Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 331 : Thần Thú Viễn Cổ, Huyết Cửu Phượng
Ngày đăng: 12:28 18/04/20
Tuy khí tức của lão thái giám đã cường đại lắm rồi, nhưng nếu so với khí tức này thì như là ngọn nến đứng trước gió vậy, tùy thời cũng có thể bị dập tắt.
- Tham kiến Nhân Hoàng!
Nhân Hoàng không hề để ý đến lão thái giám bên phải:
- Trẫm đã nói là bất cứ người nào nhúng tay vào cuộc tranh đấu giữa các hoàng tử thì phải chết! Nhưng mà, ngươi lại là cường giả Thiên Trùng cảnh, trẫm sẽ không để ngươi chết dễ dàng như vậy...Trong Trấn Yêu Tháp vẫn thiếu một linh hồn cường giả, ngươi đi đi!
Âm thanh vừa phát ra thì một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên cuốn lấy thân thể của lão thái giám. Lão thái giám đạt đến Thiên Trùng cảnh này không còn kịp phát ra một tiếng thì thân thể đã nổ ầm một tiếng, trở thành phấn vụn.
Trong thân thể của hắn còn có một ngọn lửa màu lam đang nhảy nhót. Ngay lúc này, trong hư không xuất hiện từng đợt dao động, ngọn lửa màu lam này theo đó mà biến mất đi.
- Tào Trung Hiền, đừng cho là mình thông minh! Chuyện này chỉ có thể có một chứ không có hai. Nếu như còn tái phạm thì toàn bộ Chiến Thần cung, bao gồm cả Hoàng Hậu cùng thái tử đều bị phế bỏ võ công, tống vào lãnh cung!
Âm thanh lạnh như băng của Nhân Hoàng trực tiếp vang lên trong đầu lão thái giám.
Thân thể lão thái giám run lên, hắn biết những điều Nhân Hoàng nói không phải là hù dọa:
- Lão nô quyết không dám làm trái ý chỉ Nhân Hoàng!
- Hừ!
Tiếng hừ lạnh vừa phát ra thì cỗ khí tức đáng sợ của Nhân Hoàng đã biến mất đi.
Một lúc sau, lão thái giám mới mở mắt ra, hắn nhìn vào địa phương bên trái cánh cửa tẩm cung của thái tử, trong mắt hiện lên sự thương cảm vô hạn, trong đó càng có thêm thần sắc bi thương.
- Lý huynh, ra đi nhẹ nhàng đi. Ta và nương nương sẽ luôn nhớ đến huynh!
Nhưng vào lúc này đây, thái tử Lưu Tú đang ngồi yên trên giường gấm đã có động tĩnh rồi. Phốc một tiếng, miệng của hắn phun ra một làn sương năm màu nồng đậm. Đồng thời, từ mắt, mũi, lỗ chân lông của hắn không ngừng tán phát ra làn sương năm màu.
- Chạy mau!
Trong làn sương năm màu đó có hiện lên hình dáng của vô số tiểu nhân. Những tên tiểu nhân này có đủ ngũ quan, có tay có chân, còn có thể nói chuyện nữa. Cả bọn đang điên cuồng chạy trốn ra khỏi làn sương, bộ dáng sợ hãi vô cùng.
- Hoàng Hậu nương nương giá lâm!
Ngay lúc này đây, từ bên ngoài Đông cung truyền tới một âm thanh khàn khàn. Sau đó có một đám cung nữ, đại nội thị vệ đi tới, Hoàng Hậu nương nương theo sau bước vào bên trong.
- Nhi thần tham kiến mẫu hậu!
Thái tử Lưu Tú lập tức quỳ xuống hành lễ.
- Đứng lên đi. Việc con bước vào Thiên Tượng cảnh ta đã biết rồi, lần này tới chính là để ban thưởng cho con.
Hoàng Hậu nương nương khoát tay áo một cái, lập tức có một đại nội thị vệ có khí tức như sấm đi tới. Trong tay của hắn còn có một cái khay bằng ngọc.
- Tất cả các ngươi lui ra đi!
Sau khi nhận được khay ngọc, Hoàng Hậu nương nương lập tức cho mọi người lui ra.
Cũng không có ai để ý ngay lúc Hoàng Hậu vung tay lên thì đã có một đạo cấm chế bao phủ cả Đông cung lại. Đạo cấm chế này vô cùng mạnh mẽ, ngay cả thái tử Lưu Tú đã có thực lực của mười sáu con thiên long lực cũng không thể phát hiện được.
Hoàng Hậu giở khăn gấm bao phủ khay ngọc ra. Ngay lập tức có thể thấy ở trên cái khay đó có một khối hổ phách trong suốt, ngay giữa hổ phách còn có một giọt máu hoàng kim.
Giọt máu này tích tụ lại thành một sinh vật cổ quái. Sinh vật này có thân thể của hung cầm, có chín cái đầu, từng cái đầu có ba con mắt, toàn thân có vũ mao màu hoàng kim. Mà ở ngay trung ương của chín cái đầu này thì có một cái đầu người, tuy có tai, có miệng, nhưng không hề có lỗ mũi cùng mắt.
Lê-eeee-eezz~!
Dường như con sinh vật quái dị này cảm nhận được Lưu Tú, chín cái đầu đồng thời phát ra tiếng rít chói tai. Ngay lập tức có một cỗ khí tức thê lương, hoang dại từ bên trong giọt máu hoàng kim này phát ra. Cùng lúc đó, cũng có một ngọn sóng vô hình đánh vào thân thể của Lưu Tú, lấy năng lực của Lưu Tú bây giờ mà cũng phải lui ra vài bước.
- Đây là quái vật gì?
Thái Tử Lưu Tú kinh sợ.
- Đây là thần thú viễn cổ, Huyết Cửu Phượng. Trong các Thiên Cương thần thú, Huyết Cửu Phượng xếp hạng thứ sáu. Nó thuộc về giống loài săn giết ở thời viễn cổ, trừ năm thần thú đứng đầu ra, thì những thần thú, hung thú còn lại đều thuộc về giống loài săn giết cả!
Lão thái giám đột nhiên mở miệng nói.