Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 227 : Tứ Đại Viên Vương

Ngày đăng: 12:27 18/04/20


Một trận gió lay động qua, từng bóng người hiện lên địa phương Lôi giám sát bị giết. Ba người giám sát còn lại nhìn chiến trường trống rỗng mà thần sắc biến ảo không thôi.



Một lát sau, Phong giám sát mới phá vỡ sự trầm mặc của ba người:



- Các ngươi...các ngươi có cảm giác được khí tức của đại ca không?



Thủy, Vân giám sát lắc đầu, vẻ mặt có chút khó coi. Ba người đều có cảm giác đại ca đã gặp chuyện rồi.



- Ta không cảm giác được khí tức của đại ca.



Vân giám sát mở miệng nói. Hắn lấy một cách nói uyển chuyển để nói lên lo lắng trong lòng.



- Ta cũng không nhìn thấy tinh mang số mệnh của đại ca.



Thủy giám sát có chút do dự, nói.



Trong lòng ba người nặng nề vô cùng, ai cũng biết suy nghĩ trong lòng người kia. Lấy thân thủ đại ca bọn họ thì có thể che giấu đi khí tức của bản thân, nhưng tinh mang số mệnh thì không thể nào che giấu, trừ khi là tử vong.



- Đừng nói cái khác quá nhiều, nói không chừng tình huống không như chúng ta dự đoán! Chúng ta đi kiểm tra xung quanh một chút, nói không chừng phát hiện được điều gì đó.



Thủy giám sát hít sâu một hơi, tỉnh táo nói, nhưng trong mắt lại có hàn quang hiện lên. Nàng thật sự không tin lấy tu vi của đại ca bọn họ mà lại thua trong tay Phương Vân.



- Thủy muội nói không sai, có lẽ chuyện không như ta dự đoán!



Phong giám sát cũng nói.



- Ừ, chúng ta kiểm tra xung quanh trước đi!



Âm thanh vừa phát ra thì ba người phân tán đi. Hai người Phong, Thủy chưa đi được bao lâu thì đã nghe tiếng thét điên cuồng của Vân giám sát:



- Nhị ca, tứ muội, các ngươi mau tới đây! Phương Vân, Phương Vân, ta muốn giết ngươi.



Trong lòng hai người trầm xuống, lập tức bay vút qua.



Chỉ thấy Vân giám sát đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, nhìn một vũng máu trước người, bản thân hắn đang điên cuồng hét lên.



- Chẳng lẽ là máu của đại a!



Trong lòng hai người trầm xuống, vội vàng bay tới.




Vèo!



Vào lúc này, bỗng nhiên có một phù chú truyền tin màu tím bầm phá không rơi vào trong tay Dương Hoằng.



Võ giả sau khi tu luyện đến Thiên Tượng cảnh thì sẽ có năng lực luyện chế phù chú đưa tin. Đạo phù chú này là của Dương Hoằng luyện chế trước đó sau đó giao cho tứ đại giám sát. Trên phù chú có hơi thở của Dương Hoằng, cho dù Dương Hoằng ở nơi này thì đạo phù chú này cũng có thể tới tay của Dương Hoằng.



Dương Hoằng nhìn một cái thì đã biết tứ đại giám sát xảy ra chuyện.



Bên này xuất thủ bất lợi, liên tiếp gặp phải tứ đại Viên Vương của yêu tộc, bên bốn gã thủ hạ tâm phúc cũng có chuyện, tâm tính của Dương Hoằng bây giờ cực kỳ bất lợi, cảm thấy có một cỗ oán khí không có chỗ phát tiết, nhưng mà hắn cũng là người có tâm cơ cho nên không hề biểu lộ ra mặt.



- Ta vừa lúc có việc, tạm thời mặc kệ tứ đại Viên Vương các ngươi. Ngày sau, tự sẽ có lúc tìm đến các ngươi lại.



Âm thanh vừa phát ra thì Dương Hoằng đã hóa thành một đạo kinh hồng phá không bay đi.



Dương Hoằng vừa mới biến mất không lâu thì hai đạo sóng gợn hiện lên rồi hai đầu vượn yêu xuất hiện ở giữa sân. Toàn thân lông màu vàng, hơi thở hùng hậu chính là Đại La Viên Vương, còn khí tức toàn thân u ám, hai mắt lạnh như băng là Ngũ Ngục Viên Vương.



- Tứ đệ, thu Thông Thiên côn lại đi.



Đại La Viên Vương vẫy vẫy tay, hầu tử cười hì hì rồi bấm pháp quyết. Vốn cây vôn cao đến mấy ngàn trượng lập tức bị thu nhỏ lại cho đến khi thành một cây trâm nhỏ thì hầu tử nhét nó lọt vào tai.



Vượn, khỉ vốn là cùng một loài. Cho nên Hỗn Thiên Viên Vương này tuy là hầu tử nhưng cũng được xếp vào hàng ngũ vượn yêu, cứ như thế mà tạo thành tứ đại Viên Vương. Hầu tử này tuy vai vế xếp hàng cuối cùng, nhưng bàn về năng lực thì lại có thể nói là đứng đầu.



- Mấy vị huynh trưởng, pháp khí của tiểu tử kia cũng không tệ, sao mấy vị huynh trưởng không đồng loạt ra tay cướp lấy.



Nhớ tới Thiên Đế Chiến Xa đầy phong cách của Dương Hoằng, hầu tử lập tức vò đầu bứt tai, bộ dáng như không chịu được.



- Ha ha, tứ đệ, ngươi đừng có cái ý nghĩ này. Thiên Đế Chiến Xa là chiến xa của Thiên Đế viễn cổ, trên đó có khí tức của Thiên Đế. Ngoại tộc chúng ta cho dù có chiếm được thì căn bản cũng không có cách nào sử dụng!



Liệt Không Viên Vương cười nói.



Hầu tử nghe thấy thế thì khuôn mặt buồn bã, tam đại Viên Vương còn lại cười to lên.



- Được rồi, mệnh lệnh của Yêu Hoàng đã hoàn thành. Máu huyết của con súc vật kia đã bị tu sĩ tông môn nhân loại thuận lợi lấy về. Sau này nhân loại của họ đấu đá lẫn nhau cũng đặc sắc hơn nhiều, yêu tộc chúng ta cũng có thể lợi dụng đó mà tọa sơn quan hổ đấu!



Mắt của Đại La Viên Vương lóe sáng lên, mặc dù cũng là yêu quái, nhưng đối với các con hung thú không có trí khôn thì họ coi thường vô cùng.



Vung tay lên, tứ đại Viên Vương lập tức phá không bay đi.