Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 903 : Sát Lục Kiếm Phái
Ngày đăng: 12:35 18/04/20
Phương Vân im lặng không tiếp lời. Chuyện này hắn cũng
rất hỗn loạn. Án chiếu theo luật lịch Đại Chu, con cái của vương hầu,
tới tuổi của hắn cũng nên kết hôn rồi.
Hơn nữa, trong thượng kinh thành cũng không thiếu chuyện trước khi kết
hôn hai bên chưa từng gặp mặt nhau. Nhưng bằng vào thân thế của song
phương, cảm thấy môn đăng hộ đối là có thể cưới được.
Hôn nhân là lệnh của cha mẹ, lời của mai mối. Điểm này không chỉ là
vương công quý tộc của Đại Chu mà trong bình dân bách tính cũng vậy. Có
điều, cũng không phải hoàn toàn là vậy, ít nhất thì Hoa Dương phu nhân
và Tứ Phương hầu Phương Dận là không theo lệ này.
Chính bởi vì hai bên yêu nhau cho nên mới lấy nhau. Thậm chí bởi vì
chuyện này mà bị ngoại công của Phương Vân đuổi ra khỏi nhà, đoạn tuyệt
tình cha con.
"Chuyện này, ta cũng không cưỡng cầu con. Chỉ là, đây là chuyện mà phụ
thân con quyết định, ta cũng không thể thay đổi được. Hơn nữa con đã tới tuổi cưới vợ rồi. Trong nhà vương hầu, tam thê tứ thiếp cũng là chuyện
bình thường. Ta và phụ thân con tuy khác, nhưng trên điểm này, ta cũng
không cưỡng cầu con, tất cả sẽ theo sự lựa chọn của con."
Hoa Dương phu nhân nói.
Phương Vân im lặng không nói gì. Chuyện này không phải là đơn giản như
vậy, Khống Tước tuy là hậu duệ của Đế Thang, nhưng Doanh hoang dẫu sao
cũng là dị tộc hải ngoại. Cho dù là Doanh hoang nhất mạch, nghiêm ngặt
không chế huyết mạch lưu truyền, nhưng trên danh phận cũng là dị tộc
hoàng thất.
Trước mắt, triều Đại Chu và các hoang giằng co nhau, có nhiều chiến sự.
Doanh hoang lúc này xuất hiện, thời cơ vô cùng mẫn cảm. Một khi làm
không tốt, là có thể mang tội phản quốc. Tội danh cấu kết với hải ngoại
này không phải là tội nhỏ.
Phương Vân võ đạo cao siêu, có thể không lo lắng cho mình, nhưng cũng
không thể nghĩ tới cảm thụ của mẫn thân. Hắn là thi lễ chi gia, được
giáo dục chính thống, tuyệt đối không thể tiếp nhận tội danh phản quốc
này. Đó quả thực là một sự vũ nhục lớn.
Hơn nữa, trong đại sảnh, Phúc Khang công chúa cũng có mặt. Tuy nói nàng
ta được gả vào Phương gia, nhưng thân phận công chúa còn sờ sờ ra đó.
Chuyện này, quá mẫn cảm.
tăng, có thể tùy ý khống chế không gian pháp tắc, xem ngươi đối kháng
với ta như thế nào?" Hàn Băng cung chủ hậm hực nói.
Do dự một lát, Hàn Băng cung chủ biện nhận lại rõ ràng, sau đó chọn
trúng một phương hướng: "Không sai, phía đông chắc là hướng này, sở dĩ
vẫn chưa tìm được tên tiểu tử đó chắc là vì đi vẫn chưa đủ xa!"
Thân hình của Hàn Băng cung chủ nhoáng lên, không gian phác tắc ở xung
quanh ba động kịch liệt, thiên địa giống như là dâng lên sóng biển không gian. "Vù" một cái đã không thấy cung chủ đâu cả. Chỉ là phương hướng
mà ả chọn lại sai nữa rồi. Lần này không ngờ là đi sâu vào Di hoang hơn.
Bình tĩnh ngoài mặt không đại biểu cho bình tĩnh vĩnh viễn.
bách cốt không gian trùng trùng điệp điệp, xương khô vô tận rải ra. Ở
giữa phiến không gian này có một tòa núi bằng xương trắng cao vút.
"Bịch bịch!"
Tiếng bước chân vang lên trong hang động, Cô Xạ quận chúa một thân chiến giáp bằng đồng xanh bó chặt, ăn mặc giống như một nữ chiến thần, từ từ
đi xuyên qua hang động bước vào sâu trong núi xương trắng.
Không phải là phá vỡ không gian gì cả, mà là một kiện pháp khí. Pháp khí Bạch Cốt sơn (núi xương trắng) của Cô Xạ quận chúa.
Chỗ cường đại nhất của kiện pháp khí này không phải là lực sát thương
đáng sợ mà người ta nghe thấy phải kinh hồn táng đởm của nó, mà là ở
giữa kiện pháp khí này trấn áp tông chủ Kiếm tông, một tử thần uy danh
hiển hách của thời đại thượng cổ, khiến tất cả mọi người phải run sợ.
Đương nhiên, trên một trình độ nào đó đây có lẽ không tính là trấn áp,
mà nên tính là trầm tỉnh, dùng một loại pháp thuật đặc thù nào đó giúp
mình độ qua một thời gian dài mà vẫn bảo tồn được tính mạng, kéo dài tới thời đại tiếp theo.
"Ngươi tới rồi!"
Phía sau cánh cửa đồng xanh to lớn, giọng nói của thượng cổ sát lục tông chủ Kiếm tông từ sâu bên trong truyền tới, cả tòa núi xương đều phải
rung chuyển trong thanh âm của y.
Trầm miên, là một loại trạng thái vô cùng hư nhược. Sự tiêu hao của sinh mạng hạ tới mức bất khả tư nghị. Hơn nữa, lúc trầm miên không thể nào
hấp thu năng lượng khổng lồ từ ngoại giới. Trạng thái này cho dù là
người có cường đại hơn nữa cũng biến thành hư nhược.
Chỉ có điều, hùng sư vĩnh viễn là hùng sư, chỉ cần đứng dậy là có thể tán phát ra khí thế khiến người ta kinh sợ.