Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 439 : Bảy Mươi Hai Tòa Pháp Trận

Ngày đăng: 12:30 18/04/20


Người tỉnh lại đầu tiên trong ba người chính là Tôn Thế Khôn, hắn bị thương không nặng, hơn nữa lại có pháp khí của Đại Lực Thần Ma tông hộ thân, cho nên khi tỉnh lại, thương thế cũng đã khỏi rất nhiều. Người thứ hai là Lục Vũ, người cuối cùng là Phương Vân.



Đối mặt với sự tấn công của tăng nhân thần bí cùng với đám Thần Quan, chân khí trong cơ thể của Phương Vân đã tiêu hao hết. Muốn khôi phục lại chân khí, thì hắn cần thời gian lâu hơn Tôn Thế Khôn và Lục Vũ nhiều.



“Hu!”



Phương Vân hít sâu một hơi, mờ mắt ra, chân khí của hắn vẫn chưa khôi phục. Nhưng mà thương thế thì đã dưỡng tốt hơn rồi.



“Thương thế của hai người tốt rồi chứ?” Phương Vân quét mắt nhìn hai người nói.



“Ừm!” Cả hai đều gật đầu.



“Nhưng mà cô gái đó biểu ca mang đến đây thì sợ rằng không được may mắn như vậy”.



Tôn Thế Khôn nói, nhìn về hướng Tạ Phiêu Phiêu đang nằm ở góc xa, trong giọng nói có chút cười trên đau khổ của người khác, hắn rõ ràng có thể nhìn ra, dưới sự bảo vệ của Thiên Địa vạn hóa, hơn nữa Phương Vân cũng cố gắng bảo vệ mọi người, nhưng Tạ Phiêu Phiêu vẫn bị thương.



“Cái này thì phiền rồi, với tính cách của Tạ Phiêu Phiêu, chờ sau khi tỉnh lại, phát hiện ra mình tự nhiên bị hôn mê vài ngày, lại còn bị thương nữa, nhắm chừng là sẽ nổi điên không thể đỡ được”.



Nhớ đến hình dạng phát cuồng của nữ nhân này. Phương Vân không khỏi cảm thấy tê dại da đầu. Chuyện lần này, lỗi là do hắn, ai gặp phải chuyện này mà không phát cuồng chứ.



“Chuyện này, để ta tự xử lý”.



Phương Vân bình tĩnh nói. Thực lực của Tôn Thế Khôn và Lục Vũ vẫn còn quá thấp, lực lượng không bằng một con số lẻ của Tạ Phiêu Phiêu. Không biết giao cho hai người này thì đến khi nào mới có thể trị liệu xong.



“Không nói những cái này nữa, nơi này có không ít đan dược, mọi người nhìn trúng cái gì, thì tự mình lấy cái đó!”



Phương Vân vừa đứt lời xong, liền bắt đầu kiểm kê số đan dược ở đây.




Theo pháp quyết được niệm trong miệng của Phương Vân, một đạo trận pháp không ngừng bay ra ngoài cơ thể. Ngay dưới con mắt khiếp sợ của Tôn Thế Khôn và Lục Vũ, tất cả trận pháp đè chồng lên nhau, dần dần lộ ra “Long hưởng”. “Long trảo”. “Long Cảo”. “Long Tích, “Long Vĩ.



Và đạo trận pháp cuối cùng bay ra từ trong cơ thể của Phương Vân một trận pháp hình tròn thật lớn mà phức tạp, hiện lên dưới thân của Phương Vân. Cái trận pháp nào có vô số hoa văn mỹ lệ, vô số văn tự quỷ dị. Ở giữa còn có một cự long kim sắc mấy ngàn trượng. Con rồng này bị vô số gông xiềng trấn áp ở giữa trận đồ, mà Phương Vân thì ngồi xếp bằng trên lưng cự long.



“Rống!”



Trong tiếng gầm gừ này, con cự long kim sắc giãy dụa thân thể và trong trận đồ phát ra một tiếng nổ ầm thật lớn, để lộ ra một cái móng vuốt lớn, bám vào sát trận đồ, sau đó, một thân thể khổng lồ, chậm rãi đứng thăng lên từ trong trận pháp, một khí tức tôn quý, uy nghiêm, hùng hậu và to lớn từ từ phát ra bốn hướng.



“Cái này...”



Nhìn thấy hiện tượng kỳ quái này. Tôn Thể Khôn và Lục Vũ đều trừng to mắt ra, không khỏi đứng dậy. Khí thế ngưng luyện Trung Xu phách của Phương Vân quá lớn, lại còn quá kỳ dị.



Sau khi con cự long này đứng lên, trận đồ khổng lồ bắt đầu hướng về nó. Giống như nước chảy rút vậy, rút thẳng vào trong cơ thể con cự long. Chỉ nghe một tiếng long ngâm vang lên, con cự long này bỗng nhiên hóa thành một đạo kim quang, chui vào trong cột sống của Phương Vân.



Trung Xu phách mà Phương Vân ngưng tụ, lại tự nhiên thành hình rồng!



“Rốt cuộc đã thành công!”



Phương Vân mở mắt ra, thở dốc một hơi, một cảm giác vui sướng lập tức nổi lên trong lòng.



Cấp Linh Tuệ với thập bát (18) thiên long chi lực, tất nhiên là vô cùng cường đại. Nhưng mà cái này cũng có nghĩa rẳng, muốn tấn cấp thì còn khó hơn so với võ giả bình thường. Phương Vân vốn cho rằng, cần phải lấy được Viêm Ma chi tâm, thì mới có thể vào được cấp Thiên Tượng, nhưng hiện tại xem ra không cần nữa.



“Hiện tại chỉ cần phá tan ba mươi sáu tầng thế giới Thiên Cương, xua hết u tối trong Thiên Cương chi khí, và khai thông ba mươi sáu đại huyệt của Thiên Cương, thì mình sẽ chính thức tiến vào cấp Thiên Tượng, đồng thời còn có thể tế luyện tinh huyết Côn Bằng”.



Một suy nghĩ xẹt qua trong đầu, làm cho trong lòng Phương Vân dâng lên một niềm vui vô hạn!