Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 960 : Hủy Diệt (1)
Ngày đăng: 12:36 18/04/20
Cơ thể Phương Vân trướng lên ngàn trượng, khi hóa thành Tà đế, mọi chân nguyên trong cơ thể đều hóa
thành chân khí tà đế thuần túy, trở thành một kiêu hùng tà đạo hoàn
toàn, khí tức tỏa ra khắp người không có chút nào là của hắn.
Điều này vô tình đã khiến Tà thần ẩn mình nơi Di hoang không nhận ra
được khí tức thực sự của Phương Vân. Thậm chí đến Phệ ma tông chủ cũng
bị hắn lợi dụng thành công!
Cho dù là vạn hóa chân khí hay là Vô cưu hay là Thiên địa vạn hóa chung
đều có thể thay đổi khí tức cảu mình, huống hồ Phương Vân lại có cả ba
thứ trong tay!
Con đường võ đạo, Phương Vân không dám nói là thiên hạ vô địch, dù gì
phía trên còn có những nhân vật lớn các tông, còn có nhân hoàng, còn có
đại đế các hoang. Những luận khả năng ẩn mình, thay đổi khí tức linh
hồn, che giấu thiên cơ, Phương Vân chắc chắn được xếp vào top 3! Dù đối
thủ là Tà thần cũng vậy. Chưa nói đến Thiên địa vạn hóa chung trong tay
hắn có thể khắc chế năng lượng của Tà thần!
Sinh vật ngu muội, ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?”
Trong tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên trong Thiên địa vạn hóa chung, hóa
thân Tà thần bị Phương Vân nhốt trong đó đang gào lên, chỉ là, dù vô
cùng phẫn nộ, nhưng trước Thiên địa vạn hóa chung lại không có cơ hội
giãy giụa!
Phệ ma tông chủ, ăn một trả một! Chỉ có thể xem như ngươi đen đủi. Ta
chạy đến vực sâu bi thương rồi mà ngươi vẫn theo đến, trách ta sao
được!”
Phương Vân không để ý đến hòa thân Tà thần đang gào thét điên cuồng
trong Thiên địa vạn hóa chung, vụ nổ lớn hư không sau lưng khiến hắn khô khốc miệng,, màu tràn lên, cảm giác như chết đi sống lại! Nếu trên
người không có Thiên địa vạn hóa chung, nếu không có Vô cưu, người chết
vừa nãy là hắn chứ không phải ai khác!
“Đùa với lửa một lần là đủ rồi, sự tồn tại cấp đại đế như Tà thần đúng
là không thể động vào. Không thể dùng Tà thần quốc độ nữa, về sau chạy
được càng xa càng tốt. Tà thần quá đáng sợ!”
sức!
Minh tông chỉ cần vào Minh vương A Bất Tư kế nhiệm là đủ rồi, từng đời
Minh vương đã để lại những bảo tàng cho Minh tông, đến Đế Ma tông tự
nhận là hiểu rõ Minh tông mà cũng khó tưởng tượng nổi!
“Đi thôi!” Minh tông tông chủ phất tay áp, lập tức quay người đi vào
phía sâu hơn trong vực sâu bi thương. Nhưng vừa mới bắn đi được mấy chục trường thì nghe thấy một giọng nói yếu ớt vang lên: “Đó là… Minh tông
tông chủ phải không?... Đợi tôi với, … cứu tôi với”
Nghe thấy giọng nói này, Minh tông tông chủ, Minh vương thái tử đều biến sắc: “Phệ ma tông chủ!”
Minh vương thái tử kinh ngạc không dám tin vào tai mình nữa, trong sự hủy diệt đó, Phệ ma tông chủ vẫn có thể sống sót!
Gió vẫn rít mạnh, Minh tông tông chủ quay người lại, bay về hướng giọng nói yếu ớt đó, Minh vương thái tử theo sát phía sau.
Đến đúng rìa khu bãi xác ban đầu, cha con Minh tông tông chủ nhìn thấy Phệ ma tông chủ đang thoi thóp.
Trong mảnh hư không lạc long này, từng tàn cốt lẫn với tro tàn của y bào và huyết nhục, từng tia âm lôi màu đen đang tiết ra những năng lượng
cuối cùng.
“Tam tượng khí!” Nhing thấy những mảnh vụn rải rác khắp không gian, Min vương thái tử nheo mắt lại, đòn đó của Tà thần đã hủy diệt một Tam
tượng khí!
“Cứu ta… cứu ta… Minh tông tông chủ… mau đưa ta về Đế ma tông…”
Ý thức yếu ớt của Phệ ma tông chủ lại vang lên, trong đống khí tàn hài
kia, cha con Minh tông tông chủ cuối cùng đã nhìn thấy Phệ ma tông chủ
kiết hậu.
Đó là một con mắt màu xám lơ lửng trong hư không. Khói đen cuồn cuộn
không ngừng tỏa ra từ bên trong con mắt ảm đạm không còn sáng nữa. Sự
hắc ám đó đầy tỉnh hủy diệt, vô cùng tà ác.
Con mắt đó từ từ cuộn tròn, giống như bọ ròi, khiến người ta tháy buồn nôn!
Phệ ma tông chủ đã thoi thóp rồi, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở, nhưng sự thực thì lại chưa chết!!