Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 410 : Hoàng Ân Như Ngục
Ngày đăng: 12:29 18/04/20
“Ha ha”, nghe trả lời như thế. Lưu Triệt nở nụ cười: “Nếu như chỉ là đơn giản hàng phục tỷ mà nói Phương Vân này, thì đúng là có tư cách!”
“Ồ” Kế Đô công chúa đồng tử hơi co lại, trong mắt xẹt qua một tia sắc bén.
“Phương Vân này, cấp Linh Tuệ đã có thập bát thiên long chi lực. Tỷ nói đi, hắn một khi đột phá cập Thiên Tượng, có thể hàng phục tỷ hay không? Vẽ phân mưu lược, hồ sơ của hắn tỷ khẳng định đã sớm xem qua, đã biết rõ ràng”.
Khó có thể trêu đùa vị tỷ tỷ này của mình. Lưu Triệt có vẻ phi thường cao hứng.
“Thập bát thiên long chi lực”. Kế Đô công chúa một bộ dáng không cho là đúng, một lời điểm trúng mấu chốt: “Cấp Linh Tuệ đã đem lực lượng cường hóa đến loại tình trạng này, hắn muốn bước vào cập Thiên Tượng, chỉ sợ là còn khó hơn lên trời!”
Lưu Triệt mỉm cười, không có đáp lại.
Hai tỷ đệ lại hàn huyên ương chốc lát, rồi tách ra. Vừa đi khuất góc điện, vẻ mặt của Kế Đô công chúa đã tối nằm xuống.
Trở lại tẩm cung, sớm có vài tên ma ma khí tức cường đại trong nội cung hầu ở một bên.
“Công chúa”.
“Ừm” Trướng bằng vải trắng căng ra. Kế Đô công chúa ngồi ở trên giường bạch ngọc, không giận mà uy:
“Chuyện muốn các ngươi tra thế nào rồi?”
“Yêu nữ thượng cổ Oánh Tình đạo kia, đã tra được tung tích. Dưới tình huống chúng ta theo dõi nàng tựa như chuẩn bị sắp rời trung thổ, đi tới Đại Doanh châu”.
Một ma ma thần sắc lạnh lùng nói
“Hừ” Thang cốc Đại Doanh châu có một Viêm ma quân vương, sắp hết tuổi thọ mà chết. Yêu nữ này, chỉ sợ là muốn đi cướp lấy thượng cổ Viêm Ma quân vương chi tâm, lợi dụng Viêm Ma quân vương vừa mới chết, năng lượng tích lũy ở trong trái tim, tu luyện thượng cổ Oán Tình đại pháp!”
Kế Đô công chúa hư lạnh một tiếng nói
“Công chúa, bước tiếp theo, chúng ta nên làm như thế nào? Yêu nữ kia công pháp cao tuyệt, chỉ sợ không phải chúng ta có thể đơn giản đối phó”.
Một người mặc cung trang chừng bốn mươi tuổi tiếp lời nói.
“Không cần các ngươi đối phó”. Kế Đô công chúa đứng lên. Khoát tay áo: ‘Người này không chết, sẽ làm hỏng chuyện Thập Tam đệ kế thừa hoàng vị đại thống, nhất định phải diệt trừ: Các ngươi tiếp tục truy tung nàng, lúc này đây, ta sẽ thay Thập Tam đệ, đích thân trừ khử tai họa này!”
“Vâng công chúa!”
Kế Đô công chúa khoác tay áo, những người này lập tức lui xuống.
“Trẫm cho ngươi đi làm, ngươi cứ đi làm: Trẫm không cho ngươi đi làm, ngươi vĩnh viễn không nên đụng tới... Nhớ kỹ chứ?”
“Thần... ghi nhớ!...”
Dương Hoằng cố nén thống khổ vô biên, nói ra ba chữ kia.
“Ông”
Sau một khắc, linh hồn của Dương Hoằng một lần nữa về tới thề xác. Tóc hắn mất trật tự, đồng tử ảm đạm, không ánh sáng. Hầu phục trên người hắn hoàn toàn ướt sũng, trên khuôn mặt đầy mồ hôi lạnh, chính thức hư thoát!
Thanh âm Nhân Hoàng, giống như như lôi đình vang lên:
“Ngươi cả gan làm loạn, đánh chết triều đình vương hầu, vốn nên xử trảm. Nhưng niệm tại ngươi thay Đại Chu lập nhiều công lao hiển hách, nên tạm thời tha cho ngươi tội chết. Nhưng mà, tử tội có thể thoát, tội sống khó tha. Đi Quân Cơ xỏ lĩnh Thiên công Khải đi tới Đoạn Sơn phục dịch đi!”
“Vi thần, lĩnh chỉ”.
Dương Hoằng tránh được một kiếp, nào đâu còn dám nói cái gì. Đối với một vũ hầu mà nói, đi Đoạn Sơn lo liệu tạp dịch, quả thực mặt mũi đều mất hết. Nhưng mà. Dương Hoằng đối với điều này một chút cũng không quan tâm. Hắn hiện tại quan tâm chỉ có lực lượng.
Dương Hoằng tâm đã thành tro tàn, đang muốn rời đi. Đột nhiên một cỗ tử khí phá không mà đến, đánh vào trong cơ thể hắn. Trong nháy mắt, từng đạo hắc khí, từ trong khiếu khống toàn thân Dương Hoằng phun ra, tiêu tán tại trong hư không.
Dương Hoằng giật mình. Nhân Hoàng lại có thể trừ cho hắn một thân độc khí mà hắn trúng của Phương Vân.
“Công tất phải phân thưởng, lỗi cần tất phạt. Ngươi mặc dù đã tư lợi, đánh chết vương hầu triều đình, phạm phải tội lớn. Nhưng thân mình chính là vì Thái tử Lưu Tú mưu đồ. Kỳ tâm có thể thấy, không thể không thưởng!”
Thanh âm của Nhân Hoàng, một lần nữa vang lên ở trong đầu Dương Hoằng: “Đây là trẫm thưởng cho ngươi, cầm đi đi”. Thanh âm vừa dứt, một cái hộp gấm từ trong hư không bay ra, rơi ở trước người Dương Hoằng.
Dương Hoằng ngẩn ngơ, tiếp đó mừng rỡ:
“Dương Hoằng khấu tạ long ân bệ hạ!”
Dương Hoằng tiếp nhận hộp gấm, thối lui ra khỏi hoàng cung. Đến Anh Vũ hầu phủ. Dương Hoằng mớ hộp gấm ra, chỉ thấy ở đáy hộp nằm một quyền kinh thư, một cái đan hạp. Đan hạp mở ra, một tiểu Nhân toàn thân nhấp nhổm, mặt đầy hoảng sợ không trọn vẹn, đập vào trong mắt Dương Hoằng.
“Thứ phẩm thần đan!”
Dương Hoằng ngược lại hít vào một hơi khí lạnh. Thứ phẩm thần đan, mặc dù là luyện chế thân đan thất bại nhưng dược hiệu cũng rất mạnh. Ở trên xa tuyệt phẩm thần đan
Trong thư phòng kinh ngạc đứng hồi lâu. Dương Hoằng tiếp đó đã rõ ràng. Nhân Hoàng đây là trước phạt sau thưởng, vẫn như trước muốn mượn dùng lực lượng của hắn đi cân đối với Phương gia!