Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 233 : Toàn Bộ Khôi Phục
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Lam Đại Nguyệt vừa đi thì đệ tử ngoại môn chung quanh liền nghị luận:
- Hoàng Tuyệt, Chu Ngọc nổi danh là người nhỏ mọn trong đệ tử nội môn, người này xui xẻo rồi!
- Tâm tính Lam sư tỷ quá thiện lương, căn bản không biết cái gì gọi là lòng người hiểm ác. Nàng vừa đi thì sợ rằng Hoàng Tuyệt, Chu Ngọc lập tức muốn động thủ, đệ tử nội môn có địa vị tôn sùng, cho dù có giết một đệ tử ngoại môn thì cũng không có chuyện gì. Phương Vân này muốn nguy hiểm rồi!
- Hoàng Tuyệt, Chu Ngọc bình thời vẫn hoành hành ngang ngược bên ngoại viện, đáng tiếc ta không phải là đệ tử nội môn, nếu không sẽ cho bọn họ đẹp mắt!
Hoàng Tuyệt, Chu Ngọc đang ở đây cho nên những lời này bọn họ cũng không dám nói ra ở miệng, chỉ dám oán thầm trong lòng.
- Hừ!
Hoàng Tuyệt Chu Ngọc hừ lạnh một tiếng, trong mắt xuất hiện hàn quang, sắp xuất thủ với Phương Vân. Nhưng mà, hai người bọn họ còn chưa có động thủ thì đã nghe được một âm thanh lạnh như băng:
- Hai tên phế vật! Thật không biết sống chết!
- Cái gì? Ta đây không nghe lầm chứ?
Nghe được âm thanh này, không chỉ là Hoàng Tuyệt, Chu Ngọc mà các đệ tử ngoại môn ở đây cũng mở to mắt nhìn Phương Vân đang ở trong đám người.
Trong mắt Phương Vân hiện lên ánh sáng lạnh, không hề có ý do dự. Tiếng nói vừa dứt thì liền bước nhanh tới, tốc độ của hắn nhanh vô cùng.
- Ha ha, tốt, tốt!
Thấy Phương Vân không những lùi bước mà còn đi tới muốn ra tay với mình, Hoàng Tuyệt, Chu Ngọc cũng giận đến nỗi cười lên! Tay phải Hoàng Tuyệt vừa nhấc lên thì toàn bộ tay phải liền bành ra, giống như là một con mãng xà đang bành trướng vậy.
Pháp môn Mãng xà này là một pháp môn tăng cường khí lực, Hoàng Tuyệt đạp chân một cái, mãnh liệt đánh về Phương vân. Cùng một thời gian, Chu Ngọc ở bên cạnh cũng tung một quyền ra.
- Ầm!
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người thì vẻ mặt của Phương Vân lại vô cùng hờ hững, chẳng qua đơn giản đưa hai tay lên đã nhẹ nhàng phá vỡ thế tới như lôi đình của hai người.
- Cái gì?
- Làm sao có thể?
Phương Vân cảm giác được nếu như mình gặp phải cường giả Địa Biến cảnh năm mươi con phi long lực thì không cần chạy trốn nữa, thậm chí có thể giết chết đối phương. Đây chính là khi lực lượng đã đến một điểm của thiên địa, trực tiếp đánh vỡ lực lượng quy tắc vốn có.
Đột nhiên có những tiếng gió tràn vào tai, Phương Vân khẽ động trong lòng rồi lập tức biết lúc mình thu nạp thiên địa nguyên khí đã hấp dẫn cử động của những người khác.
- Đã đến lúc rời đi.
Phương Vân khẽ động trong lòng rồi lấy Nặc Tức châu ra, khôi phục diện mạo vốn có rồi thản nhiên đi ra ngoài, thần thái vô cùng bình tĩnh.
Ở cửa chính khách sạn, một tên cao thủ mặc đồ Lãnh Nguyệt phái đi qua Phương Vân, tiếp theo đó cũng có hai người mặc áo bào Thiên Tinh Phái đi tới phòng của Phương Vân. Không hề có người nào chú ý tới Phương Vân.
- Xe ngựa!
Phương Vân kêu một chiếc xe ngựa rồi nhảy lên, sau đó ra lệnh ra ngoài.
Lực lượng ở Tinh Phách cảnh hắn đã tích lũy đủ, hiện tại Phương Vân hắn muốn tìm một nơi vắng vẻ rồi trùng kích vào Địa Biến cảnh!
Tiếng bánh xe không ngừng vang lên, xe ngựa chở Phương Vân đi về hướng đông. Ở nơi đó có một đầm lầy thâm sơn ít ai lui tới.
Phịch!
Cửa xe mở ra, một đạo thân ảnh lưu lại mấy mai tiền Tam Hoàng rồi phá không bay đi, biến mất ở trong hoang dã.
- Chính là chỗ này!
Phương Vân nhìn vào một động quật được che giấu trong vách núi, lẩm bẩm nói. Thân hình thoáng một cái đã bay vào đó.
Ti!
Phương Vân vừa phá không bay vào trong động quật thì đã có hai vật như hai cái đèn lồng màu đỏ tươi sáng lên trong bóng tối, tiếp theo đó có một làn khói độc tràn đầy hủ thực xông vào Phương Vân. Một con mãng xà vô cùng to lớn đánh tới Phương Vân. Con mãng xà này đã tu luyện gần ngàn năm, là hung vật cường đại nhất trong cái thâm sơn này.
Uống!
Phương Vân hét lớn một tiếng, bàn tay vỗ một cái thì lập tức đã có có một bàn tay khổng lồ chụp lấy con mãng xà này rồi phong ấn vào bên trong bức họa hoàng kim.