Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 464 : Cường Thế Đánh Chết

Ngày đăng: 12:30 18/04/20


A Y Tây Mộc vừa mới khuyên muội muội, trong tai chợt nghe Man tộc Đại tướng quân Sa Ma Kha khuôn mặt tục tằng, trên cổ còn đeo một chuỗi răng thú trắng hơi lớn tiếng nói: “Một cô gái mà thôi, có cái gì mà sợ. Tam hoàng tử, ngươi không pha là sợ Thiên Ma tông kia chứ?”



“Ngu xuẩn!”



Nghe được câu này, Tam hoàng tử cùng A Y Tây Mộc trong lòng đều mắng một câu.



Man tộc ở trong góc, ở trong rừng cây bụi cỏ mà sinh sống. Ngoại trừ Man thần miếu thì cũng không có kiến trúc gì. Đừng nói tông phái, chính là các thương nhân cũng không muốn đi.



Man tộc cùng Đại Chu triều trao đổi duy nhất chính là chiến tranh, đối với tông phái các loại, hoàn toàn không biết gì cả. Sa Ma Kha này căn bản không biết Thiên Ma tông là vật gì. Nói chuyện cũng không hề cố kỵ.



“Tiều từ đầu óc ngu si tứ chi phát triển này, vốn A Địch Quải còn có khả năng buông tha cô ta. Bị hắn nói như vậy, A Địch Quải nhất định là muốn rồi!”



Tam hoàng tử trong lòng âm thầm mắng một câu. Quả nhiên, ở một bên A Địch Quải vỗ tay cười to nói: “Tam hoàng tử, ngươi không phải là sợ Thiên Ma tông chứ?”



A Địch Quải đem lời nói nhấn mạnh thêm, nếu nói gì nữa thì chính là hải tộc yếu thế Tam hoàng tử lui về sau một bước, mỉm cười nói: “Ta chỉ là có ý tốt, sợ điện hạ trong lúc vô tình trêu chọc một số phiền toái không cần thiết. Tất nhiên nếu điện hạ đã không thèm quan tâm, thì điện hạ cứ tùy ý!”



“Ha ha ha, cái này bất quá chỉ là một cô gái mà thôi. Bất kể nàng ta có thân phận gì, còn có thể lớn hơn Tứ Cực Ma Tôn chúng ta sao?”



A Địch Quải dứt lời, ngả ngớn nhìn Tạ Phiên Phiên: “Mỹ nhân, ngươi cứ đi theo ta. Chờ chúng ta gạo nấu thành cơm, Tứ Cực Ma Tông cùng Thiên Ma tông liên hợp. Đối với các ngươi cũng là vô cùng có chỗ tốt!”



“Thứ không biết sống chết! Ta trước hết giết tên súc sinh ngươi, rồi để cho phụ thân ta đem Địch hoang bọn ngươi, san thành bình địa!”



Tạ Phiên Phiên tóc bạc bay lên, trong đôi mắt lạnh như bảng, lóe lên một tia sát khí sắc bén. Đột nhiên hét to một tiếng, đồng thời trường kiếm xa khỏi vỏ, như điện xẹt giết về phía A Địch Quải.



A Địch Quải trong lòng rùng mình, trong tích tắc Tạ Phiên Phiên xuất kiếm, hắn cũng cảm giác được một cỗ uy hiếp. Tạ Phiên Phiên tuy lực lượng không bằng hắn, nhưng tự tập lại là kiếm pháp giết người tàn nhẫn cay độc sắc bén nhất. Loại kiếm thuật này, vượt cấp giết người, cũng không phải là chuyện không thể,hắn cũng không dám chủ quan.



“Đến rất tốt!”



A Địch Quải hét lớn một tiếng, đồng thời tung người lên, chân khí trong cơ thể huy động, chuẩn bị ra tay. Mỗi người đều có một số khuyết điểm, hắn mặc dù háo sắc, nhưng háo sắc cùng tu vi võ đạo cũng không có quan hệ. Tu vi võ đạo của hắn chẳng những không thấp, ngược lại rất cao.



