Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 223 : Hỗn Thiên Viên Vương
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Cả không gian bị chấn động cả lên. Hư ảnh của Thiên Đế vừa xuất hiện thì một bàn chân khổng lồ màu tím liền xuyên qua tầng tầng mây đạp xuống Phỉ.
Một cổ lực lượng đáng sợ trong nháy mắt đã bao phủ cả không gian. Trước cổ lực lượng này thì tất cả cường giả Địa Biến cảnh ở phụ cận không khỏi dâng lên cảm giác mình thật nhỏ bé trong lòng.
Cái này đã không còn là lực lượng của Dương Hoằng, mà điều này chính là đại biểu cho uy nghiêm cùng lực lượng của Thiên Đế viễn cổ. Trước cỗ lực lượng này thì tất cả thần, ma, yêu viễn cổ cũng phải cúi đầu xưng thần.
Mặc dù Dương Hoằng chỉ cho triệu ra một cỗ hư ảnh Thiên Đế còn ở lại trong Thiên Đế Chiến Xa, nhưng không phải người nào có thể ngăn cản được.
Trong thiên địa, chỉ trong nháy mắt đã yên tĩnh trở lại.
Ánh mắt của mọi người lúc này cũng đang tập trung vào bàn chân màu tím kia.
Ầm!
Ngay một khắc này, hung thú Phỉ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, dường như nó cũng ý thức được ngày cuối cùng của nó đã tới. Nó ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu rên rỉ, trong mắt rơi xuống một giọt nước mắt.
- Sư phụ...
Ngay giây khắc này thì trong tiếng gió lại truyền đến một tiếng người mơ hồ. Nghe thấy âm thanh này thì Phương Vân sợ run cả lên: người này, ngay trước khi chết lại khôi phục lại thần trí của mình, ngay giây khắc đó lại còn kêu sư phụ!
Máu huyết hung thú bá đạo vô cùng, trong một trăm cường giả Địa Biến cảnh thì cũng chưa chắc có một người có thể thừa nhận sự cuồng bạo trong máu huyết hung thú. Cũng chỉ có những người vô cùng ngu xuẩn mới ở trong tình huống không nắm chắc mà thi triển Địa Biến Chi Pháp!
Ầm!
Bàn chân màu tím rốt cuộc đã đạp xuống. Đứng trước uy nghiêm của Thiên Đế viễn cổ, đầu hung thú mấy ngàn trượng này căn bản không có sức phản kháng.
Phịch!
Con hung thú đã bị biến thành phấn vụn, hoàng vụ cuồn cuồn thoáng một cái đã bộc phát ra tứ phương, trong hoàng vụ đó còn có máu huyết của Phỉ.
- Cơ hội tốt!
Thân hình Phương Vân thoáng một cái đã bắn về cỗ sương mù trong bán kính ngàn trượng kia. Có những cỗ sương mù này che chở thì việc thu lấy máu huyết hung thú cũng dễ dàng hơn. Nhưng Phương Vân phản ứng mau thì những cường giả Địa Biến cảnh vốn đang nhìn chằm chằm kia còn nhanh hơn.
Vèo! Vèo! Vèo!
Từng tiếng xé gió vang lên, cùng đó là từng đạo bóng người như những mũi tên rời cung, bắn vào đến địa phương mà hung thú Phỉ nổ tung.
Bốn người gật đầu:
- Chuyện này hầu gia yên tâm. Chuyện này chúng ta nhất định sẽ làm cho sạch sẽ, không để cho ai phát hiện cả!
Tinh Phách cảnh cùng Địa Biến cảnh có một sự chênh lệch. Sự chênh lệch này không để đo đếm được.
Dùng bốn tên cường giả Địa Biến cảnh trung kỳ đi đối phó một Tinh Phách cảnh Phương Vân, bản thân việc này đã có chút mùi vị dùng dao mổ trâu giết gà, nhưng cái này cũng là do cái tâm của Dương Hoằng quá nhỏ bé.
- Ừ, các ngươi đi đi! Nhớ kỹ, phải giết chết Phương Vân!
Trên mặt Dương Hoằng lộ ra thần sắc gian ngoan, vốn nếu như do hắn đi thì mọi việc sẽ vạn chắc hơn, nhưng Dương Hoằng lại không làm vậy. Như vậy trong tương lai nếu Phương Vân chết đi mà có người hỏi thì lúc đó hắn đang ở ngoài ngàn dặm, chỉ huy đại quân chặn giết cường giả tông phái!
- Dạ!
Tứ đại giám sát sứ đáp một tiếng, thân hình thoáng một cái đã hóa thành bốn đạo cầu vồng bay về phương hướng Phương Vân biến mất. Số mệnh của Phương Vân là hồng trung mệnh tử, sáng rỡ như vậy thì cho dù ở ngàn dặm cũng có thể thấy được.
Chờ sau khi tứ đại giám sát rời đi thì Dương Hoằng cười lạnh một tiếng rồi hướng phương bắc đuổi theo. Những cường giả tông phái này cho rằng có thể từ trong tay Dương Hoằng mà lấy đồ, nhưng không biết trên người bọn hắn đã sớm bị Dương Hoằng hạ một dấu vết tinh thần.
- Người nào dám đoạt lấy đồ của ta, nhất định phải chết!
Trong thiên địa chỉ còn lưu lại âm thanh lạnh như băng của Dương Hoằng, mà thân ảnh của hắn sớm đã biến mất.
Sau khi đến một ngọn núi thì Phương Vân liền đứng lại, xoay người nhìn về phía xa. Trong mắt lóe lên một chút, Phương Vân sử dụng Vọng Khí pháp của Thiên Tà Tông thì liền thấy có bốn đạo tinh mang màu hồng đang nhanh chóng đuổi theo.
- Dương Hoằng quả nhiên đã lộ sát cơ với ta, muốn lợi dụng cơ hội này đối phó với ta.
Phương Vân nhìn phía sau, trong lòng lẩm bẩm tự nói. Số mệnh tinh mang của Dương Hoằng là màu tím nhạt, còn bốn đạo tinh mang ở phía sau có màu hồng, rõ ràng là bốn người giám sát sứ Phong, Lôi, Vân, Thủy.
- Phái bốn tên cường giả Địa Biến cảnh truy sát ta, Dương Hoằng ngươi cũng cẩn thận lắm. Nhưng mà, ngươi vẫn coi thường ta rồi.
Âm thanh hơi nhỏ phát ra, Phương Vân nhảy xuống khỏi vách đá sau đó tiếp tục đi về phía trước.
- Phương Vân ở ngay phía trước, cách chúng ta không xa đâu. Chúng ta mau đuổi theo!
Lôi giám sát nhìn một cái, rồi nói.