Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 142 : Vào Nhà Cướp Của

Ngày đăng: 12:26 18/04/20


Giọng nói vừa phát ra thì bỗng nhiên có một bàn tay to màu vàng chụp vào con hung cầm màu đen trong hư không. Cùng lúc đó, Phương Vân thả ra mười hai đầu Đại Lực Cốt Ma ngăn cản lấy khôi lỗi.



Hư ảnh sau lưng Phương Vân cũng biến đổi không thôi, hiện ra ba con phi long bay lượn.



- Hừ! Chỉ có ba con phi long mà cũng dám nói mạnh miệng.



Hắc vũ thư sinh hiện ra vẻ trào phúng trong mắt, ba con phi long đối chọi ba con phi long, ai chết trong tay ai còn chưa biết được.



Rống!



Nhưng vào lúc này dị biến lại phát sinh. Hư không sau lưng Phương Vân lại vặn vẹo liên tục. Ngay lúc hắc vũ thư sinh đang coi thường thì lại có thêm một con phi long từ trong hư vô bay ra.



- Bốn…bốn con phi long lực!



Hắc vũ thư sinh làm sao cũng không thể tin được việc đang xảy ra trước mắt. Võ giả Lực Phách cảnh bốn con phi long lực, đừng nói là nhìn qua mà ngay cả trước kia cũng chưa từng nghe thấy. Lòng hắc vũ thư sinh không khỏi run lên, không khỏi sinh ra ý rút lui.



Ba con phi long lực kém hơn bốn con phi long lực một con phi long! Lớn hơn một cấp cũng đủ chết người. Tuy nói đơn giản là chỉ nhiều hơn một con, nhưng chênh lệch trong đó lại không thể nói đến như vậy được.



Hai cánh hắc vũ thư sinh mở ra, lập tức nhanh như một luồng thư sinh trốn về phía xa.



- Ngươi trốn được không?



Phương Vân cười lạnh một tiếng. Bàn tay to màu vàng đã che khuất bầu trời bay thẳng đến. Hắc vũ thư sinh mới chạy ra ngoài được một trượng đã bị bàn tay màu vàng chộp lấy.



A!



Hắc vũ thư sinh kêu thảm một tiếng, trực tiếp hiện ra chân diện thật sự. Cự chưởng của Phương Vân nắm chặc hắn cũng tương đương với việc hắn đang bị bốn con phi long đè ép. Hắc vũ thư sinh cảm thấy thân thể mình bị đè đến nỗi muốn nổ tung, phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng đã bị trọng thương.



- Phương huynh tha mạng, Phương huynh tha mạng...



Hắc vũ thư sinh lập tức kêu to lên.



- Vị đạo huynh kia, hạ thủ lưu tình.



Ở nơi xa, một nhóm tu sĩ mặc hắc bào kêu lên.



Phương Vân chỉ nhìn lướt qua, nhìn vào trên mặt hắc vũ thư sinh.
- ‘Tiêu Dao bí sách’ là công pháp cổ truyền của phái Tiêu Dao, đừng để cho hắn đi!



- A! Hắn chém ta một cánh tay, các sư huynh, thay ta giết hắn đi a!...



- Các sư huynh, bộ ‘Vạn Ma Hợp Nhất’ này chính là pháp quyết biến cái vô thành cái có, mau đoạt lại mau a….



…….



Tầng thứ nhất của động phủ Bắc Minh bây giờ cực kỳ hỗn loạn, có đến mấy ngàn người hỗn chiến. Phương Vân thấy vậy cũng là hoa mắt lên. Những người này dường như là thuộc về các môn phái đang hỗn chiến với nhau, còn có một số nhỏ đang ở bên trong đục nước béo cò.



- Mau tránh ra!



Một tráng hán hung thần sát ác lớn tiếng gầm thét lên, bay tới chỗ của Phương Vân. Trên tay của hắn còn có một cái hộp.



- Hắc hắc, tìm đúng người rồi!



Phương Vân phát hiện người này chỉ là một võ giả ba con phi long lực, lập tức cười lớn, bàn tay khẽ vẫy thả ra mười hai đầu Đại Lực Cốt Ma, sáu tên kỵ binh Lực Phách cảnh Địch Hoang, cộng thêm Phương Vân thì chỉ có một kích đã giết chết tên tráng hán này. Mở cái hộp ra thì thấy bên trong có một viên đan dược màu đỏ thẩm, tản mát ra một cỗ hồng quang, vừa mới hít vào một chút thì có một mùi thơm lạ lùng truyền vào mũi, ngay cả tốc độ vận chuyển nội lực cũng nhanh hơn không ít.



- Gặp phải cường địch rồi, người này không dễ chọc!



Có mấy tên cao thủ đã theo dõi Phương Vân từ khi hắn bước vào. Nhưng đột nhiên phát hiện Phương Vân vừa mới khẽ vẫy tay thì bên cạnh đã có nhiều hơn mấy bóng người thì lòng trầm xuống, biết người này không dễ đối phó thì liền tản ra.



Phương Vân liền canh giữ ở ngay cửa động để đợi con mồi. Hắn cũng không ẩn tàng thực lực, quang ảnh ở sau lưng cũng biến ảo không ngừng, bốn con phi long ở trên hư không giương nanh múa vuốt, khí thế hùng hồn.



Phương Vân tuy đánh cướp nhưng thấy người trong môn phái thì liền tránh ra. Những người này chính là phiền toái không dễ trêu chọc, chỉ cần giết một người thì lập tức sẽ có sư huynh, sư đệ, sư thúc, sư bá, sư tổ…liên tục một đám người không ngừng chạy ra báo thù. Nhưng mà, những người độc hành sẽ không may đến thế…



Hô!



Tiếng gió gào thét, lại có một bóng đen quanh thân có tà khí cuồn cuộn đang đi ra khỏi cửa động. Phía sau hắn đang có bảy tám người cùng một môn phái đang đuổi theo.



- Vào nhà cướp của, giết đúng là ngươi!



Đối với mấy tên tán tu này thì Phương Vân lại không hề có chút cố kỵ nào.



Bàn tay vỗ một cái thì lập tức có một bàn tay màu vàng đánh ra, trong nháy mắt đã đánh đối phương thành phấn vụn. Thấy hung uy như thế thì những người trong tông phái đuổi theo cũng kiêng kị không thôi. Chỉ đành trơ mắt nhìn Phương Vân lấy tiên linh thảo trên người đối phương bỏ vào trong túi mà không dám lên tiếng nào.