Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 238 : Đại Sát Tứ Phương
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Đối mặt với ánh mắt của Thiên Cương Tử thì Lam Tâm Ngọc chỉ ho nhẹ một tiếng rồi chuyển đi nơi khác. Đối với việc không vui mừng của Thiên Tinh phái thì tránh được sự uy hiếp của triều đình Đại Chu vẫn là tốt hơn!
- Hừ!
Nhưng vào lúc này thì có một tiếng hừ lạnh từ phía sau Thiên Cương Tử truyền đến. Bạch Phượng công tử đã bị chọc đến mức không nhịn được rồi, nếu bị ức hiếp như vậy mà vẫn nhịn thì hắn cũng không phải là Bạch Phượng công tử nữa.
"Hỏng bét!", Thiên Cương tử trong lòng thầm kêu một tiếng, mới vừa muốn ngăn cản, đã không còn kịp rồi.
- Ngươi tên là Phương Vân đúng không? Một Bình Bắc tướng quân nho nhỏ mà cũng dám lớn lối? Ngươi thật cho là triều đình Đại Chu là nhà sau của ngươi? Vương hầu Đại Chu nhiều vô số kể, chỉ là con thứ của một Bình Dân hầu nho nhỏ mà cũng dám cuồng vọng như vậy, thật không biết trời cao đất rộng! Có tin là ngươi không thể đi ra khỏi núi Lãnh Nguyệt không?
Bạch Phượng công tử tiến lên trước một bước, lạnh lùng nói. Thiên hạ này, thực lực cường hãn cố nhiên trọng yếu, nhưng trọng yếu hơn là thân phận cùng bối cảnh!
Hắn cũng từng xuất hành trong thế tục, đối với lực lượng của hoàng triều cùng với tông phái tu sĩ cũng có hiểu biết. Theo hắn biết thì vương hầu Đại Chu hoàng triều phân ra thành hai loại, một là Quý Tộc hầu, một là Bình Dân hầu, hơn nữa còn phân ra thành thực quyền cùng với chức suông.
Tứ Phương hầu, cái tên này vừa mới nghe qua thì đã biết là Bình Dân hầu, hơn nữa còn có thể là loại vương hầu không có địa vị gì, tên Phương Vân này lại cầm lông gà đi vào dọa mọi người. Bạch Phượng công tử cảm giác mình phải có trách nhiệm "Vạch trần" điểm này.
Theo hắn thấy thì Lam Tâm Ngọc đã bị bối cảnh triều đình của Phương Vân hồ lộng mất rồi. Chỉ cần hắn nói thẳng điểm này ra thì nàng tất nhiên giận tím mặt, sau đó liên hợp với phụ thân mình là Thiên Cương Tử, hai cường giả đỉnh cấp cùng với cao thủ trong phái mà muốn thu thập một Phương Vân còn không phải là dư dả sao.
"Ngu xuẩn", Lam Tâm Ngọc nghe vậy thì trong lòng khẽ mắng một câu. Tên Bạch Phượng công tử này nhìn bề ngoài có vẻ khiêm tốn, nhưng trong xương lại có cổ ngạo khí, không hề coi ai ra gì. Nếu không phải như vậy thì ngày đó ở trong Tam Nguyệt điện, hắn cũng sẽ không phải vừa thấy Lam Đại Nguyệt thì đã đề nghị trưởng lão hai phái tác hợp hắn cùng Lam Đại Nguyệt.
Bạch Phượng công tử cho là Lam Tâm Ngọc bị Phương Vân hồ lộng, nhưng lại không biết Lam Tâm Ngọc còn biết nhiều hơn hắn!
Tứ Phương hầu Phương Dận là Bình Dân hâu thì đúng là không sai, nhưng lại là vương hầu có thực quyền. Quyền thế của hắn so với bất kỳ Quý Tộc hầu nào còn hiển hách hơn. Đặc biệt sau chuyện hắn đưa đao tặng cho Dương Hoằng thì danh vọng trong quân đã lên như diều gặp gió, sánh ngang với Võ hầu!
Ở Đại Chu hoàng triều thì Võ hầu phải từ Thiên Tượng cảnh trở lên mới có thể đảm nhiệm. Tứ Phương hầu có thể dùng đao mà trấn áp Anh Vũ hầu thì thực lực mạnh đến đâu cũng có thể biết. Cho dù Phương Vân có cầm lông gà tới, nhưng nếu Phương Dận dẫn đến trăm vạn đại quân thì cũng có thể quét sạch mười, trăm Lãnh Nguyệt phái!
- Không ra khỏi núi Lãnh Nguyệt?
Chân mày Phương Vân khẽ nhếch lên, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
- Chính là nàng!
Thân thể của Lam Đại Nguyệt hơn run lên, nhưng Phương Vân làm như không thấy. Ánh mắt của hắn vẫn chưa chú ý tới nàng ta.
- Thì ra là như vậy!
Lam Tâm Ngọc gật đầu, lộ ra thần sắc đã sớm biết trước. Nhan sắc Lam Đại Nguyệt hơn người, người nào đã gặp nàng thì không khỏi không động tâm. Tiểu hầu gia này có thích nàng thì cũng không ngoài ý muốn.
- Tiểu hầu gia, chuyện này bản thân ta có thể đáp ứng ngươi.
Lam Tâm Ngọc đáp ứng vô cùng sảng khoái:
- Nhưng mà, bởi vì chuyện lần này của tiểu hầu gia mà Lãnh Nguyệt phái chúng ta đã đắc tội với Thiên Tinh phái, sợ rằng hậu quả không tốt a...
Lam Tâm Ngọc lộ ra thần sắc khó xử...
"Lão hồ ly này...", Phương Vân làm sao không nhìn ra được tâm tư của Lam Tâm Ngọc, bà ta rõ ràng là muốn kiếm chác một chút trên thân mình.
- Yên tâm đi, một cái Thiên Tinh phái còn chưa có thể làm gì đâu. Nếu như có ngày chưởng môn Thiên Tinh phái tìm tới tận cửa thì ngươi trực tiếp nói cho hắn biết, nếu như không muốn tông môn bị diệt, đạo thống bị hủy thì thành thật môt chút đi!
- Đa tạ tiểu hầu gia, nhưng mà...
Lam Tâm Ngọc lại nhướng mày, lộ ra thần sắc làm khó.
- Được rồi.
Phương Vân phất phất tay:
- Lam chưởng môn cũng đừng cứ nhắc từng cái như vậy. Tất cả mọi người đều là người thông minh, ngươi cứ nói thẳng đi. Nếu như để Lam Đại Nguyệt theo ta thì ngươi muốn cái gì?