Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 1152 : Bạch Hổ Cùng Kỳ Lân

Ngày đăng: 12:39 18/04/20


“Đúng rồi! Ngươi còn không

biết thân phận của nó. Bạch Hổ thần thú là thần thú hộ tông Kiếm tông

chúng ta. Điểm này, người biết cũng không nhiều. Nó ở bên ngoài thích

biến hóa thành một con thỏ, tên là Bao Bao”.



“Bao Bao sao?!!”



Phương Vân thân hình kịch chấn, bản thể Bao Bao đại nhân, lại có thể là

thần thú thủ tông Kiếm tông!! Nếu Đế Nhất lfm khó nó, lấy tu vi của con

thỏ, căn bản không phải đối thủ của hắn. Đặc biệt hắn hiện tại trong tay có ba thanh thần kiếm.



“Tru Tiên điện ở nơi nào, nói cho ta biết!”



Phương Vân tiến lên trước một bước, lập tức nói. Rất nhanh, Lý trưởng

lão liền truyền đến một đạo ý thức, mặt trên thể hiện ra vị trí của “Tru Tiên điện” bí ẩn nhất của Kiếm tông.



“Ông!”



Phương Vân thân hình chợt lóe, cũng không cùng những người khác chào

hỏi. Lập tức liền trốn vào hư không, biến mất không thấy. Phương Vân

hiện tại ngộ thông “Vô tận chi môn”, đối với không gian chi đạo nắm

trong tay, đạt tới một bước không thể tưởng tượng. Xuyên qua không gian

so với trước kia, nhanh hơn vô số lần.



Bát quá trong nháy mắt, Phương Vân đã đến vị trí của Tru Tiên điện theo

như lời trưởng lão Lục Tiên điện. Đây là một tòa kiến trúc cương thiết

to lớn, ở bên trong một đoạn thời không đứt gãy bí ẩn. Chẳng qua, thời

điểm khi Phương Vân tới, nhìn thấy đã là một mảng đổ nát, toàn bộ cung

điện đều sập xuống, tựa như đã trải qua chiến đấu cực kỳ kịch liệt.



“Không tốt! Đến chậm rồi!”



Phương Vân trong lòng trầm xuống. Trưởng lão Lục Thiên điện hôn mê, đã

hôn mê thời gian thật dài. Thời điểm này lại đây, việc cũng đã xong. Bất quá, Phương Vân cũng là muốn tận nhân sự.



“Ông!”



Trong mắt hào quang biến hóa, trong mắt Phương Vân lập tức sinh ra biến

hóa. Toàn bộ tất cả, đều trong mắt hắn, lấy một loại hình thái khác tồn

tại. Bí ẩn gì, đều trốn không quá ánh mắt của hắn. Mà cùng lúc đó, tin

tức khổng lồ từ bốn phương tám hướng vọt tới, tiến vào bên trong đầu của Phương Vân.



Phương Vân sau khi được thần lực ma thần, đối với loại tin tức trong hư

không này, mức tiếp nhận tăng cường không chỉ mấy lần. Không bao lâu sau đã tìm ra một số tin tức hữu dụng.



“Hả?”



Phương Vân thời điểm ánh mắt đảo qua tầng dưới chót đại điện, đột nhiên

ánh mắt dừng lại, đưa bàn tay ta, một vật tỏa ra ánh sáng màu lục, lập

tức từ phế tích bay ra, rơi vào bàn tay Phương Vân.


Phương Vân trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.



“Là hậu duệ Đế Vũ trẻ tuổi”.



Vạn Cổ Thanh Thiên Đại Đế chậm rãi nói, hắn ánh mắt chớp động, tựa như đang cẩn thận đánh giá Phương Vân.



“Là người cứu nó”.



Phương Vân bình tĩnh nói.



“Đúng”.



Thanh âm Vạn Cổ Thanh Thiên Đại Đế, vẫn không có gì phập phồng, thanh âm ông ông vang lên, cũng không phải từ hóa thân truyền ra. Mà là từ bản

thể cự mộc ở phía sau hắn phát ra, mang theo một cỗ hương vị cổ lão.



“Ta không có gì để nói nữa” Phương Vân đã yên tâm.



Vạn Cổ Thanh Thiên Đại Đế là yêu tộc chi tổ, đại đế Huyền Minh cảnh. Bản thể hắn lại là một cây cự mộc, có được lực lượng sinh mệnh cường đại.

Nó đã muốn ra tay, như vậy con thỏ Bao Bao tất nhiên không sao. Không

cần phải lo lắng đến hắn.



Sinh mệnh sống tới thời đại này, Vạn Cổ Thanh Thiên Đại Đế đã không thua kém gì rất nhiều viễn cổ ma thần. Ở một số phương diện, thậm chí còn

thắng hơn.



“Bất quá, nó lại muốn gặp ngươi…”



Thanh âm Vạn Cổ Thanh Thiên Đại Đế ở trong thiên địa ông ông vang lên,

hóa thân của hắn đột nhiên biến mất. Trên thân cây thạt lớn, lộ ra một

cái động khẩu, đủ một người thông qua.



Phương Vân do dự một chút, rồi đi vào…



Đây là một không gian chừng ngàn bước, cũng không phải quá lớn. Góc sáng sủa của không gian, một con thỏ đang nằm ở trên một đống cà rốt, trên

người nó trải rộng vết thương, tất nhiên là chân khí Vạn Cổ Thanh Thiên

Đại Đế, cũng không thể làm cho nó hoàn toàn khôi phục.



Ở bên cạnh con thỏ, còn có một cự thú. Đó là một con kỳ lân màu tím mình đầy thương tích. Trên người trải rộng từng đạo vết kiếm thật sâu, sâu

có thể thấy được xương.



“Tiểu tử, là ngươi!!”



Thời điểm Phương Vân đi vào, con thỏ bị dọa nhảy dựng. Thân hình ngồi

thẳng lên. Nguyên bản trong ánh mắt lờ đờ, có một chút tinh thần.



“Là ta. Ta đi một chuyến Tru Tiên điện. Bất quá, lại đã muộn rồi, chỉ thấy một đống phế tích...”



Phương Vân bình tĩnh nói, ánh mắt hắn nhìn qua kỳ lân nguyên khí đại thương:



“Đó cũng là Đế Nhất tạo thành sao?”