Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 869 : Địa Hoàng Xích

Ngày đăng: 12:35 18/04/20


Khói ma đen kịt cuồn cuộn, không ngừng từ trong khe nứt phun ra. Trong ma khí và khe nứt, Phương Vân cuối cùng cũng nhìn thấy bản thể

của Hỏa chân nhân.



Đây là một ma vật màu đen cường đại, nó có

tám cánh tay, cơ nhục săn chắc và lực lượng đầy tính bùng nổ. Trên mỗi

cánh tay đều có chín ngón tay, lòng bàn tay nứt ra một khe hở, bên

trong là một con mắt màu đen âm tà, mà ở phần đầu của nó, bộ vị nên là

mắt thì lại trống không, từ bên trong phun ra khói ma màu đen, quỷ dị

khôn tả.



Đầu nó trọc lốc, lấp lánh ánh sáng lạnh căm. Từ phần

sườn, từng khối cơ nhục chìa ra ngoài, hình thành hai cái cánh dơi màu

đen. Đôi cánh này mỗi lần đập đều phát ra tiếng rít chói tai, đồng thời còn sinh ra hai cơn gió lốc không gian màu đen.



Đối diện với ma vật này là thánh thú kỳ lân chiếm giữ một bên khe nứt, thân hình của

nó nửa người nửa kỳ lân, phủ đầy vảy màu tím đen, trong bóng tối, lấp

lánh phát sáng.



Mà ở một đầu kia của khe nứt, Đế Nhất lúc trước

đã biến mất hóa thành một luồng ánh sáng màu trắng chói mắt, mang theo

hàng ngàn hàng vạn thanh phi kiếm bồng bềnh trên hư không. Kiếm khí của y thông thiên triệt địa, thánh khí tới từ Kiếm tông cổ lão, cho dù là

ma vật đó cũng không dám coi thường.



Có điều, khi nhìn thấy hai bóng người khác ở gần đó, Phương Vân không khỏi giật nảy mình



"Thủy Ma nguyên thư!"



Ở phía bắc của khe nứt, hai bóng người giống hệt nhau, vẻ mặt hờ hững

đứng trên hư không. Hai bóng người này, khuôn mặt, thể hình đều giống

hết như nhau, không ngờ đều là khí linh Thủy Ma nguyên của pháp khí này.



Nếu cố nói ra chỗ khác biệt thì mắt của hai người này không giống nhau.

Bóng người ở bên trái, ánh mắt so với Thủy Ma nguyên mà Phương Vân từng gặp thì thương tang hơn, giống như là đã trải qua tất cả thương hải

tang điền trong thế gian, nhìn thấu lịch sử biến thiên vô cùng.



Phương Vân trước giờ chưa từng thấy ánh mắt cổ lão, thương tang như vậy. Tựa hồ như là dòng sông thời gian cuồn cuộn, ở trong mắt y cũng chỉ là một dòng suối nhỏ hẹp. Hai bóng người giống hệt nhau đó nếu nói Thủy Ma

nguyên đã cuốn Phương Vân vào Vô Lượng ma vực là một người trẻ tuổi, vậy thì bóng người kia chính là khi y đã già, bộ dạng tóc bạc phơ.



"Thế này là sao? Sao lại có hai khí linh?"



Phương Vân trong lòng thầm chấn động, hắn mơ hồ cảm giác được nếu như phá


"Hừ! Ngươi đã muốn tìm chết thì ta sẽ thanh toàn cho ngươi!"



Trong tiếng gầm tức giận, hai người va chạm mạnh với nhau. Hai tồn tại khủng bố Địa Hồn cảnh, lần giao thủ này, lập tức giống như trời long đất lở, chân khí cuồng bạo điên cuồng ùa ra ngoài. Ngay cả Phương Vân cũng bị bao trùm bên trong.



"Lui!"



Phương Vân không thèm nghĩ

ngợi, chân điểm một cái, lập tức giống như thiểm điện lui ra sau. Trong nháy mắt, lui ra ngoài tới mấy ngàn dặm, bồng bềnh trong không trung,

từ trên cao nhìn xuống, quan khán động tĩnh ở bên dưới.



Thực lực của kỳ lân và ma vật thực sự là quá mạnh. Chỉ bị dư ba đập trúng thôi cũng phải trọng thương rồi. Phương Vân không thể không lui.



"Địa Hoàng xích, không ngờ lại là Địa Hoàng xích! Không ngờ pháp khí trấn phái của Thủy Ma tông lại là Tam Hoàng thánh khí!"



Phương Vân lúc này trong lòng vô cùng kích động. Tin tức này quá có tính chấn động.



Địa Hoàng xích, pháp khí mạnh nhất có tính tiêu chí của Địa Hoàng trong

viễn cổ Tam Hoàng không ngờ lại là trong Thủy Ma nguyên thư mà trong

giới tông phái ai ai cũng biết.



Tin tức này nếu bị truyền ra, tất nhiên sẽ dẫn tới giới tông phái nổi sóng to gió lớn. Không biết bao

nhiêu cự kỳ võ đạo phải điên cuồng vì nó. Chỉ sợ là triều đình cũng khó tránh khỏi phải áp dụng hành động.



Trong thoáng chốc, trong đầu Phương Vân lóe lên vố số ý nghĩa. Trong lúc hoảng hốt, hắn cuối cùng

cũng minh bạch vì sao chỉ một kiện Tam Tượng pháp khí, không ngờ có thể tạo ra một lục địa khổng lồ, tụ tập được nhiều nhân khẩu như vậy. Vì

sao mà thánh thú kỳ lân cũng xuất hiện ở đây.



Nguyên nhân chính

là bởi vì đây căn bản không phải là Tam Tượng pháp khí, mà là một thánh khí đỉnh phong do viễn cổ Tam Hoàng sáng tạo ra. Phương Vân cuối cùng

cũng hiểu, lúc đại hội ma đạo diễn ra, Vạn Ma điện vì sao lại bị Thủy

Ma nguyên thư áp chế.



"Tam Hoàng thánh khí, Tam Hoàng thánh khí đó!"



Phương Vân chỉ cảm thấy trong đầu nổi lên một trận gió, điều này quả thực là quá bất ngờ. Hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao Đế Nhất lúc nhìn thấy mình lại hỏi mình rằng có phải cũng ở trong viễn cổ tiểu thế giới có được di vật của Tam Hoàng hay không.



Thì ra, Đế Nhất căn bản không phải là bị Thủy Ma nguyên thư hút vào, y là dựa vào Tam Hoàng thánh chỉ mà

có thể tự do ra vào nơi này.