Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 251 : Truyền Nhân Phật Tông
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
- Ha ha, ta liền đoán được ngươi sẽ đòi qua sông hủy cầu, hiện tại sau khi thu thập được Kim Cương Đầu Đà cùng Thanh Dương lão tổ thì đại địch ngươi đã qua, giờ sẽ xuất thủ với ta! Cũng được, chuyện này ta tạm thời không cần nhúng tay vào, ngươi cứ một mình mà thu thập bọn họ đi!
Phương Vân cười lớn một tiếng rồi đột nhiên bay lên, bộ dáng như bỏ đi.
- Phương Vân! Ngươi chớ đắc ý! Ngươi cho rằng thiếu ngươi thì ta sẽ không vượt qua được ải này sao?
Cô Xạ Quận chúa giận kêu lên.
- Ha ha, ta chỉ hi vọng Quận chúa chớ quên ước định của chúng ta!
Một tràng cười lớn truyền đến thì Phương Vân đã biến mất ở ngoài cửa. Sau khi phong ấn được Kim Cương Đầu Đà rồi chiếm lấy Địa nguyên khí của Thanh Dương lão tổ thì coi như hắn đã rời đi được, chuyến đi này đến đây cũng là đáng giá. Dù sao đi nữa thì giá trị đan dược cũng kém hơn so với nguyên khí, mà cái bảo tàng ở ngoài động phủ cho dù có phong phú đến đâu đi nữa cũng sẽ không thể nào hơn được pháp khí cấp bậc Địa Nguyên!
Ầm!
Phương Vân đột nhiên bay ra ngoài cửa động, trong miệng phun ra một bụm máu tươi, loạng choạng lui ra ngoài.
- Tú Sĩ huynh, thế nào rồi?
Thấy Âm Dương Tú Sĩ trốn thoát, mọi người lập tức vây quanh lại hỏi.
- Thật lợi hại, cấm chế bên trong quá lợi hại!
Âm Dương Tú Sĩ lắc đầu liên tục, sắc mặt hắn tái nhợt. Nói xong câu đó thì liền đi qua một bên ngồi xuống, bộ dáng như đang chữa thương.
Sắc mặt mọi người hơi đổi, đợi thêm một lát nữa lại không thấy Kim Cương Đầu Đà cùng Thanh Dương lão tổ ra ngoài thì lập tức trầm xuống.
- Không phải ngay cả Thanh Dương lão tổ cùng Kim Cương Đầu Đà đều chết trong đó chứ?
Mọi người thầm nghĩ đến đây thì lạnh run lên.
Thanh niên thần bí tuy thu hồi ánh mắt rất nhanh, nhưng Phương Vân lập tức biết được sợ rằng đối phương cũng đã nhìn thấu thân phận của mình.
Chỉ là một chốn kinh thành mà đã có Dương Hoằng được chiến xa viễn cổ của Thiên Đế, lúc này lại có thêm một truyền nhân Phật tông bí ẩn, còn có bí mật chuyển thế trọng sinh huyền bí của mình, còn có liên quan đến Tắc Hạ Học Cung truyền thừa từ xưa; không những thế còn có nữ nhi Cô Xạ Quận Chúa của Lương Vương, truyền thừa đạo thống Sát Lục kiếm phái, còn có Bắc Đẩu quân vương Bàng Cự Nguyên, truyền thừa đạo thống của Bắc Đẩu Tinh Cung. Tính ra trong đám người Phương Vân nhận thức thì đã có ba người là truyền nhân của ba đại tông phái.
Ở thời viễn cổ, thời đại võ phong cực thịnh này có mười vạn tông phái. Trong mười vạn tông phái này lại có ba nghìn tông phái cường đại nhất. Qua việc Sát Lục kiếm phái cùng với Bắc Đẩu tinh cung có lưu lại thủ đoạn truyền thừa đạo thống tới đây thì Phương Vân tin tưởng những tông phái khác cũng đã đem đạo thống truyền xuống. Nhưng mà, những truyền nhân tông phái chắc đã sớm được ẩn dấu đi, hoặc là người khác đã biết mà mình không biết thôi.
