Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 174 : Hồng Môn Yến
Ngày đăng: 12:26 18/04/20
- Thành chủ khách khí rồi! Tại hạ vừa mới đến, còn làm phiền thành chủ mời đến thế này!
Phương Vân chắp tay nói.
- Tướng quân ngàn dặm đường xa, xin mời vào trong, rươu và thức ăn ta đã chuẩn bị tốt!
Tây Nhị thành chủ Lý Văn Đạt nói. Nha hoàn xinh đẹp mở đường, hai người nhanh chóng đi sâu vào bên trong.
Trong hành lang đèn dầu sáng rỡ, lần lượt từng bức điêu khắc có côn trùng, cá, mỹ nhân cung nữ đứng ở bốn phía. Ở giữa là một cái bàn bát tiên, trên bàn có đầy đủ sơn hào hải vị, các món ngon khắp nơi. Song phương phân khách chủ ngồi xuống, sau khi hàn huyên một lúc thì đột nhiên Lý Văn Đạt nhướng mày, thở dài một cái.
- Nơi này có món ngon mỹ nhân, sao thành chủ lại thở dài vậy?
Phương Vân nở một nụ cười tươi nói.
- Tướng quân có điều không biết, Tây Nhị thành này sớm đã bị các thế lực tông phái nắm giữ. Tướng quân vì muốn vào trong thành mà chém chết tên Lỗ Nguyên kia là đã dẫn đến đại họa rồi. Lý mỗ thật sự rất lo lắng cho tướng quân a. Ngày sau tướng quân ở trong thành, việc ăn mặc, đi lại cần phải cẩn thận a!
Lý Văn Đạt nói, bộ dạng ưu sầu lo lắng thay cho Phương Vân.
- Ồ, như thế nào?
Phương Vân nhướng nhướng mày, thản nhiên nói.
- Không dám dối gạt tướng quân, trước kia triều đình đã từng phái người tới đây để trị Tây Nhị thành này. Đáng tiếc, vài vị đại tướng quân cũng đã phải chết ở đây rồi. Trong đó cũng có vài vị tướng quân võ vũ lực thông thiên, nhưng cũng trúng độc mà chết. Cho nên tướng quân ở trong thành cần phải cẩn thận a!
Lý Văn Đạt lời nói thấm thía nói.
- Đa tạ thành chủ nhắc nhở.
Phương Vân gật đầu.
- Ha ha, không nói những thứ này nữa. Hàm Uyên, rót rượu cho tướng quân!
- Vâng, đại nhân!
Một nha hoàn xinh đẹp quỳ gối thi lễ một cái, sau đó lấy từ cái khay ngọc một bầu rượu tinh xảo, rót vào chén rượu của Phương Vân.
- Đa tạ.
Phương Vân lạnh nhạt nói.
- Tướng quân khách khí.
Hàm Uyên nói, âm thanh như minh châu rơi khẽ.
- Chờ một chút, Hàm Uyên thay tướng quân thử rượu.
Lý Văn Đạt đột nhiên gọi Hàm Uyên chuẩn bị rời đi lại.
Lý Văn Đạt cứng lưỡi nhìn Phương Vân:
- Đây là kịch độc Phong Hầu tán, cho dù là cao thủ Địa Biến cảnh ăn vào cũng phải bị thủng bụng, chết bất đắc kỳ tử. Chỉ khi có giải dược mới cứu nổi.
Phong Lôi tán nhân nhìn thấy vậy, ánh mắt lóe lên một chút:
- Đã coi thường ngươi, nhất định ngươi đã từng ăn thiên tài địa bảo gì sao!
- Gừng càng già càng cay! Không sai!
Lời còn chưa dứt thì song chưởng Phương Vân vỗ vào sau, bức họa hoàng kim xuất hiện sau lưng, đồng thời hai gã cao thủ bên cạnh cũng lóe lên một chút thì đã bị Phương Vân thu vào trong bức họa.
- Giết hắn đi!
Trong mắt Phong Lôi tán nhân hiện lên vẻ âm lãnh, trầm giọng nói.
Thanh âm chưa dứt, vô số cao thủ chen chúc ra, trong hành lang có vô số con phi long gầm thét.
Phương Vân liền tế ra thập nhị tà thú tế đàn, thập nhị tà kiếm mang theo lôi điện chỉ trong nháy mắt đã bắn ra chém hơn mười tên cao thủ thành mảnh nhỏ. Cùng một thời gian, Phương Vân cũng xuất ra Vu Ma, mượn xu thế của Vu Ma xông phá nóc nhà phủ thành chủ, bay thẳng lên bầu trời.
- Băng Thiên Đại Thủ Ấn!
Phương Vân đứng chổng ngược trong không trung, nhanh như cắt đã tung chiêu ra.
Răng rắc!
Phủ thành chủ to lớn chỉ trong nháy mắt đã sụp đổ, hóa thành đất vụn vương vãi trên mặt đất.
Phịch! Phịch! Phich!
Từng đạo bóng người từ trong đống sụp đổ của phủ thành chủ bay lên trời, những người này có khí tức cường đại, sau lưng có ít nhất bảy con phi long đang múa lượn.
Ánh mắt Phương Vân nhảy lên, hét lớn một tiếng:
- Tới tốt lắm! Vừa lúc ta tới bât giờ còn chưa phong ấn cao thủ Tinh Phách cảnh!
Âm thanh vừa rơi xuống thì Phương Vân liền vận toàn lực, mười tám con phi long liền xuất hiện lượn múa ở sau lưng.
- Tinh Phách Đại Thủ Ấn!
Bàn tay Phương Vân vỗ ra, một bàn tay lớn hoàng kim bay đến bắt lấy một tên cao thủ tám con phi long lực. Bức họa hoàng kim thứ ba sau lưng Phương Vân lóe lên một chút, tên cao thủ kém Phương Vân đến mười con phi long lực này lập tức bị phong ấn.
Phịch!
Quang ảnh chợt lóe lên trong hư không, tên cao thủ tám con phi long lực này lần nữa lại xuất hiện, tuy ánh mắt hơi ngốc trệ, nhưng công lực và công pháp toàn thân hắn vẫn còn đó…