Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 373 : Săn Bắt Tất Phương

Ngày đăng: 12:29 18/04/20


Vừa thấy dãy núi này, một gã tán tu kinh hô:



“Hỏa sa Cả dãy núi này đều là hỏa sa!”



Hỏa sa mặc dù không phải tài liệu đứng đầu, nhưng là một tài liệu thuộc tính hòa cực kỳ trân quý. Khi rèn áo giáp chỉ cần trộn một ít hỏa sa vào lập tức độ cứng rắn và tính chịu lửa của áo giáp sẽ tăng lên cực nhiều.



Trung thổ thần châu cũng có mạch khoáng hỏa sa, nhưng tuyệt đối không nhiều đến mức xuất hiện thành cả một dãy núi nhu hiện tại.



“Nhất định nơi này là ổ của Tất Phương rồi. Cả dãy núi này đều bị hỏa diễm của nó biến thản như vậy. Tất Phương vô cùng đặc biệt, quanh thán đều là hóa diễm. Cho nên nếu thực sự giết chết nó. Tinh huyết của nó sẽ bị hỏa diễm đốt thành hơi nước trong chốc lát. Căn bán là không thu được. Chỉ có cách là làm tiêu hao hết lực lượng của nó. Sau đó mới tiến hành việc bắt giết. Lát nữa các ngươi đứng bên cạnh kiểm chế nó.”



“Dạ điện hạ!”



Mọi người cung kính nói.



Thần thú có thể không ngừng lấy ra năng lượng từ ba mươi sáu tầng thiên cương, bởi vậy muốn hao hết năng lượng của chúng, thực rất khó khăn!



Thập Tam hoàng tử khi định, ra chủ ý thu tinh, huyết Tất Phương cũng là đã nghĩ rằng trận chiến này có lẽ sẽ rất lâu mới kết thúc. Hơn nữa còn phải chuẩn bị thật tốt nếu không, tinh huyết của Tất Phương sẽ bị hóa diễm đốt khô.



Thập Tam hoàng tử gật đầu. Bay về phía dãy núi hỏa sa.



“Mọi người nên cách xa một chút. Hỏa diễm của Tất Phương vô cùng lợi hại.”



Phương Vân liếc mắt nhìn phía trước, mờ miệng nói.



Trong bảng thiên cương, Tất Phương đứng thứ mười hai. Chỉ cẩn nghĩ đến việc ấy đủ biết nó kinh khủng ra sao.



Mọi người gật đầu, không dám sơ suất, vội vã lui lại phía sau.
Phương Vân nhớ lại một chút, liền biết rằng, thứ làm cho người ta chú ý nhất chính là khi hắn sử dụng ra Thần Ma Câu Dịch Đại Pháp. Có điều hiện tại truyền nhân các tông phái thượng cổ xuất hiện. Thậm chí Nhân Hoàng còn sắc phong truyền nhân của Tầm Hành Tông thượng cổ Doãn Vi Lương làm vương hầu. Cho nên chuyện này có lộ ra cũng không có gì quá quan trọng.



Thời gian chậm rãi trôi qua, khoảng chừng ba canh giờ sau, nội lực của chứng nhân tiêu hao rất nhiêu, mà biển lửa xung quanh Tất Phương cũng ảm đạm đi không ít. Khu vực bao phủ cũng đã nhỏ đi gần mười lần. Mọi người rốt cục cũng đã nhìn thấy được tướng mạo của Tất Phương.



Thoạt nhìn thì Tất Phương giống như một con hạc bị hỏa diễm bao phủ, cánh trải ra rộng hơn mười trượng, đuôi màu trắng dài chừng tám xích. Mắt nó hẹp, dài, thoạt nhìn cực kỳ hung ác.



Đặc biệt là nhìn qua thì Tất Phương chỉ có một chân, giống như một thủ trảo, khiến người ta cảm thấy mạnh mẽ có thể xé rách mọi thứ.



“Ngâm” Một tiếng kiếm ngân kinh thiên vang vọng, kiếm khí của thị vệ bạch y rốt cục xẹt qua hư không, đánh lên trên người Tất Phương. Tất Phương kêu lên sợ hãi, trong mắt hung quang hiên hiện, lập tức nhìn về phía chứng nhân.



“Ngũ Đế Ngự Long Quyền!”



Một cỗ long khí hùng hậu, mạnh mẽ đánh lên người Tất Phương, đẩy nó bắn đi hơn mười trượng, rốt cục hấp dẫn lực chú ý của nó trở lại.



“Mọi nguời cẩn thận, không nên cùng lúc xuất thủ, tốt nhất cứ thay phiên nhau tránh để Tất Phương chú ý.”



Phương Vân lập tức mở miệng nhắc nhở.



Bất kể là hung thú hay là thần thú. Đối với công kích, phản ứng đầu tiên đều là giết chết kẻ có uy hiếp lớn nhất trước. Nếu không làm được sẽ bỏ chạy. Như vậy hoàn toàn khác với nhân loại, bao giờ cũng là giết kẻ yếu nhất trước, tiêu diệt từng phần rồi mới đối phó với người mạnh nhất.



“Tiểu hầu gia nói đúng, chúng ta mau tách ra. Không nên xuất thủ cùng lúc!”



Huyết Y Hầu phụ họa. Chứng nhân cũng đã nhìn ra, khi biển lửa yếu đi, công kích của mọi người có thể đánh lên người Tất Phương, đương nhiên nó cũng sẽ chú ý đến mọi người. Tuy rằng thực lực nó giảm xuống, nhưng nếu thực sự để nó chú ý, chỉ một lần lao đến, thì đám người Huyết Y Hầu, Dịch Thiên Hầu, Tôn Thế Khôn... sẽ lập tức biến thành tro tàn!



.