Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 16 : Địa Cấp Châu

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


Sáng sớm, hàn khí lượn lờ. Hâu cỗ xe ngựa xuất hiện ở trước học cung.



"Thời gian nửa tháng đã qua, đã đến thời gian ước hẹn với Thanh Sưởng công chúa!



Phương Vân trang phục toàn thân màu trắng từ trên xe nhảy xuống. Tháng mười đã qua, qua một thời gian ngắn nữa là đã vào đông rồi.



Khí trời ngày càng lạnh, những vương công sĩ tử lui tới trong học cung, lúc này trên người đã có thêm một tấm áo gấm hoặc áo khoác bằng da...Chỉ có Phương Vân vẫn một bộ y phục. Đây chính là chỗ tốt của chân khí, có thể chống cự với hàn khí.



- Phương Vân, là Phương Vân tới!



Người chung quanh vừa thấy Phương Vân tới, lập tức quát to một tiếng, rồi chim thú con người đều tránh xa ra.



- Không ổn, Thanh Sưởng công chúa đang ở bên trong chờ hắn. Hắn mới trêu chọc Tuyên Hoa phu nhân cách đó không lâu, lại còn dám trêu chọc Thanh Sưởng công chúa. Thật là một họa tinh, tránh xa hắn ra một chút.



Những sĩ tử xung quanh nhìn hắn giống như đang nhìn Hồng Hoang mãnh thú. Điều này cũng không trách, hung danh của Thanh Sưởng công chúa tại kinh thành cực thịnh, chuyện ước đấu giữa Phương Vân và Thanh Sưởng công chúa vốn bị Hoàng thất che giấu, cho đến bây giờ mới công bố ra.



"Được sự sủng ái của cả quân quyền, vương quyền mà cũng không thể đột phá, nhất định là hạng tầm thường!" Phương Vân lạnh lùng nhìn bước qua, sải bước vào bên trong học cung. Võ đạo của hắn đã đi vào Chân khí cấp, cả tinh thần và khí chất đều có sự thay đổi lớn lao.



Bước vào học cung, Phương Vân liền gặp ngay Trương Anh cùng Chu Hân. Hơn nửa tháng thời gian, hai vị sĩ tử này tu luyện Mãng Ngưu quyền, tinh thần khí thế cũng đã thay đổi rất nhiều, hiện ra khí khái đặc biệt.



- Phương huynh, huynh đã đến rồi. Thanh Sưởng công chúa đang tụ tập cùng mấy vị thế tử hầu phủ, đang đợi trong Vân Mộng Đình, chuẩn bị xem ngươi chê cười đây!



Trương Anh giống như là kiến đang bò trên trảo nóng, đầu đầy mồ hôi. Hơn một tháng khổ luyện, Trương Anh cũng bắt đầu nắm được một chút tinh túy của võ đạo, nhưng càng như vậy, hắn càng hiểu rõ chênh lệch của Nguyên Khí cấp cùng với Cương Khí cấp.




Thanh Sưởng công chúa cười lạnh, đứng dậy. Hai bên trái phải, các thị nữ biết lễ gỡ tấm áo khoác xuống.



- Phương Vân ta nói chuyện làm việc, tự nhiên có sao nói vậy, nói là làm. Địa Cấp châu của ta đâu?



Phương Vân trầm giọng nói, trong thanh âm hiển lộ ra sự tự tin cường đại.



"Cái tên nô tài này, sao lại có sự tự tin cường đại đến như vậy, chẳng lẽ trong thời gian hắn khổ tu, hắn đã có đòn sát thủ lợi hại nào chuẩn bị sao?" Cảm thấy Phương Vân có sự tự tin cường đại, trong lòng Thanh Sưởng công chúa không khỏi dao động, nghĩ mãi mà không ra, vì sao Phương Vân lại có sự tự tin như vậy.



"Không được, tên Phương Vân này lời nói xảo trá, nói không chừng, hắn chính là cố ý làm như vậy để đả kích lòng tin của ta. Bản thân ta không tin, lấy tu vi Cương Khí cảnh của ta, đè cũng có thể đè chết hắn!" Đôi lông mi đen lớn của Thanh Sưởng công chúa chớp động, lập tức đem tất cả tạp niệm bỏ đi.



Thanh Sưởng công chúa nhấc ngón tay lên, ở giữa hai đầu ngón tay, liền xuất hiện một hạt châu trong suốt, tản ra hàn khí lượn lờ, thoáng cái đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.



- Địa Cấp châu a, bảo bối! Đây là bảo bối so với Nhân Cấp châu còn lợi hại hơn mấy lần!



- Một vương hầu, đừng nói là Địa Cấp châu, Nhân Cấp châu cũng chưa chắc có. Đây là sự tích lũy lâu dài của hoàng thất, một viên Địa Cấp châu, tùy tiện là có thể lấy ra a!



....



Những người chung quanh nghị luận không thôi, mà chính không ít các Đại Thế Tử sau khi thấy hạt châu này cũng ham muốn không thôi. Trên người bọn họ cũng không có loại bảo bối này. Các vị Đại Thế Tử này, xuất thân thì đã có các loại linh thảo linh dược, ăn các loại nhân sâm linh chi, tăng cường thân thể, mọi người đều có thân thủ kinh người. Tu vi võ đạo của bọn họ tuy so với Phương Vân cao hơn rất nhiều, nhưng cũng không dám đoạt lấy hạt châu đó từ tay vị công chúa hoàng thất này.



Lấy được một viên Địa Cấp châu, vốn dĩ không tệ, nhưng về sau, cũng sẽ mang tới phiền phức không thôi!