Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 407 : Rừng Trúc Gặp Nhau
Ngày đăng: 12:29 18/04/20
Trong Thiên địa vạn hóa chung, Phương Vân khoanh chân ngồi, ở trước mặt hắn, là một dòng xoáy hỏa nguyên tố đỏ hồng.
Một viên nội đan hỏa giao, bốn viên nội đan Cùng Kỳ, cộng thêm một viên nội đan Tất Phương, toàn bộ đã phân giải.
Năng lượng hỏa nguyên tố bành trướng, tràn ngập trong mảng không gian này.
Khắp nơi đều là lửa đỏ.
Trải qua thời gian dài tế luyện, Hỏa ngục phong tế luyện, rốt cuộc đã đi đến bước cuối cùng.
“Khảm ly vi hỏa, thủy hỏa tương tế. Hỏa ngục phong, ngưng!” Phương Vân hết sức chăm chú, ngón tay khẽ run, khu động pháp môn tế luyện cuối cùng Hỏa ngục phong.
“Phành!” Hỏa nguyên tố đầy trời nổ tung, sau đó thời gian giống như vô hạn chậm dần.
Nguyên một đám phù văn cổ lão từ trong dòng xoáy hỏa nguyên tố hiện ra, hơn nữa dựa theo quy luật nào đó, khảm thành một trận pháp cổ lão mà phiền phức.
Phương Vân ngón tay điểm một cái, tất cả sóng nhiệt trong không gian, toàn bộ co rút lại, ngưng kết một điểm, hóa thành một viêm trì hình vuông.
Những viêm trì này đỏ như lửa, thanh tịnh không có sóng, bên trong có hư ảnh một độc giao, bốn Cùng Kỳ, một Tất Phương, ngao du trong đó, rống to, rít gào.
Tài liệu tế luyện Hỏa ngục phong, hoàn toàn đến từ chính bốn hung vật này.
Cho nên hiện tại sau khi hóa thành viêm trì, vẫn tạo thành một ít hư ảnh khi còn sống, mờ mịt ngao du.
Trong viêm tri, sóng quang nhộn nhạo.
Cả Lôi ngục phong cùng Thủy ngục phong, cũng bị phủ lên một màng hỏa quang nhộn nhao.
Phương Vân tay vẩy một cái, Ngũ Ngục phong này lập tức hào quang rạng rỡ, rơi vào trong tay.
Một loại cảm giác trầm trọng, từ trong tay truyền đến. tựa như pháp khí này sức nặng gia tăng lên không ít.
“Biểu ca, pháp khí của người đã luyện thành?” Tôn Thế Khôn không biết từ lúc nào, đã kết thúc tu luyện, đứng ở bên cạnh, thần thái sáng láng nói.
“ừm. Xem như luyện thánh một cái hình thức ban đầu. Trong viêm cốc Đại doanh châu có nhiều thượng cổ viêm ma. Chỗ đó, bình thường cũng ít có người đi, nên người tranh đoạt, sẽ không quá nhiều. Nếu như có thể từ trong đó lấy được Viêm ma chi tâm, thì Hỏa ngục phong của ta, có thể chính thức đại thành”.
Lục Vũ thân hình co lại, bay về phía trên rừng trúc, trong con ngươi đen kịt, lóe lên một tia chấn động, nhưng mà, rất nhanh đã biến mất.
“Tiểu hầu gia, còn nhớ rõ chúng ta ước định chứ?” Lục Vũ đứng ở trên rừng trúc, quay lưng về phía Phương Vân, hờ hững nói.
Phương Vân hơi giật mình, tiếp đó hiểu, được: “Vừa thấy mặt, ngươi đã tặng ta một kiếm. Sẽ không phải là vì Tiểu Linh chứ. Nếu như là như vậy, thật sự là hiểu lầm. Nàng hiện tại ở tại kinh thành. Hoàng hậu nương nương đích thân sắc phong Ngọc Linh quận chúa, địa vị cao thượng, thân phận tôn quý. Nếu như là vì nàng, vậy thật không cần ”.
