Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 118 : Đánh Trúng Yếu Hại

Ngày đăng: 12:25 18/04/20


Ô Đạo Sa Môn, thành thật mà nói chỉ là một bầy lưu dân tu luyện võ đạo mà thôi. Phương Vân cũng chưa bao giờ để tầm nhìn của mình giới hạn trong đám lưu dân điên cuồng này cả.



Đối với Phương Vân mà nói, đây là một cái hạm phải nhảy qua, nếu như ngay cả cái hạm này mà nhảy cũng không nổi thì còn nói gì đến nghịch thiên cải mệnh, cứu lấy vận mệnh gia tộc.



- Điền Giai, ngươi lấy theo mấy người đi điều tra thử xem ở trong Diêm thành rốt cuộc có bao nhiêu miệng nước giếng. Khi nào điều tra xong hãy về báo cáo với ta.



- Vâng, đại nhân!



Điền Giai cung kính nói.



Điền Giai phân phối thêm khoảng trăm binh lính ở thành Nam rồi lập tức rời đi!



Đến lúc xế chiều, Điền Giai trở lại.



- Bẩm đại nhân, toàn thành có tất cả năm mươi hai miệng nước giếng. Phủ thành chủ cùng với phủ đại tướn quân có một giếng, còn năm mươi miệng khác thì phân tán ra khắp thành.



- Ừ.



Phương Vân gật đầu.



- Cho gọi ba vị giáo úy Mạnh Thanh, Lưu Thủy, Hà Phong tới đây.



Phương Vân bây giờ là đô úy, còn Mạnh Thanh, Lưu Thủy, Hà Phong là giáo úy dưới tay hắn. Về phần giáo úy giáo trường phía nam thì hắn giao cho một thân vệ Trận Pháp cảnh đả nhiệm. Mặc dù công lực cùng chiến công còn thiếu nhưng trong quân dự bị đã không còn có ai có thể so sánh với hắn nữa. Cho nên cũng không có ai dám nói gì cả.



- Đại nhân!



Một lát sau, có ba người bước vào trong phủ đô úy. Ba người này ngày thường nghiêm nghị sắc bén, trời sinh đã có cổ ngạo khí.



- Ba người các người lập tức mang theo thủ hạ từ trong doanh trại giáo úy đi tiếp quản năm mươi miệng nước giếng trong thành, lập tức tiến hành quản chế việc dùng nước. Đối với lưu dân trong thành, thì mỗi người mỗi ngày thì được cấp một lượng nước uống nhất định. Đồng thời, mỗi người khi lấy phải lưu lại tên họ và dấu tay. Đi đi, nếu làm chuyện này không xong thì các ngươi có thể giải giáp quy điền rồi!



Phương Vân phất phất tay, cũng lười nói thêm với họ cái gì. Đối với ba người này, hắn luôn trực tiếp nói, nếu không nghe lời thì liền cho rời đi! Nếu như quá dễ dàng thì thủ hạ ngược lại sẽ là mình!



- Vâng, đại nhân!



Ba người này bình thời tuy kiêu ngạo, nhưng đụng phải Phương Vân cường thế thì cũng chỉ có biết điều cúi đầu. Mạnh như Diệp Vọng, Lâm Hiên mà toàn bộ cũng bị hắn giết chết trong hai tháng, hơn nữa còn khiến cho mọi việc êm đẹp trôi qua, không có lý do gì để bắt bẻ hắn cả. Hiện tại, ngay cả đại tướng quân cũng co đầu rút cổ không ra, vị thiếu niên trước mắt này tàn nhẫn đến mức nào cũng không cần phải nói nữa.
Vào ban đêm hôm đó, một trăm tên Sa Môn lặng lẽ tiến vào trong Diêm thành.



Thấy hàn khí lượn lờ trên giếng nước, những tên đệ tử Sa Môn khát đến nỗi nứt môi này thoáng cái đã đỏ mắt lên.



- Giết bọn họ!



Tăng bào màu đen lau động, những tên đệ tử Sa Môn này giống như con Biên Bức từ trong không trung rơi xuống.



Đột nhiên, có một gã bách phu trưởng trong quan binh ngẩng đầu lên, thấy đám Sa Môn đang xông tới, con mắt lộ ra vẻ âm mưu đã được như ý.



- Giết bọn họ!



Cánh tay của Phương Vân vung lên, bỗng nhiên ở xung quanh nhà dân xuất hiện vô số quan bình. Chỉ chớp mắt đã có các tiếng vèo vèo làm rung động, rồi có vô số mưa tên bắn thẳng lên bầu rời hướng về phía trăm tên Sa Môn kia.



Rầm rầm rầm!!



Cùng một thời gian, tám tên thân vệ Trận Pháp Cảnh, đánh vỡ tường của nhà dân xông ra ngoài. Cổ tay vừa nhấc lên thì tám chiếc Phá Thần Nỏ phát ra tiếng động làm lòng người phải rung dồng, rồi có mấy mũi tên Phá Thần Tiễn bắn ra, tám cái thi thể Sa Môn từ trên bầu trời rơi xuống.



- Giết!



Trong một ngôi nhà dân, một người tướng quân mặc chiến giáp Diêm thành phá không ra, bàn tay vỗ một cái đã giết chết hai tên đệ tử S Môn, thi thể từ không trung rơi xuống.



- Không tốt, trúng mai phục rồi!



Hai mắt của đại sư huynh đầy máu, hắn muốn khóc rồi. Lần trước bị tên Lâm Hiên hãm hại thì hắn còn hiểu được. Nhưng lần này vì sao cũng bị trúng mai phục, chẳng lẽ nội bộ Sa Môn có gian tế sao.



Trong Diêm thành tổng cộng có năm mươi miệng giếng, cho dù không xa thì cũng không thể nói gần được. Đại sư huynh không sao hiểu được vì một tên đô úy mới mười lăm tuổi mà đã phát hiện ra hành tung của mình.



Nhưng hắn cũng không biết, Phương Vân tu luyện Vọng Khí pháp của Thiên Tà tông, cho dù cách xa cũng có thể thấy luồng tinh khí do họ phóng lên. Cái này cũng giống như là pháo hoa trong đêm tối vậy, rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn được nữa.



- Phương Vân, ta muốn ngươi chết!



Đại sư huynh giận quát một tiếng, liều mạng, xông về Phương Vân.