Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 1103 : Thiên Ma Chi Ách
Ngày đăng: 12:38 18/04/20
Thư phòng biến mất, Quan Quân hầu phủ biến mất, kinh thành cũng đã biến mất.
Phương Vân thần hồn bị vây trong một mảnh hỗn độn hắc ám, đây là Vận
mệnh hư không. Ở xung quanh hắn, có mênh mông bạch quang. Những hào
quang này rất mỏng manh, là Thiên Cơ lực lượng từ thể nội hắn phát ra.
Bên trong bạch quang có chút thanh minh, lại có chút mơ hồ, như xem hoa
trong mưa vậy.
Một ít tin tức ngắt quãng thỉnh thoảng xuất hiện trong đầu Phương Vân.
“Quả nhiên là đề cập đến Thần Thông cảnh cường giả!”
Phương Vân trong lòng vừa động, lập tức biết được. Hắn cảm giác có một
cỗ Thiên Cơ lực lượng cường đại quấy nhiễu. Sự quấy nhiễu này đến từ căn nguyên lực lượng của chính đối phương Lấy năng lực hắn lúc này, tương
lai của người dưới Thần Thông cảnh, bao gồm Thiên Trùng thất phẩm cường
giả đều có thể thấy rõ như ban ngày.
Duy nhất có thể làm cho hắn gặp khó khăn chính là Thần Thông cảnh cường
giả. Phương Vân hiện tại là Truyền Kì cảnh giới, nhưng căn cứ cảnh tượng xung quanh thì thực lực của đối phương chỉ đạt tới Địa Hồn cảnh, nhưng
lại có ảnh hưởng cực lớn, làm Phương Vân không thể xem đầy đủ tin tức.
“Không phải. Thần Thông cảnh cường giả này không phải người ta muốn tìm. Mà là người này có quan hệ cực kỳ chặt chẽ với người ta muốn tìm. Căn
nguyên lực lượng của hắn, vô hình trung ảnh hưởng đến Thiên Cơ thôi
diễn.”
Phương Vân lập tức cảm giác được chỗ khác biệt. Người có lực lượng cường đại quấy nhiễu Thiên Cơ, cũng không phải người hắn muốn tìm.
Phương Vân tâm niệm vừa động. Lập tức dùng Quang Thiên Sổ Thuật câu
thông thiên địa, lại thôi diễn một lần. Lúc này đây, Phương Vân thay đổi phương hướng thôi diễn. Né khỏi ảnh hưởng của Thần Thông cảnh cường
giả, tìm nguyên nhân làm cho bản thân tâm huyết dâng trào.
Hình ảnh xung quanh sắp bắt đầu. Vô số ánh sáng xuất hiện. Lúc này đây,
bạch quang từ trong thể nội Phương Vân phát ra. Một cái thân ảnh mông
lung, dần dần hiện lên ở trong đó. Đó là một nữ tử xinh đẹp, một mình
ngồi ở bên bờ vách núi đen, lệ rơi đầy mặt.
“Khán ma công chúa.”
Nhìn thấy nữ tử này, Phương Vân cả người chấn động. Hắn thật không ngờ,
người làm cho mình cảm thấy bất an lại là Thiên Ma công chúa.
Mởthư ra, đổ ập xuống chính là thoá mạ không lưu tình. Phương Vân đã
nhận được rất nhiều thư. Nhưng mà mở đầu là tiếng mắng chửi lại là lần
đầu tiên thu được.
Nhưng mà, Phương Vân căn bản là không có để ý những điều này, hắn vội
vàng xem tiếp. Khi xem xong, sắc mặt Phương Vân nhất thời đại biến.
“Triệu Bá Ngôn, tốc tới gặp ta!”
Vang dội thanh âm, như cự lôi, vang vọng trong phủ.
“Uỳnh!”
Phương Vân đẩy mạnh cửa ra, khi hắn bước ra ngoài, ánh mặt trời chiếu
xiên qua cửa. Một thân ảnh phá không tới, dừng trước người Phương Vân.
“Hầu gia, ngươi tìm thuộc hạ.”
Triệu Bá Ngôn quỳ sát trên mặt đất nói.
“Ta hỏi ngươi, hiện tại Thánh Phạt Đại Quân ở nơi nào?”
Phương Vân trầm giọng nói.
“Sau khi bình định Di hoang cùng Địch hoang sau, bệ hạ đã tạm dừng chinh chiến, đang tĩnh dưỡng ở phương Bắc. Nhưng, bệ hạ phân ra hơn phân nửa
đại quân tiến xuống phía Nam. Bây giờ đang ở Nam tông chuyên phá! Trước
mắt Thanh Vi Tông đã bị diệt. Tiếp mục tiêu là Liệt thiên tông. Nhưng,
thuộc hạ đã nhận được tin tức. Ngay tại mấy canh giờ trước, Thánh Phạt
Đại quân lại phân ra một đường, đang ở đi hướng Tây Nam, tựa như muốn đi đối phó Thiên Ma tông!”
“Cái gì!”
Phương Vân chấn động, hít một hơi thật sâu, trấn định nói: “Thủ lĩnh Thánh Phạt Đại Quân hướng Tây nam là ai?”
Triệu Bá Ngôn vẻ mặt nghi hoặc, Phương Vân bình thường đối mấy tin tức
căn bản là không thèm để ý. Cho nên hắn đã sớm ngừng đưa tin tức linh
tinh cho Phương Vân. Nhưng, hắn vẫn cẩn thận trả lời:
“Tây nam Thống lĩnh, là Thần Vệ quân thủ lĩnh Vũ Vô Địch!”