Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 334 : Ngũ Đế Ngự Long Quyền
Ngày đăng: 12:28 18/04/20
Có thể nói chốn thâm sâu trong hoàng cung là nơi đầm rồng hang hổ nhất trên thế gian. Nơi đó tập trung số mệnh thâm hậu nhất của cả thiên hạ, dựa vào lực lượng gia trì của hoàng triều Đại Chu, có thể nói Nhân Hoàng hầu như là bất bại.
Cho dù là chưởng giáo các tông phái ngoại quốc thì cũng không dám tới gần nơi đó.
Bên ngoài của Đại Chu hoàng triều thì chỉ có Tam Công nghị sự ở điện Thái Hòa, có Vũ hầu giải quyết công vụ ở Quân Cơ Xứ, còn có một Nhân Hoàng cùng đông đảo phi thần. Không hề có ai biết rốt cuộc sâu trong hoàng cung có gì cả!
Nghe mấy điều bí mật này thì Tiêu Tiêu khiếp sợ không thôi, nàng cũng không ngờ rằng Đại Chu hoàng triều lại còn ẩn giấu nhiều bí mật đến như vậy. Nếu như truyền ra ngoài thì không biết bao nhiêu người sẽ bị chết vì kinh hãi nữa!
- Yêu nữ! Những người biết bí mật này trước giờ chỉ có hai con đường: Một là thần phục Thập Tam hoàng tử, một là chết!
Nhưng vào lúc này, bạch y nam tử có thần sắc lạnh lùng ở phía sau Thập Tam hoàng tử tiến lên một bước, mở miệng nói.
- Thập Tam hoàng tử, thứ cho thuộc hạ to gan! Việc này quan hệ trọng đại, tuyệt đối không thể để cho nàng chạy thoát! Nếu không, một khi tin tức này truyền đến Đại Đế của Yêu tộc cùng với dư nghiệt tiền triều thì sẽ vô cùng bất lợi cho triều đình. Nếu như Nhân Hoàng mà biết thì Long nhan sẽ giận, đối với hoàng tử vô cùng bất lợi a!
- Ha hả.
Tiêu Tiêu phát ra một tiếng cười buồn bã, nàng ngẩng đầu lên nói:
- Nói với một yêu nữ như ta chuyện quan trọng như thế thì có khác chi muốn dồn ta vào chỗ chết. Gả vào làm phi tử trong hậu cung của ngươi sao? Yêu nữ thượng cổ như ta, hoàng cung các ngươi dung nạp được sao?
- Muội suy nghĩ nhiều rồi!
Thập Tam hoàng tử lắc đầu, mái tóc vàng tung bay trong gió. Âm thanh của hắn bình tĩnh mà thong dong:
- Mục đích cuối cùng của Đại Chu chúng ta chính là muốn trấn áp của Bát Hoang Lục Hợp, giúp cho sự việc quay lại như thời đại viễn cổ Tam Hoàng. Trong hoàng cung vốn đã có rất nhiều môn phái rồi, sao lại không dung nạp được Oán Tình Đạo thượng cổ của muội đây?
- Ha ha ha.
Đột nhiên Tiêu Tiêu giang hai tay ra đón gió, cười lớn lên:
- Oán Tình Đạo chúng ta tuy chỉ là tiểu phái, nhưng quyết không hàng phục người. Cho dù là Kiếm Tông thượng cổ thì cũng không thể nào ra lệnh cho chúng ta được, ta như thế nào lại thần phục hoàng quyền thế tục. Ngay cả Tam Hoàng Ngũ Đế cũng không thể nào thay đổi được số mệnh của vạn vật trong thiên địa, các ngươi làm sao có thể hoàn thành? Tất cả những lời ngươi nói cũng chỉ là hoa trong kiểng, ánh trăng dưới nước, ảo ảnh hư vô mà thôi!
Âm thanh vừa phát ra, cả thân hình Tiêu Tiêu đột nhiên gập lại, dường như nàng ta muốn rời đi.
- Chạy đi đâu!
Bất kỳ một cơ cấu tổ chức nào, nếu như muốn vững chắc và lớn mạnh thì điều trọng yếu nhất vẫn là tự bồi dưỡng tai mắt của chính mình. Việc dùng kim tiền để thu mua chỉ là giai đoạn ban đầu, không thể nào dùng trong lâu dài được.
Dừng một chút, Phương Vân nói:
- Ngươi còn liên lạc với Lục Vũ chứ? Có nghe được tin tức gì của hắn không?
Triệu Bá Ngôn lắc đầu:
- Sau khi Lục Vũ tiến vào Địa Biến cảnh thì nhận được một lượng lớn công pháp cùng đan dược của tông phái, hiện đang bế quan tu luyện. Chúng ta không thể nào tiếp xúc được!
Phương Vân nhíu nhíu mày, nhưng lập tức lại giãn ra. Việc hỏi thăm tin tức từ Lục Vũ đúng là rất khó, nhưng dù sao hắn cũng đã nhận được sự bồi dưỡng của tông phái, đây là một tin tức tốt.
- Được rồi, ngươi ra ngoài đi.
Phương Vân phất phất tay, nói.
Chỉ chốc lát sau, tiếng bước chân nặng nề ở bên ngoài truyền tới, Quản Công Minh đã đi vào bên trong:
- Đại nhân, có thư từ kinh thành đưa tới.
Thần sắc Quản Công Minh có chút cổ quái.
- Lấy đưa đây.
Phương Vân nhận lấy thư tín, nhưng vừa nhìn qua thì đã giật mình: Trên phong thư lại có ngọc ấn của thái tử Đại Chu hoàng triều.
Cùng lúc đó, âm thanh của Hãn Diễm công tử đã vang lên từ bên ngoài phủ Bình Yêu đại tướng quân:
- Tiểu hầu gia, kỳ hạn ba ngày đã tới rồi. Không biết tiểu hầu gia đã nghĩ kỹ hay chưa?
Ngoài cửa lớn, Hãn Diễm công tử đã sải bước đi đến.
Quản Công Minh nhìn thấy phong thư còn chưa được bóc ra ở trên bàn thì khẽ biến sắc.