Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 96 : Lần Đầu Giao Phong
Ngày đăng: 12:25 18/04/20
Người Địch Hoang rất nghiêm chỉnh huấn luyện, cực giỏi về cưỡi ngựa bắn cung. Trong Đại Chu hoàng triều, cũng chỉ có quân tinh nhuệ mới có thể cùng bọn họ đánh đồng về tài cưỡi ngựa bắn cung. Còn nói về lực lượng thì người Địch Hoang trời sanh thân thể đã cường đại, nhưng còn kém xa binh lính Đại Chu võ công hưng thịnh.
Một gã tu luyện võ công, binh lính được nghiêm chỉnh huấn luyện, mặc vào chiến giáp hoàn mỹ của Đại Chu hoàng triều, có thể dễ dàng chém giết một gã binh lính Địch Hoang, hơn nữa có thể dưới chống cự sự hợp công của 2 tên binh lính Địch Hoang thật lâu.
120 vạn Địch Hoang quân đối với 65 vạn binh lính Đại Chu, đây là chiến dịch Tây Bắc, quân lực song phương đối lập rõ ràng. Mặc dù thoạt nhìn, Phương Vân khống chế số lượng binh lực rất nhiều, nhưng nói về lực chiến đấu thì 2 bên không kém nhau bao nhiêu.
Trọng yếu hơn là, một bên là một tướng quân thiện chiến kinh bách chiến, kinh nghiệm phong phú, một bên là một sĩ tử chưa từng ra chiến trường. Đây mới là sự chênh lệnh rõ ràng nhất giữa hai bên.
Phương Vân mặc dù có 120 vạn quân, về binh lực chiếm chút ưu thế. Nhưng nếu không biết lợi dụng, Dương Hoằng thậm chí không cần phí sức cũng có thể nuốt trọn cổ binh lực này. Mà trên thực tế, Dương Hoằng thường xuyên làm như vậy. Trên chiến công của hắn, điển hình là lấy ít thắng nhiều, nhiều không kể hết.
- Kiếp trước, ta cùng Trương Anh thôi diễn sa bàn, đều là hạt cát thông thường. Nhưng cái này được luyện thành pháp khí, cực kỳ chân thật sa bàn thôi diễn. Đây là lần đầu, trước làm quen một chút.
Phương Vân trong lòng thầm nghĩ, lập tức chỉ huy 120 vạn đại quân tiến hành bài binh bố trận.
- Hai người bắt đầu bày binh rồi!
Phương Vân vừa động, bên trong Đại Lý Tự, mọi người lập tức hết sức chăm chú. Mà cùng một lúc, Dương Hoằng cũng bắt đầu hành động. Bài binh bố trận, là sự thể hiện năng lực điều khiển cơ bản nhất của một tướng quân. Từ cái này, có thể thấy rõ được sự cao thấp giữa 2 bên.
- Kỳ tật như phong, kỳ từ như lâm, xâm lược như hỏa, bất động như sơn*. Không hổ là thái tử Thiếu Bảo, năng lực cầm binh, quả nhiên hiểu rõ yếu quyết của binh pháp!
Đám người Lý Cư Chính nhìn lướt qua phần sa bàn của Dương Hoằng, chỉ thấy 65 vạn binh lính Đại Chu, dưới sự chỉ huy của Dương Hoằng, toàn diện phóng ra, giống như sóng biển dâng lên, càn quét một nữa sa bàn. Những binh lính này hành tung quỷ bí, lại vô cùng quỷ mị, không thể nắm bắt được.
Theo Dương Hoằng bài binh, vùng đất phía nam Địch Hoang, nhất thời sát khí ngập trời. Dương Hoằng lợi dụng 65 vạn đại quân, ở địa hình phức tạp của nơi này, bố trí vô số mai phục, sát cơ.
Những thứ mai phục sát cơ này, tạo thành một cái lưới không lồ. Chỉ chờ binh lực của Phương Vân đi vào, lập tức một đường thắt cổ, bẻ gãy nghiền nát!
Vô số binh lính được tiến hành an bài cùng một lúc, không có giống nhau, Dương Hoằng lộ ra vẻ thành thạo. Cho thấy có khí độ cùng năng lực của một danh tướng của Đại Chu! Mặc dù đám người Lý Cư Chính đối với Dương Hoằng không có hảo cảm, nhưng thấy năng lực bài binh của hắn, cũng không khỏi tán thưởng một chút.
