Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 161 : Âm Thầm Phân Cao Thấp

Ngày đăng: 12:26 18/04/20


- Lão gia, người gọi ta?



Hiển Hoa phu nhân đẩy cửa phòng ra, chậm rãi đi đến. Theo sát ở phía sau là lão quản gia Ngụy Duyên.



Bình Đỉnh hầu ngồi ở bên cạnh bàn gỗ, quay đầu nhìn lướt qua Hiển Hoa phu nhân, bỗng nhiên quát to một tiếng:



- Quỳ xuống!



Hiển Hoa Phu Nhân sợ hết hồn:



- Lão gia, người đây là?



- Ta nói ngươi quỳ xuống, không có nghe sao?



Bình Đỉnh hầu vỗ mạnh bàn một cái, hai mắt trợn trừng lên, một cỗ sát khí giá lạnh lưu động trong không khí.



Hiển Hoa phu nhân liền biến sắc, nàng cảm giác được đúng là Bình Đỉnh hầu đã nổi sát tâm. Nếu như nàng còn dám do dự thì sợ rằng ngay khắc sau sẽ là đầu rơi xuống đất.



Hiển Hoa phu nhân quỳ phịch một cái trên mặt đất, cúi đầu, không dám nói tiếp nữa.



Lão quản gia Ngụy Duyên ở ngay cửa liền biến sắc, định lui ra ngoài.



- Ngụy Duyên.



Bình Đỉnh hầu đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt hiện lên một tia lãnh đạm:



- Ngươi cũng không cần đi ra ngoài.



- Vâng, lão gia.



Ngụy Duyên do dự một chút rồi trả lời, thuận tiện đóng cửa lại.



- Làm sao, ngươi còn muốn lấy cái mặt này mà nhìn bổn tọa sao?



Bình Đỉnh hầu lạnh lùng nói.



Ngụy Duyên cả kinh, biến sắc không thôi, bộ dáng như gặp quỷ vậy.



“Không tốt, bị phát hiện rồi.”, thân thể Ngụy Duyên lùi một chút, hắn theo bản năng muốn chạy đi.



- Hừ!



Một tiếng hừ lạnh vang sát bên tai, Ngụy Duyên vừa mới nhảy lên ba trượng thì đã có một cổ áp lực vô hình trấn áp hắn lên trên mặt đất, không thể động đậy được.
“Trung Tín Hầu Trương Nhân, chỉ huy bất lực để cho Địch Tộc xâm lấn trung thổ, quấy nhiễu dân chúng. Nay lột bỏ chức thống soái tam quân Tây Bắc, quay về phủ nghỉ ngơi, sau này sẽ có điều lệnh sau!”



Sau khi tin tức truyền đến An Tô thành thì Phương Vân lập tức biến sắc:



- Tên Dương Hoằng này lại xuất thủ với Trung Tín hầu!



Trung Tín hầu vẫn luôn có tâm nâng đỡ Phương Vân, nay Dương Hoằng sau khi sắc phong đã có quyền lực điều động quân đội. Chiêu này của hắn đúng là muốn trả thù Trung Tín hầu vì đã giúp đỡ Phương Vân.



- Đại nhân, trừ tin tức đó ra thì Trung Tín hầu còn phái người đưa cho người một phong thơ.



Trong điện, Sở Cuồng mở miệng nói.



- Ồ, đem thư mang lên đây.



Phương Vân nhận lấy thơ, mở qua xem một lần.



- Thì ra Trung Tín hầu đã sớm ngờ tới có tình huống như vậy nên cũng muốn về nhà nghỉ ngơi, tránh qua một hồi phong ba.



Sau khi nhìn phong thơ xong, tâm tình của Phương Vân cũng bình phục lại.



- Dương Hoằng nếu như đã xuất thủ với Trung Tín hầu thì sợ rằng kế tiếp sẽ xuất thủ với ta. Ta phải mau chóng tăng công lực lên!



Phương Vân khép mắt lại, lần nữa tu luyện.



Oong!



Trong đại điện chợt lóe lên ánh sáng, rồi ba bức họa hoàng kim di động ở trong đêm tối.



Bức họa thứ ba chính là công pháp tu luyện Tinh Phách. Công pháp trên bức họa này Phương Vân đã sớm tu luyện trong một thời gian. Nhưng khác với hai bức họa trước, Phương Vân chỉ có thể nuôi dưỡng tinh khí cường đại hơn, nhưng lại không có cách nào chuyển cỗ tinh khí này ra ngoài để tăng cường lực lượng thân thể cùng nội lực. Chỉ chốc lát sau, Phương Vân đã mở hai mắt ra.



- Không phải, ta đã có tiên chi linh thảo bồi dưỡng, lại có ba viên nội đan hung thú, Tinh Phách cường đại đã sớm là chuyện nhỏ. Nhưng Tinh Phách của ta lại không thể cùng câu thông với Lực Phách và Khí Phách. Không thể câu thông thì không thể chuyển hóa, cũng không thể tiến vào được Tinh Phách cảnh. Rốt cuộc vấn đề ở nơi nào?



Phương Vân suy nghĩ trong chốc lát, lúc sau tự nói với mình.



- Ta biết rồi, thận là nơi thủy hỏa giao phong, còn trên cả tim cùng phổi. Cái thiếu của người khác chính là công pháp làm cho thận cường đại hơn, còn cái ta thiếu chính là công pháp ‘luyện tinh hóa khí’ để chuyển lực lượng của thận thành khí lực. Công pháp này là dễ dàng có được, nhưng còn công pháp làm cho thận trở nên cường đại là khó cầu. Ta chỉ cần có một môn công pháp ‘luyện tinh hóa khí’ là có thể trực tiếp bước vào Tinh Phách cảnh, lực lượng bạo tăng!



Phương Vân nghĩ tới đây lập tức trở nên bừng tỉnh hơn nhiều. Trong An Tô thành, người mang cấp bậc tướng quân có không ít, nhưng không phải võ giả Tinh Phách cảnh nào cũng lợi hại. Một số vị tướng quân chỉ có sáu con phi long lực thì không đáng để Phương Vân quan tâm. Nhưng các tướng quân có mười con phi long lực thì phần lớn đều cao ngạo, công pháp của những người này thì cho dù mình có tới cửa xin gặp cũng chưa chắc đã được.



- Pháp môn ‘luyện tinh hóa khí’ thì các người ngoại quốc có rất nhiều, ta chỉ cần lẻn vào trong các tông phái khác hoặc ép hỏi các tù binh đạt đến Tinh Phách cảnh là được!



Trong lòng có kế hoạch, Phương Vân liền bình tĩnh trở lại.