Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 821 : Hoang Kích Toái Không Đại Đế
Ngày đăng: 12:34 18/04/20
Nếu như nói A Lạp Cổ Ba Nhĩ thân là cường giả Truyền Kỳ cấp, khí tức
cường đại giống như một ngọn núi lửa tùy thời bộc phát, thì cỗ khí tức
đột nhiên bộc phát này, liền như bao phủ toàn bộ thiên địa, ngay cả
cường giả Truyền Kỳ cấp, cũng khó mà sánh kịp.
Đây là một loại
lực lượng vô tận vô biên, cực kỳ cường đại, đến mức khủng bố làm người
ta sinh ra lòng tuyệt vọng. Thời gian cùng không gian đều bị cuốn vào
trong, giống như thần linh ở trên trời cao, thời điểm người phàm nhìn
lên, chỉ biết sinh lòng tôn kính cùng run sợ.
Ông.
Không
có bất kỳ dấu hiệu, hỏa diễm hắc sắc bao phủ A Lạp Cổ Ba Nhĩ, trong nháy mắt đã bị dập tắt. Đó cũng không phải Thanh Long thức thứ tám quá mức
nhỏ yếu, mà lực lượng dập tắt hỏa diễm kia thực sự quá cường đại, cường
đại đến siêu thoát luân hồi, ngay cả thiên địa tọa hóa, tử vong pháp tắc cũng không thể ngăn trở.
Tồn tại dạng này, đã vượt qua trình độ
võ giả bình thường, thậm chí võ giả thua kém một cảnh giới có thể tưởng
tượng. Đó là cảnh giới giống như thần linh chân chính.
Tồn tại như vậy, từ cổ chí kim, có thể đếm trên đầu ngón tay, bọn họ có danh hiệu giống nhau: “Đại Đế”.
Giao thủ đến giờ, Phương Vân lần đầu cảm thấy sự run sợ cùng khủng bố. Loại
lực lượng này làm cho người ta không thể sinh ra ý niệm chống cự trong
đầu, giống như một người mà muốn tiêu diệt toàn bộ thiên địa Trung Thổ
Thần Châu.
“Hoang Đế”.
Trong lòng Phương Vân kêu to một
cái tên, nhưng mà một cỗ lực lượng cường đại, áp chế hắn, làm cho hắn
không thể bật kêu cái tên này. Nó giống như lực lượng của quân vương.
Người phàm trên thế gian, lúc đối mặt với chúa tể trung ương thần khí Đế
Vương, thì không ai có thể gọi thẳng tên thật Đế Vương. Quyền lợi duy
nhất của bọn họ, là yên lặng và run rẩy.
Phương Vân cũng không
ngờ tới, kết quả cuối cùng của cuộc chiến đấu này cư nhiên đã thức tỉnh
tồn tại đáng sợ sâu trong Man Hoang. Mặc dù thân thể không hề động đậy,
nhưng trong lòng Phương Vân rất rõ ràng, toàn bộ Man Hoang có tu vi này
cũng chỉ có một vị Hoang Kích Toái Không Đại Đế mà thôi.
Đế Vương nhân gian, chỉ sợ sự tôn quý của mình hạ xuống, chứ tuyệt đối không ra
mặt nhúng tay vào dây dưa giữa hai quốc gia đang đối địch nhau.
Giống như địa vị Phương Vân hiện tại, cho dù có thương cảm cho thuộc hạ, cũng không nhúng tay vào tranh đấu của thuộc hạ mình, giống như sự đấu đá
giữa các quân sĩ trong quân doanh.
Thần Thông Cảnh tầng thứ năm,
võ giả Huyền Minh Cảnh, được xưng Tam Hồn Thông Thân, siêu thoát tọa
Thỏ Tử khẩn trương, không cần chú ý cũng có thể cảm nhận được. Trong lúc vội vàng, nó lại bồi thêm một câu:
“Lão gia hỏa này giận điên lên rồi….”
Tốc độ Thỏ Tử vô cùng nhanh, ngay sát na móng vuốt nó bắt lấy mình, Phương
Vân mới phát hiện, không biết lúc nào, tu vi Thỏ Tử này, cư nhiên đột
phát Thoát Thai Cảnh, trực tiếp là tu vi Mệnh Tinh đỉnh phong, Bán Bộ
Mệnh Hồn.
Mặc dù thời điểm nguy cấm, cảm nhận được tu vi Thỏ Tử
biến hóa. Phương Vân cũng không khỏi hoảng sợ. Thực lực Thỏ Tử tựa hồ
không thể lường, không biết cực hạn, lúc đầu là thất phẩm đỉnh phong,
Bán Bộ Mệnh Tinh, sau đó trực tiếp đột phá, đến Mệnh Tinh đỉnh phong,
Bán Bộ Mệnh Hồn. Vậy tiếp theo là gì?
Trực tiếp là Bán Bộ Truyền
Kỳ Cảnh sao? Thực lực Thỏ Tử đề thăng, không thể dựa theo đạo lý nào để
tính. Tựa hồ tăng một lần, lập tức trở thành cảnh giới đỉnh phong.
Nào là đánh vỡ Mệnh Tinh, ngưng tụ Mệnh Hồn, đối với nó mà nói, tựa hồ toàn bộ không có thuyết pháp này.
Ông….
Thiên không chợt tối sầm lại, lực lượng hủy diệt làm người tuyệt vọng lần nữa quét tới. Mắt thấy hai người sẽ lần nữa bị cuốn vào tình cảnh tử vong,
đúng vào lúc này, sâu trong không gian, một cỗ khí tức lăng lệ phổ độ
vạn vật khác, đột nhiên hiện lên.
Phương Vân nhạy cảm thấy được,
một cỗ ý thức cường đại cổ xưa khác đột nhiên lan đến trên đại địa Man
Hoang. Dùng khóe mắt liếc nhìn, Phương Vân mơ hồ thấy, sâu trong bóng
tối, một cỗ thủy triều xanh lục thâm thúy phún ra.
Lực lượng đó giống như vạn vật đồng thời sinh trưởng, ẩn chứa sinh mệnh lực không thể tưởng tượng.
Cỗ lực lượng kia cũng không cho thấy cường đại mức nào, chẳng qua là hoành không xuất hiện, chặn lực lượng đến từ Man Hoang lại. Nó tựa hồ cũng
chỉ ngăn cản vị ở sâu trong Man Hoang, chứ không có ý tứ chiến tranh
nào.
“Nhìn gì nữa. Còn không mau chạy”.
Thỏ Tử thấy động tác này của Phương Vân, trong lòng đại nộ.
“Ngươi tưởng lão tổ Yêu Tộc là diễn trò cho ngươi xem sao. Cho dù tổ tông nhà
ngươi là Đế Vũ có mặt mũi thiên đại, cũng là chuyện thượng cổ rồi.
Thỏ gia ta hao phí một phen miệng lưỡi, vất vả lắm mới nói động được lão tổ tông cứu tiểu tử ngươi một mạng, phúc khí ngươi cũng thật cao đó, mạng
lớn khó chết mà”.
“Quả nhiên là vậy”.
Trong lòng Phương Vân gật đầu, cũng không chậm trễ. Cùng Thỏ Tử phóng vào sâu trong hư không….”