“Một con chim nhốt trong lồng vàng, ngươi cảm thấy nàng sẽ vui vẻ sao?” Lục Vũ thanh âm lạnh lùng nói: “Tuy ngươi từng đã giúp ta, nhưng ta là ta, nàng là nàng. Vương hầu vinh hoa phú quý, đều chỉ là mây khói qua mắt Chờ sau khi ta thực lực đù cường đại, tất nhiên hội mang nàng đi. Nhưng mà, nếu để cho ta biết, nàng có một chút gì sống không được tốt, ta cũng sẽ không buông tha cho ngươi”.
Phương Vân lắc cười nói: “Ngươi cứ yên tâm đi. Mẫu thân của ta đã đem nàng thu làm nghĩa nữ. Nàng là muội muội của ngươi, nhưng hiện tại, cũng là muội muội của ta. Ta tất nhiên cũng hy vọng nàng được vui vẻ”.
Dừng một chút, Phương Vân trầm giọng nói: “Nhưng mà, loại chuyện này rất khó nói. Con người phải nội tâm thỏa mãn, thì mới có thể vui vẻ. Ngươi hiện tại là đệ tử hạch tâm của Liệt Thiên tông, người người ngưỡng mộ, địa vị tôn sùng, rất nhiều đệ tử nội môn, ngươi cũng có thể giết chết. Nhưng ngươi hiện tại cảm thấy thỏa mãn sao? Loại vui vẻ này, cùng quyền thế lực lượng, phú quý các thứ đều không chút liên quan”
Lục Vũ im lặng, tu vi của hắn hiện tại, đã vượt xạ sự phụ Nhiếp Thiên ma quân, trong lòng của hắn cũng tinh tường, cấp Địa Biến cũng không phải giới hạn của hắn, hắn cần đạt được lực lượng càng cường đại hơn.
Cho nên lần này, hắn mới có thể xuống núi.
Đối với Lục Vũ vừa thấy mặt đã ra tay. Phương Vân ngược lại cũng không hề chú ý. Hắn từ khi ở quáng sơn đã biết. Ở trong lòng Lục Vũ, thứ quan trọng nhất, đó chính là muội muội của hắn.
Hắn muốn đạt được lực lượng cường đại, mục đích của hắn, vẫn là bảo vệ muội muội của hắn.
Đối với một điểm này, Phương Vân bản thân cũng rất kính trọng, cũng không vì vậy mà sinh khúc mắc. Bởi vì ở chỗ sâu trong lòng, Lục Vũ vẫn là một người trọng tình trọng nghĩa.
“Lần trước ta trở về kinh thành một chuyến, gặp được Tiểu Linh. Ta thấy nàng rất nhớ ngươi. Ngươi có muốn đi thăm nàng hay không, ta có thể thay ngươi an bài” Phương Vân nói.
Khuôn mắt vốn lạnh lùng của Lục Vũ, rốt cuộc lộ ra nụ cười: “Kinh thành chính là nho gia trọng địa, đối với tu sĩ tà đạo, chính là cấm địa Không nói đến, ta có thể đi vào hay không, chỉ nói tới ta có thể đi vào, ngươi sẽ không sợ, bị người có lòng nhìn thấy, cho Tứ Phương hầu phủ cái tội lớn cấu kết với tông phái nước ngoài chứ? Theo ta được biết, luật pháp Đại Chu cấu kết tông phái nước ngoài, chính là trọng tội!”
“Ha ha, thật muốn luận luật pháp, luật điển, ta so với ngươi còn quen thuộc hơn nhiều. Tội danh cấu kết tông phái nước ngoài này, thật hữu dụng như vậy thì kẻ địch của Phương gia, đã sớm đã bị ta là người đầu tiên diệt trừ rồi. về phần ngươi có lòng? Ta hiện tại ngược lại cũng muốn nhìn xem, trong kinh thành còn có người có tâm nào!” Phương Vân lúc nói chuyện, ánh mắt sắc bén, đều. có một cỗ khí độ uy nghiêm.
Hắn hiện tại có thập bát thiên long chi lực, đụng phải Dương Hoằng. cũng có thể đánh cho hắn chạy trốn.
về phần hạng như Bình Đỉnh hầu, Trấn Quốc hầu, càng phải cụp đuôi lại mà làm người, hắn không đi tìm bọn họ gây phiền toái, những người này cũng nên cảm thấy may mắn.
Kẻ nào còn dám đối nghịch cùng hắn, quả thực là tự tim đường chết!