Vị thái tử Thiếu Bảo này, có lẽ kiêu ngạo một chút, nhưng về phương diện điều binh lại cường đại vô cùng! Cho dù là tất cả tướng quân trong Đại Chu vương triều, có thể so sánh với hắn cũng không nhiều.
- Thái tử thiếu bảo, quả nhiên danh bất hư truyền. Các loại binh chủng được bày bố kỹ càng, phân bố đến các nơi, tán mà không loạn. Hẳn là sở trường trận ‘thiên la địa võng’ của hắn!”
Vinh Đình đại nhân kiến thức rộng rãi, rất nhanh nhận thấy được trận pháp của Dương Hoằng! Loại pháp trận này, chân chính là một khi đã tiến thì phát động toàn thân, giống như mà cái lưới được mai phục trong nước, chỉ chờ con cá xông tới, lập tức bị mắc kẹt. càng giãy thì càng mau chết mà thôi!
- Không biết Phương Vân ứng phó làm sao!
- A!
Trong tiếng kêu thê thảm, binh sĩ của Dương Hoằng lần đầu tiên xuất hiện hơn 10 người thương vong. Lúc này, song phương bắt đầu đánh cận chiến. 2 bên đều có thương tổn, Dương Hoằng cũng không có tham chiến, vẫn như cũ trùng sát một chút, lại rút lui. Trong quá trình rút lui, lại bị Phương Vân giết một ít.
Sau khi trở về gò núi, kiểm tra quân số lại một lần, Dương Hoằng phát hiện lần này, bên mình tổn thất 500 người. Mặc dù Phương Vân tổn thất nhiều hơn, nhưng đối với Dương Hoằng mà nói, đây là chuyện không thể nào tha thứ được.
Hắn là một tướng quân thân chinh bách chiến, lại ở trong tay Phương Vân tổn thất nhiều như vậy!
- Rút lui!
Dương Hoằng lúc này rất quyết đoán, đem 2500 binh lính còn lại rút lui trở về. Mặc dù rất không cam lòng, nhưng Dương Hoằng cũng hiểu, hiện tại Phương Vân đã khống chế được đại quân, lấy mấy ngàn người đánh sâu vào 100 vạn đại quân, không tổn thất một chút mới là lạ!
Thấy Dương Hoằng rút lui, Phương Vân cũng không có đuổi theo. Tiếp tục thao luyện hơn 100 vạn đại quân! Hắn hiện tại đang từ từ tìm kiếm được cái cảm giác cùng Trương Anh đối chiến ở kiếp trước.
“ Binh giả, quỹ đạo dã! Hắc hắc, Dương Hoằng con đường của ngươi đã chon sai rồi. Võ hầu, vương hầu Đại Chu không có một người nào có thể dựa vào một chữ ‘ quỷ’, là có thể xưng hầu!”
Phương Vân nhìn vào phương hướng đại quân của Dương Hoằng, trong lòng cười nói.
Sau khi 1 phen tiểu sát giữa 2 người chấm dứt, bên trong Đại Lý Tự lại không ngừng lắc đầu than thở. Nếu như nói, lúc đầu Phương Vân biểu hiện còn giống như một người mới, thì lúc này hắn đã nhanh chóng trưởng thành thành một gã tướng lĩnh.
- Cái tên Phương Vân này, quả nhiên đang làm quen với sa bàn!
Trong lòng Vinh Đình thầm than một tiếng, biết Dương Hoằng đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất. Phía sau tấm màn, bốn vị Thái Sơn Bắc Đẩu vẫn không nhúc nhích, không có phát ra một chút thanh âm, giống như đang yên lăng nhìn trận thôi diễn này phát triển.
Sau một lúc yên lặng ngắn ngủi, Phương Vân bắt đầu phản kích. Một tiếng ra lệnh, một vạn kỵ binh giống như thủy triều mãnh liệt trào dâng, hướng ra các phương hướng xuất phát, một lát liền chạy qua gò núi, hướng về phía trận doạnh của Dương Hoằng mà tiến…
----------------------------------------------------
*Kỳ tật như phong, kỳ từ như lâm, xâm lược như hỏa, bất động như sơn: Binh nhanh như gió, quân nhiều như rừng, tiến nhanh như hỏa, bất động như núi.
*Binh dã quỷ đạo: Binh là người thường, nhưng khi dùng thì lại như quỷ.
Nhờ ACE giúp đỡ: http://4vn/forum/showthread.php?t=73178