Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 199 : Sâm La Vạn Tượng Tông
Ngày đăng: 12:26 18/04/20
Cái này có thể, nhưng mà ta còn muốn ba nghìn pháp khí, còn có một lượng lớn linh chi tiên thảo. Mặt khác, ít nhất phải có một Địa Nguyên pháp khí, nếu không thì quý vị cũng không có thành ý lắm đâu!
Phương Vân tiếp tục ra giá.
Lão giả hơi nhướng mày lên:
- Pháp khí không nhập lưu chỉ cần tài liệu đầy đủ là có thể luyện chế được. Ba nghìn pháp khí của ngươi ta có thể đáp ứng nhưng ngươi phải cung cấp ít nhất một nửa tài liệu, hơn nữa cần phải cung cấp từng lần. Linh thảo thì mỗi tháng chúng ta có thể cung cấp cho các ngươi một chút, còn về phần Địa Nguyên pháp khí thì…
Lão giả lắc đầu:
- Loại vật này vô cùng trân quý, tuyệt đối không thể miễn phí biếu tặng, ngươi nói ra cái này thật ra là không có thương lượng gì cả. Nếu như ngươi muốn đem binh tới đánh dẹp thì Tụ Bảo các chúng ta tìm một nơi khác làm ăn là được!
- Thật sự là không thương lượng sao?
Phương Vân lạnh lùng nói.
Cho dù là đan dược trung phẩm, hạ phẩm, hay là pháp khí không nhập lưu thì cũng không là gì đối với Tụ Bảo các cả. Điểm này thì có thể từ chỗ họ cho phép dùng hoàng kim trao đổi là thấy được. Đồng nghĩa mà nói, mấy vật này đối với Phương Vân cũng không có phân lượng, chỉ có Địa Nguyên pháp khí mới có thể hấp dẫn được hắn.
Chân chính mà nói, nếu không phải như không có nắm chắc mười phần thì Phương Vân cũng không phải không nghĩ tới việc thu hoạch nguyên cả cái Tụ Bảo các này, thu hoạch lúc đó chắc chắn sẽ hơn bây giờ rất nhiều. Nhưng mà, hắn cũng biết cái này không hề thực tế, Tụ Bảo các nếu như đã dám làm ăn ở đây thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị vạn toàn.
Lão giả khẽ mỉm cười:
- Chuyện gì cũng có vạn nhất, Địa Nguyên pháp khí không phải là không thể đưa được. Nhưng cái này cũng chỉ dành cho những bằng hữu khách khanh đã làm ra nhiều cống hiến cho Tụ Bảo các chúng ta! Nếu như Tiểu hầu gia có thể giúp cho Tụ Bảo các chúng ta phát triển hơn thò chúng ta cũng không phải không thể biếu tặng một kiện Địa Nguyên pháp khí! Dĩ nhiên, tiểu hầu gia phải đạt đến Địa Biến cảnh mới được!
Phương Vân cũng biết cái gọi là bằng hữu khách khanh là tương đương với một người đánh thuê miễn phía mà thôi. Dùng một kiện Địa Nguyên pháp khí mượn hơi một cường giả Địa Biến cảnh, đến lúc này thì pháp khí vẫn coi như là ở trong Tụ Bảo các, hơn nữa còn miễn phí kiếm được một người đánh thuê!
“Tụ Bảo các này tính toán cũng thật là hay!”, ánh mắt Phương Vân chuyển động, hắn cũng biết pháp khí cấp bậc Địa Nguyên vô cùng trân quý, Tụ Bảo các chắc chắn không có khả năng tùy tiện đem cho đi, nhưng mà, mọi việc lưu lại một con đường đều tốt cả.
- Chuyện Địa Nguyên pháp khí tạm thời quên đi, mặt khác, ta hi vọng khi mua đồ ở đây thì sẽ được hưởng chiết khấu năm phần!
Phương Vân nói.
