Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 158 : Mười Hai Tà Thú Tế Đàn
Ngày đăng: 12:26 18/04/20
Trên đường lớn, Hứa Quyền, Cao Vi, Tần Phong, Dương Khiêm, Lý Bình ở ngoài cửa ở Anh Vũ Hầu phủ chờ đợi.
- Anh Vũ Hầu phá quan lại được sắc phong võ hầu. Mấy ngày qua người đến chúc mừng sợ rằng cũng muốn nát cả cửa phủ rồi. Dương huynh, ngươi nói Anh Vũ Hầu có tiếp kiến chúng ta không?
Lý Bình có chút lo sợ bất an nói. Nếu là đổi lại là Quý Tộc hầu khác, hắn cũng sẽ không co đầu rụt cổ như vậy. Nhưng vị này chính là Võ hầu, địa vị vượt xa một quý tộc hầu.
- Không biết. Từ từ chờ đi. Hiện tại chỉ hi vọng, Anh Vũ Hầu cùng chúng ta giống nhau, đối với Phương Vân hận thấu xương.
Trong lòng Dương Khiêm cũng không ôm bao nhiêu hi vọng.
- Hai người các ngươi đều câm miệng cho ta!
Hứa Quyền đang mặc cẩm phục, khoác áo lông hổ, quay đầu lại lạnh lùng quát một tiếng. Nếu không phải nhìn thế gia của hai người này, hắn căn bản không cho phép này mấy người đi theo mình.
- Vâng, thế tử.
Bị Hứa Quyền quát, hai người sợ hãi, không dám nói tiếp nữa. Chỉ chốc lát sau, đại môn mở ra, quản gia Anh Vũ Hầu phủ từ bên trong cánh cửa đi ra ngoài, hướng về phía năm người vẫy tay:
- Hầu gia muốn gặp các ngươi, cho các ngươi đi vào!
Năm người mừng rỡ, mặc dù Hứa Quyền địa vị không nhỏ. Nhưng sau khi Anh Vũ Hầu sắc phong, địa vị so với Mãng Hoang hầu còn cao hơn quý. Bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý bị cự tuyệt.
- Mau vào đi!
Lão quản gia dẫn đường, năm người đi theo phía sau, xuyên qua một hoa viên, hướng thư phòng Hầu phủ đi tới.
- Đại nhân, người đã dẫn tới.
Đến bên ngoài thư phòng, lão quản gia cung kính nói.
- Ừ.
Dương Hoằng gật đầu, đồng thời ánh mắt nhìn về năm tên tướng quân. Năm người hiểu ý, lập tức lui vào một gian phòng khác liền với thư phòng.
- Ra mắt Anh Vũ hầu!
Sau khi cửa thư phòng mở ra, đám người Hứa Quyền đi vào, chỉ một bước đi nhưng năm người cảm thấy một cổ uy áp trầm trọng. Không dám chậm trễ, năm người vội vàng khom người thi lễ cung kính nói:
- Hứa Quyền ( Cao Vi Tần Phong Dương Khiêm Lý Bình) ra mắt Anh Vũ Hầu!
Mấy người cũng xuất thân là Quý Tộc hầu, sau khi trưởng thành, liền có thể thừa kế tước vị. Giống như Hứa Quyền, Cao Vi, Tần Phong, có thể đạt được tước vị Bá tước, Dương Khiêm, Lý Bình kém cõi nhất cũng có thể đạt đến tước vị Nam tước. Pháp lệnh Đại Chu hoàng triều quy định có tước vị trong người, cũng không cần quỳ xuống hành lễ!
- Ừ.
Dương Hoằng trong mắt lộ ra vẻ nghĩ ngợi, tựa hồ nhớ ra cái gì đó. Ba tên mưu sĩ tâm thần chấn động, bọn họ võ đạo không cao, đối với phương diện này không hiểu rõ nhiều lắm nói.