- Sát Lục kiếm phái cùng Bắc Đẩu tinh cung đều là đại phái trong mười vạn tông phái, mà Phật tông thì lại liên quan đến Phật Chủ, Thích Già Văn Mưu Ni cổ phât. Những truyền nhân đạo thống các tông phái lớn này giờ đây lại lần lượt xuất hiện....
Phương Vân suy nghĩ không thôi. Vốn hắn không để ý tới những điều này, nhưng bên cạnh lại liên tiếp xuất hiện các truyền nhân đạo thống các đại phái, thậm chí truyền nhân đạo thống Phật tông cũng là một vương công tử đệ ở kinh thành, những điều này khiến hắn phải suy nghĩ không thôi.
Hắn lại nhớ tới Bắc Đẩu quân vương Bàng Cự Nguyên, vị truyền nhân Bắc Đẩu tinh cung này đã từng thông qua Tử Vi Đấu Sổ mà bói qua một quẻ, nói mình sẽ bị hãm thân trong một trận đại kiếp.
- Đại Chu hoàng triều đã yên bình qua hơn một ngàn sáu trăm năm, xem ra rất nhanh lại có một tràng hạo kiếp rồi đây.
Đủ loại chuyện tình ở chung một chỗ, tuy Đại Chu hoàng triều vẫn đang trong cảnh quốc thái dân an, nhưng Phương Vân lại cảm nhận được một cỗ gió lớn trước cơn mưa dông.
Trong các truyền nhân của ba nghìn đại tông phái thì đã có hai người là vương công tử đệ ở kinh thành, cộng với việc Đại Chu hoàng triều xây dựng mười vạn đại quân chinh phạt tiêu diệt một lượng lớn các tông phái thì Phương Vân lúc này có cảm giác cỗ mưa dông này sợ rằng là nhắm vào hoàng tộc Đại Chu. Mà căn nguyên của chuyện này e rằng đã có từ lâu, thậm chí là từ thời viễn cổ!
- Chư vị đạo hữu, trên Bạch Cốt Sơn này cũng chỉ có một con nhóc canh cửa, mà chúng ta lại có trên ngàn người, chúng ta không thể nào bị con nhóc này hù đến vỡ mật chứ? Nếu nói cầu phú trong nguy hiểm thì chỉ cần giết con nhóc này thì bảo tàng tích lũy mấy ngàn năm của Sát Lục kiếm phái sẽ thuộc về chúng ta, dù thế nào đi nữa thì cũng đáng làm! Mà các vị nghĩ xem, đến giờ này Kim Cương Phật Đà cùng Thanh Dương lão tổ còn chưa ra, nói không chừng đã ở bên trong bắt giữ con nhóc đó rồi phân chia bảo tàng rồi! Chư vị nếu như có toan tính thì Nam Sơn đạo nhân ta nguyện ý dẫn đầu, mọi người nếu không ngại thì có thể theo cùng!
Nhưng vào lúc này đây thì đột nhiên có một gã tán tu cao giọng nói. Dứt lời thì đã xông vào trong động phủ.
Ở phía sau hắn, mọi người trầm mặc không thôi. Một lúc sau cũng đã có mấy tán tu xông vào trong đó. Thấy có người đi thì cũng có nhiều người xao động, nhưng rồi cũng xông vào trong động phủ.
Phương Vấn thấy rõ Nam Sơn đạo nhân này chỉ có tu vi Tinh Phách cảnh, cường giả Địa Biến cảnh ở đây cũng không thiếu nhưng hắn lại dám hiệu triệu mọi người như thế thì rõ ràng có người khác tính kế cho nên mới làm như vậy.
Tên Nam Sơn đạo nhân này nói nhiều như vậy, nhưng chỉ có câu cuối cùng là cực kỳ hiệu quả. Kim Cương Đầu Đà cùng Thanh Dương lão tổ có tu vi cao như vậy, rất nhiều người không tin bọn họ đã chết ở bên trong, bọn họ càng tin tưởng bọn họ đang chia bảo tàng ở bên trong. Vừa nghĩ tới hai người này đang phân chia vô số bảo tàng ở bên trong thì mắt của mọi người ở đây lại đỏ lên!