Lão giả lắc đầu liên tục:
- Tụ Bảo các có quy củ của Tụ Bảo các, không phải như ngươi nói là được. Giống như bằng hữu khách khanh có thể có cơ hội được một kiện Địa Nguyên pháp khí, đó chính là quy định. Ngươi nếu như muốn được giảm giá thì bản thân ta cũng có thể tặng cho ngươi một cái thẻ khách quý, nếu như mua ở trong Tụ Bảo các thì sẽ được giảm giá, nhưng không được thấp hơn giá trên thẻ khách quý đâu. Đây là quy củ! Nếu nói thương nhân có cách suy nghĩ của thương nhân thì chắc tiểu hầu gia cũng hiểu nỗi khổ riêng của chúng ta!
- Đừng nói những thứ này nữa, về phủ đi!
Phương Vân cũng không muốn nói về vấn đề này quá nhiều. Dù sao thì trong chuyện này Tụ Bảo các cũng đã tự đưa mình tới cửa mà không chiếm tiện nghi của họ thì Phương Vân thấy đây là điều không thể. Còn về phần phụ thân thì Phương Vân tin tưởng phụ thân sẽ tin tưởng phán đoán của mình, sẽ không vì mình mà chịu ảnh hưởng!
- Trở về? Chỉ sợ ngươi về không được thôi!
Một âm thanh lạnh như băng từ trên đỉnh đầu truyền đến, từng chữ như là trong kẽ răng phát ra vậy!
Phương Vân ngẩng đầu nhìn lại thì thấy ở trên đỉnh đầu đã có một đám sương mù. Trong sương mù có sấm chớp ầm ầm, hơn nữa còn có nhiều loại bùa đang xoay tròn bên trong. Ngay lúc Phương Vân ngẩng đầu thì một bàn chưởng khổng lồ đã từ trên trời giáng xuống.
Bàn tay này vô cùng to lớn, bên trong có vô số đám mây, đại dương, gió, núi, cây hiện lên. Bàn tay này vừa mới hạ xuống thì đã bắt Phương Vân lên bầu trời.
- Không tốt!
Phương Vân chấn động trong lòng, vội vàng hóa thành một con chân long bay ra cố gắng ép cỗ sương mù này tán ra. Thực lực hắn hôm nay đã có bốn mươi con phi long lực, vừa hóa thành chân long thì đã có thanh thế kinh người, nhưng vẫn không thoát được.
Quản Công Minh mới nháy mắt một cái thì đã không thấy Phương Vân đâu, trong lòng hơi kinh hãi. Tu vi của hắn không yếu, lập tức bay lên trên không trung, đồng thời quát lên một tiếng lớn, tung ra Vạn Cổ Hung Thú Quyền.
Rống!
Một tiếng gầm thét vang lên, đồng thời có một đầu hung thú khổng lồ hiện hình đánh về phía trước. Đột nhiên trong lúc này có một bàn tay khác lại hiện lên, nhanh chóng đánh tan Vạn Cổ Hung Thú quyền của Quản Công Minh, rồi đè ép Quản Công Minh xuống, trấn áp hắn trên mặt đất.
Ùng ùng!
Đám mây ở trên bầu trời tụ lại, rồi lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Cùng một thời gian, bên trong Tây Nhị thành. Bàng Cự Nguyên đang ngồi trên một cái bồ đoàn ở trong phủ Bắc Đẩu quân vương, lẳng lặng ngắm nhìn tinh tượng. Đột nhiên trong lúc này từ đường chân trời có một luồng hôi sắc đi qua, huyết khí trong người Bàng Cự Nguyên hơi sôi trào, lập tức thôi diễn Tử Vi đấu sổ.
- Phong Lôi môn bị khống chế, Sâm La Vạn Tượng tông xuất thủ! Một kiếp này ta phải xuất thủ rồi!
Thân hình Bàng Cự Nguyên thoáng một cái liền hóa thành một đạo quang mang thoát khỏi nội viện, đuổi theo luồng hôi sắc kia.
.