- Phương Vân có phải hay không thượng cổ cường giả chuyển sang kiếp khác, cũng không sao cả. Cho dù là vậy, ta cũng có năng lực đè ép! Hiện tại, tạm thời an tâm đợi Võ Hầu sắc phong ngày mai!
Dương Hoằng hờ hững nói, trong thanh âm nhưng để lộ ra một cổ tự tin dị thường mãnh liệt.
- Thượng cổ cường giả? Hừ, ta ngồi trên Thiên Đế Chiến Xa, đại biểu chính là viễn cổ Thiên đế, tôn sùng vô cùng, áp đảo muôn phương. Cho dù là tuyệt thế hung nhân viễn cổ, cũng muốn hết thảy quy áp, đều bắt!
Tây Bắc Đại Chu, bên trong An Tô thành.
- Chuyện Dương Hoằng phong hầu đã không thể thay đổi. Thế gian này, cuối cùng chỉ có võ lực mới là vương đạo! Lấy tâm tính Dương Hoằng, sau khi phong hầu, tất nhiên muốn đối phó ta. Hơn nữa vừa ra tay, rất có thể chính là thế lôi đình vạn quân, ta phải chuẩn bị thật tốt!
Trong đại điện, Phương Vân ngồi xếp bàng trong bóng đêm, nguồn sáng duy nhất chính là do hai mắt hắn phát ra.
- Thập Nhị Tà Kiếm Trận, đốt!
Phương Vân đột nhiên giương ngón tay lên, mười hai chuôi tà kiếm bay ra. Trường kiếm vừa chuyển, trong đại điện lập tức mây đen cuồn cuộn. Phương Vân phun ra một ngụm nội lực, tấm mây đen này lập tức phát triển đến cả đại điện.
- Ta thực lực bây giờ đã lớn, vừa lúc đem những pháp khí này tế luyện một lần nữa, làm uy lực bọn hắn đại tăng.
Tâm niệm Phương Vân vừa chuyển, trong đầu xẹt qua một đoạn khẩu quyết, đột nhiên tay bấm pháp quyết, một ngón tay chỉ vào giữa mười hai chuôi tà kiếm trong đại điện, quát lên:
- Mười hai kiếm hợp nhất, hoá sinh tế đàn!
Ầm!
Mây đen cuồn cuộn hướng vào phía trong, mười hai chuôi tà kiếm cũng hội tụ hợp nhất, hóa thành hình dáng một vòng kiếm. Chỉ nghe từng đợt oong oong kiếm kêu, trong nháy mắt, vô số màu đen phù toản bay ra, những thứ này phù toản hoá sinh ra một trận pháp phức tạp. Trong chớp mắt, trận pháp biến hóa, bốn phương tám hướng hợp thành một tế đàn cổ xưa xuất hiện ngay trung ương mười hai chuôi tà kiếm.
Một trận lôi điện màu xanh từ trung ương tế đàn dâng lên ra, giống như tơ nhện, không có vào tế đàn chung quanh mười hai chuôi treo trên bầu trời trong tà kiếm. Mười hai tà kiếm chấn động, thân kiếm lóng lánh từng đợt lôi điện, hiển nhiên uy lực tăng lên rất nhiều.
Rầm!
Cùng một thời gian, mây đen lần nữa nổ tung, khuếch tán đến cả đại điện. Mây đen cuồn cuộn, bên trong sấm chớp liên hồi, thoạt nhìn cực kì khủng bố.
- Ha ha, Thập Nhị Tà Kiếm Trận, rốt cục tiến vào tầng một, tế luyện thành mười hai tà thú tế đàn.
Phương Vân cười lớn một tiếng, đem ngón tay ra bên ngoài, tế đàn cổ xưa chung quanh mười hai chuôi tà kiếm hóa thành một đạo kinh hồng, bắn ra, rồi cả tế đàn xoay tròn.
Phương Vân bấm ngón tay, một lần nữa tế luyện. Mười hai tà thú tế đàn lập tức hóa thành nước chảy, lần nữa chảy vào đan điền Phương Vân!
.