuống dưới,
hết thảy đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, cường giả trong cường giả!
“Triệu Bá Ngôn! Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không? Ngươi định mang đến cho mọi người ngập tai ương ngập đầu sao?”
Triệu Bá Ngôn bị Phương Vân hét to một tiếng, phục hồi tinh thần lại.
Bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, xôn xao một chút, sắc mặt liền trắng bệch,
mồ hôi lạnh chảy xuống. Giống như sắp chết tới nơi.
Thói quen của hắn là ở trước mặt Phương Vân không có cố kỵ điều gì. Lại
hồn nhiên quền rằng nơi này là kinh thành, là dưới chân thiên tử. Nếu
hắn nói ra mấy chữ cuối chỉ sợ lập tức có kẻ biết được.
Không chỉ là hắn, ngay cả Tứ Phương hầu phủ, Phương Vân, tất cả mọi người phải đi theo hắn gặp tai ương ngập đầu!
Lúc trước văn võ cũng trị, tiết chế lẫn nhau. Hoàng quyền được ổn định
hoàn hảo. Nhưng là hiện tại, thế lực Nho gia sụp đổ Đại Chu triều hiện
tại đang trong chế độ quân chính. Cái chế độ này mang đến, nguy hại còn
nghiêm trọng hơn Triệu Bá Ngôn hiểu biết nhiều!
Thiên uy khó lường, quân tâm khó dò!
“Đại nhân......”
Triệu Bá Ngôn lập tức nhũn người ra, toàn thân hư thoát:
“Về sau nhớ kỹ, chuyện quốc sự không cần nói nhiều.”
Phương Vân nhìn Triệu Bá Ngôn liếc mắt một cái, đứng dậy:
“Việc của triều đình đều có trí giả của triều đình phỏng đoán.”
“Thuộc hạ hiểu.”
Triệu Bá Ngôn lẩm bẩm nói.
Phương Vân liếc liếc mắt Triệu Bá Ngôn một cái, Triệu Bá Ngôn theo hắn
nhiều năm như vậy. Chung quy là trong lòng có chút không đành:
“Bá Ngôn, có một số việc, xem như ta. cũng không thể nói. Ngươi đi theo
ta nhiều năm, ta đây là không đành lòng nhìn ngươi bởi vì vài câu nói mà rước lấy họa sát thân!”
“Thuộc hạ hiểu”.
Triệu Bá Ngôn cung kính nói.