Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 1131 : Túc Mệnh Chi Tử

Ngày đăng: 12:38 18/04/20


“Không hay rồi!”



Phương Vân trong mắt hào quang chớp động, vội vàng trấn áp Ngũ Ngục đang náo động chân khí trong cơ thể. Từ khi luyện thành Ngũ Ngục Cốt Hoàng

Tới nay, đây là hắn lần đầu tiên hắn mất đi khống chế Ngũ Ngục Cốt

Hoàng.



“Túc Mệnh Chi Tử (1), không cần phản kháng. Chúng ta sẽ không hại ngươi, đi theo ta tới Thánh Vu sơn đi!”



(1) Túc Mệnh Chi Tử: Đứa con của số mệnh.



Thanh âm khàn khàn thương lão vang lên, mười sợi xích sắt thật lớn khẽ

động. Thiên địa rung chuyển, chỉ nghe từng đợt tiếng nổ ầm ầm vang lên.

Toàn bộ không gian bị một cỗ lực lượng khủng bố, mạnh mẽ bóc ra.



Mười tên Thánh Vu giáo Thái thượng trưởng lão này, ba gã kém cỏi nhất

chỉ có cảnh giới Thiên Trùng thất phẩm. Tuyệt đại bộ phân đều vượt qua

Mệnh Tinh cảnh giới, Mệnh Hồn cảnh, hoặcTruyền Kỳ cảnh, ba gã Thái

thượng trưởng lão tối cường, thậm chí đạt tới Địa Hồn Cảnh nhị trọng,

Động Thiên đỉnh phong cảnh giới. Trên người tỏa ra một cỗ khí tức Thế

giới thản nhiên, cực kỳ hùng hồn. Cơ hồ có thể so với Vũ Văn địch.



“Cổ vu!”



Phương Vân nhận ra thân phận mấy tên Thánh Vu lão quái vật. Cận cổ thời

đại Thái thượng trưởng lão, cơ hồ là không thể nào đạt tới cái đó và

cảnh giới. Chỉ có trung cổ thời đại, lục tẫn thương sinh, cổ vu may mắn

sinh tồn được, mới có được loại lực lượng này.



Mấy tên Cổ Vu này đều đã ngoài năm ngàn tuổi, mười phần thương lão. Lại

nắm giữ chú ngữ lực lượng từ xưa, lực lượng cường đại.ẩn chứa trong

thiên địa không thể hiểu nổi.



Thực lực mười người so le không đồng đều, nếu là những người khác, sớm

bị Phương Vân một chưởng đánh chết, phá không mà đi. Nhưng Thượng Cổ

Viêm Ma có thần thông hạng nhất mười hai đầu iêmViêm Ma quân vương hợp

nhất, có thể hóa thành một đầu Thượng Cổ Viêm Ma Đại Đế khủng bố, bằng

vào thiên phú hỏa hệ, có thể chính diện chống lại thượng cổ đại đế.



Mười tên Thánh Vu giáo Thái thượng trưởng lão nếu cách xa nhau thì không sao. Nhưng tới gần một chỗ khí tức hòa hợp với nhau, giống như một cái

chỉnh thể. Ở dưới sự dẫn dắt của ba gã Cổ Vu. Cho dù không có Ngũ Ngục

Cốt Hoàng nội loạn, Phương Vân nhất thời cũng khó đột phá ra được.



Ầm ầm long!


Phương Vân mỉm cười nói.



“A!”



Thánh Vu giáo khẽ cười một tiếng:



“Thời cơ đã đến, ta liền nói cho ngươi đi. Ta hỏi ngươi, Ngũ Ngục Cốt Hoàng trên người ngươi lúc đầu từ đâu mà đến?



“Trung thổ lương châu, ngẫu nhiên đọat được.”



Phương Vân nhẹ nhàng bâng quơ.



“Khặc khặc khặc.”



Nghe hắn nói thế, Thái thượng trưởng lão Thánh Vu giáo xung quanh đều cười ha hả, tiếng cười khó nghe, giống như đang khóc vậy.



“Ngẫu nhiên? Đùa cái gì vậy? Một khỏa bạch cốt châu là ngẫu nhiên, trái

tim thượng cổ Viêm Ma quân vương cũng là ngẫu nhiên sao?”



Một lão quái vật gầy gò giống như chỉ còn nửa cái mạng, bất kỳ lúc nào cũng có thể tắt thở, cười quái dị nói.



Phương Vân nghe vậy, sắc mặt nhất thời biến đổi. Hắn người trong nhà

biết chuyện nhà. Lúc trước tiến đến hải ngoại doanh châu, phía trên canh cốc, có rất nhiều Thiên Trùng cường giả. Nhiều người cướp đoạt như vậy, khả năng Phương Vân đoạt được trái tim thượng cổ viêm Ma quân vương, cơ hồ là không có. Nhưng trái tim chết đó lại hướng về Phương Vân bay lại.



“Trái tim kia là các ngươi an bài?



Phương Vân thu lại sự tươi cười, trầm giọng nói. Hắn lúc trước là trải

qua tranh đoạt, mới đoạt được trái tim thượng cổ Viêm Ma quân vương. Vốn tưởng bản thân thủ đoạn hơn người, nhưng hiện tại xem ra, chỉ sợ không

phải ngẫu nhiên như vậy.



“Hắc, ngươi quả là thông minh. Không sai, chúng ta lúc ấy, quả thật là

phụng lệnh giáo chủ chi mệnh. Tiến đến Ba Lâm quáng sơn, đem trái tim

kia bí mật giao cho ngươi. Ngay cả loạn lạc ở Ba Lâm mỏ cũng là giáo chủ cố ý phái người tạo ra. Ngươi ở tông phái giới lăn lộn nhiều năm như

vậy, có lúc nào nhìn thấy Thánh Vu giáo chúng ta cùng tông phái khác hợp tác như vậy chứ?



Một gã Thái thượng trưởng lão lúc trước xuất hiện ở hải ngoại đại cười

quái dị nói. Cách nhiều năm, thực lực hắn cũng đã tăng trưởng không ít,

đã tiếp cận trình độ Mệnh Tinh.



“Là ngươi!”



Phương Vân đồng tử co rụt lại, trong mắt có hào quang lạnh thấu xương hiện lên.