“Tứ Cực ma công!”



A Địch Quải quát lạnh một tiếng, toàn thân khiếu khổng đột nhiêu phun ra khói đen cuồn cuộn, một cỗ khí tức cường đại từ trên người hắn phát ra.


Ầm ầm!



Hơn mười đạo công kích, cùng với không ít pháp khí, tạo thành một đạo nước lũ, cùng không gian gió lốc Phương Vân nhấc lên, ở trong hư không mãnh liệt nổ tung cùng một chỗ. Chỉ nghe oành một tiếng, không gian gió lốc trong nháy mắt băng tán, nhưng đám người hải tộc Tam hoàng tử, A Địch Quải, Triệt Lí Cát, A Y Tây Mộc, cùng kêu lên một tiếng đau đớn, toàn bộ như diều đứt dây bay ra ngoài



“Hừ!”



Phương Vân hóa thân viễn cổ Côn Bằng, ở trong hư không thấy một màn như vậy, cười lạnh một tiếng, hai cánh chấn động, đột nhiêu trốn vào trong tầng tầng không gian, hóa thành một đạo bóng đen, bay về phía mọi người bị đánh bay đi.



Một đạo bóng đen sắc bén triển khai, ở chỗ sâu trong hư không xẹt qua, cường giả Áo Phổ Lộ Tư Mi tộc bị cỗ bóng đen mỏng như lưỡi dao sắc bén này lướt qua, đột nhiên kêu thảm một tiếng, thân hình trực tiếp đứt làm hai đoạn, giống như bị đao kiếm cắt qua vậy.



Hai cánh Côn Bằng, không chỉ là có tác dụng phi hành. Hơn nữa còn là lưỡi đao sắc bén nhất.



“Áo Phổ Lộ Tự!”



Hải tộc Tam hoàng tử ở giữa không trung, nhìn thấy một màn này, không khỏi kinh hô một tiếng. Trong lòng trong nháy mắt một mảng băng hàn.



Lại là một tiếng hét thảm truyền đến, Na Già cách nhau không xa, phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân hình trên không trung bị cắt thành hai đoạn, rơi xuống nước.



Hải tộc Tam hoàng tử trong lòng phát lạnh, căn bản không dám quay đầu lại, cũng không dám cùng đám người A Địch Quải xen lẫn cùng một chỗ, thân hình trầm xuống, lập tức đâm vào trong nước, chạy về phía chỗ sâu trong hải dương.



“Đi!...”



Đột nhiên rước lấy kẻ địch cường đại này, cường giả Tà Thần giáo Khố Nhĩ Ban biến sắc, không nói hai lời, một trái một phải, nắm lấy A Y Cổ Lệ cùng A Y Tây Mộc, nhanh chóng trốn vào trong hư không, hướng phương bắc lao đi.



Hộ pháp Tứ Cực Ma Tông phản ứng cũng không chậm, một nhát nhấc lên A Địch Quải, những người khác cũng chẳng quan tâm, bay thẳng đến một phương hướng khác bỏ chạy. Bất kể là Triệt Lí Cát cùng Khố Nhĩ Ban, người này trước mắt quá mức cường đại, căn bản không thể chống cự, nếu như cùng một chỗ chạy trốn thì sẽ bị hắn thuận thế đánh chết, nếu như tách ra, còn có cơ hội có thể chạy trốn.



‘Đáng chết, người này tựa như là hướng về phía cô gái này!”



Triệt Lí Cát trong lòng thầm hận, hẳn trước đó cũng không cảm thấy A Địch Quải háo sắc có cái gì. Nhưng hiện tại, hắn hận không thể đem hắn bóp chết.



“Xẹt!...”



Ở chỗ sâu trong không gian, bóng đen xẹt qua, từng cường giả Di hoang, Địch hoang, Man hoang bị cắt thành hai đoạn, rơi xuống trong nước. Phương Vân công kích, hầu như là không thể đỡ nổi, như bẻ gã y cành mục.