Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 296 : Vô Hình Giao Phong
Ngày đăng: 12:28 18/04/20
Hai màn che sâu trong Tông Nhân Phủ tách ra hai bên, một nam tử mặc áo bào màu trắng đi ra. Nam tử này có thân cao khoảng tám thước, hai vai rộng, khoảng chừng bốn, năm mươi tuổi. Tóc của hắn màu đen, xõa đến sau ót, chỉ dùng một dải lụa màu xanh buộc lại.
Người này nhìn thẳng Phương Vân, thần sắc thong dong đi đến. Bước đi của hắn không nhanh không chậm, mỗi một bước bước ra đều làm cho không gian chung quanh phải chấn động theo, phát ra âm thanh oong oong. Tựa hồ như mỗi bước này của hắn không phải đi trên mặt đất mà bước trên hư không vậy.
- Tông Chính đại nhân!
Thấy người này, Mạnh Tử Khánh mừng rỡ, lập tức kêu lên.
"Tông Chính? Chính là người cai quản tả hữu Tông Nhân, Tông Chính. Nhưng không biết, người này là tả Tông Chính hay là hữu Tông Chính!", Phương Vân thầm nghĩ.
Thực lực của người này vô cùng cường đại, ít nhất không hề thua kém so với Dương Hoằng. Nhưng mà, Phương Vân cũng không sợ hắn. Nếu như hắn hóa thân thành hung thú thượng cổ, thì không phải không có thực lực liều mạng với người này.
- Hữu tông nhân chỉ là đùa một chút thôi, tiểu hầu gia đừng tưởng thật. Có thể thả hắn xuống không?
Vị Tông Chính đại nhân này cũng không để ý đến Mạnh Tử Khánh, nhìn Phương Vân một cái, lạnh nhạt nói.
Phương Vân vốn tưởng vị Tông Chính này bày ra uy thế như thế là muốn làm cho hắn kinh sợ, để tiếp tục uy hiếp hắn. Nhưng mà, nghe hắn mở miệng nói thì Phương Vân liền cảm thấy ngoài ý muốn. Nếu người ta đã nói lời này thì Phương Vân cũng không thể không làm theo được.
- Nếu Tông Chính đã lên tiếng, Phương Vân nào dám không tuân mệnh!
Nhẹ buông tay, Phương Vân thả hữu Tông Nhân Mạnh Tử Khánh ra, rồi thu hồi sự phong tỏa của nội lực Đại Lực Kim Cương kinh.
- Hừ!
Mạnh Tử Khánh tức giận hừ một tiếng rồi lui về sau ba bước, đứng ở sau vị Tông Chính này. Phương Vân che giấu thực lực so với hắn còn thâm hơn nhiều, bản thân hắn đoán chừng Phương Vân đã đến một con thiên long lực. Phương Vân có thể thấy rõ thực lực của Mạnh Tử Khánh, nhưng Mạnh Tử Khánh lại không thể nhìn thấu Phương Vân. Chỉ sợ hắn kém Phương Vân đúng một con phi long lực!
Hơn nữa, sau khi ra tay thì hắn cũng biết công pháp Phật môn của Phương Vân còn khắc chế công pháp của hắn, cộng với sự chênh lệch nội lực thì hắn không thể nào kháng cự được.
- Tất cả giải tán đi!
Mạnh Tử Khánh đột nhiên lạnh giọng nói.
- Nếu Mạnh đại nhân có ý kiến gì, có thể đi tìm Vũ Mục thương lượng!
Phương Vân lạnh lùng trả lời:
- Ha ha.
Vị Tông Chính đại nhân bên cạnh đột nhiên cười lớn lên:
- Xem ra chỉ là hiểu lầm thôi. Vũ Mục đại nhân là trọng thần của Nhân Hoàng bệ hạ, nếu như Vũ Mục biết thì khẳng định bệ hạ cũng biết. Việc này cũng là do những người ở dưới chúng ta làm việc mà không hiểu rõ thánh ý, tự cho là thông minh rồi. Tiểu hầu gia, không còn việc gì rồi, mời ngươi trở về đi!
Tông Chính nói câu này xong thì đưa bàn tay ra, làm tư thế tiễn khách.
- Nếu như mọi chuyện đã rõ ràng, ta đây cũng xin cáo từ.
Phương Vân cũng lười nói thêm gì, nói xong câu này thì liền xoay người rời đi. Chỉ chốc lát, đã ra khỏi Tông Nhân phủ.
Mạnh Tử Khánh đưa mắt nhìn Phương Vân rời đi, trong mắt hiện lên thần sắc ác độc. Hắn xoay đầu lại, nói với Tông Chính:
- Đại nhân, chẳng lẽ cứ để hắn đi như vậy sao? Vì giọt máu huyết này mà triều đình đã chủ trương gây chiến, ép buộc các phái giao toàn bộ máu huyết hung thú ra rồi tiêu hủy toàn bộ. Hôm nay, người của chúng ta ở trên chiến trường Mãng Hoang rõ ràng thấy Phương Vân sử dụng giọt máu huyết đáng lẽ đã phải tiêu trừ ấy đánh ra Địa Biến chi pháp, hóa thân thành hung thú. Hiện tại, những tông phái kia đều đang cười vào chúng ta, thậm chí Thái Tố phái cùng Thủy Ma tông cũng vì vậy mà gửi công văn đến chất vấn chuyện này. Nếu như không thu hồi máu huyết hung thú trên người Phương Vân thì chẳng phải để cho các tông phái đó chê cười chúng ta sao? Sau này, lúc triều đình ra lệnh thì còn có tông phái nào nghe chứ?
- Hừ! Ta thấy ngươi hồ đồ quá rồi!
Vị Tông Chính này lạnh lùng nhìn Mạnh Tử Khánh, quát lớn một tiếng.
- Triều đình là triều đình, tại sao phải cấp mặt mũi cho Thái Tố phái hay Thủy Ma tông chứ? Việc náo động ở tây bộ năm ngoái, những tông phái kia giao ra máu huyết hung thú không phải là vì chúng ta ký hiệp nghị gì với họ mà là Đại Chu hoàng triều ta có mười vạn đại quân chinh phạt! Chỉ cần mười vạn đại quân này còn thì tông phái nào không nghe liền diệt trừ ngay! Thử hỏi khi đó có ai dám không nghe chứ!