Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 981 : Vạn Tướng Chi Ma

Ngày đăng: 12:36 18/04/20


Không gian vô cùng vô tận ập tới, hiện lên trong cảm chi của Phương Vân là một thế giới rộng lớn.

Pháp tắc không gian mạnh mẽ khiến cả thế giới lạnh băng hắc ám này chia

nhỏ thành những ô vuông, mỗi một ô vuông là một vị diện, một không gian.



Mỗi một không gian lại bị một duy độ thời gian khác thống trị!



Đây là một thế giới cực kì phức tạp, nếu có đắc quả pháp tắc không gian

và pháp tắc thời gian cực cao, e là tu vi có cao hơn nữa cũng bị lạc

trong kết cấu không gian vô cùng vô tận này!



Phương Vân lắc mình, lập tức giống như đuôi cá, lao tới phía trước. Nơi

đó có hơn 30 viên tinh thể thời gian và tinh thể không gian đang tỏa

sáng như mặt trời, tỏa ra khí tức rất mạnh.



Dù ở ngoài trông vào, những tinh thể này cách mặt đất không cao, nhưng

thực ra, khoảng cách thực sự phải đến mấy chục vạn dặm. Khoảng cách này

đến Phương Vân cũng cần thời gian.



Đặc biệt là, một loạn lưu pháp tắc không ngừng cuốn theo thời gian và duy độ không gian!



Phương Vân có đắc quả không gian cao thâm hơn những võ giả khác, chỉ

thấy bóng hắn xẹt qua, trong chớp mắt đã theo kịp cường giả địa hồn đi

trước.



Người này đang toàn lực ứng đối với pháp tắc không gian hỗn loạn, đột

nhiên một cơn gió nhẹ thoảng qua, bèn cảm thấy có người ngang qua. Đầu

tiên là kinh ngạc, rồi phẫn nộ, cười nhạt nói: “Tên tiểu tử miệng còn

hôi sữa nào, dám đi qua đầu ta. Hừ! Xuống đây cho ta!”



Hắn vung bàn tay một cái, chân khí trong cơ thể phóng ra, giống như núi

lửa phun trào, nhắm tới Phương Vân. Chân khí hóa thành một đường trôn

ốc, có một lực hấp dẫn lớn khủng khiếp.



“Đa tạ rồi!” Phương Vân cười điềm nhiên, đạp mạnh chân, kết cấu không

gian tầng tầng ngưng kết dưới chân hóa thành một kết cấu mỏng như gương. Chân khí bàng bạc của cường giả này lập tức phát ra một sức mạnh khiến

tốc độ Phương Vân nhất thời tăng gấp bội, bắn thẳng lên phía trước.



“Đáng chết!” Thấy Phương Vân phóng đi, sắc mặt cường giả này vàng vọt

như gan lợn. Dốc sức tấn công, không những không làm thương đến đối

phương, mà còn trở thành bàn đạp, đúng là sự sỉ nhục!



“Bản tọa không tha cho ngươi đâu!” Nhún chân một cái, bộc phát ra sức

mạnh đáng sợ, cường giả Địa hồn này lập tức đuổi theo Phương Vân.



“Xuống đây cho ta!” Khi Phương Vân cấp tốc phóng đi, từng đạo chân khí

xuyên qua hàng nghìn tầng không gian chặn tới. Không phải là bạn thì là
“Khó được tiền bối xem trọng Phương Vân như vậy, không tiếc bỏ những

đồng đạo thượng cổ khác, chăm sóc nhiều đến hậu bối cận cổ như ta. Cái

gọi là đã gặp là có duyên, không biết quý danh tiền bối là gì, có thể

cho biết được không?” Phương Vân ung dung ra một chưởng nói.



“Ha ha ha, hóa ra ngươi chính là quán quân hầu! Tê n của ngươi ta đã

nghe qua, nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt. Ngươi muốn biết tên của ta, ha ha, ta cũng không sợ ngươi báo thù, lão phu người thời thượng cổ Vạn tướng chi ma. Thời thượng cổ không ai có thể biết, cứ cho là ta đứng

trước mặt ngươi, đến lần sau ngươi cũng không nhận ra ta. Lần này vốn

không định hiện thân, không ngờ nhất thời có hứng, lại có dịp đấu với

tiểu bối như ngươi!”



Cường giả trong hắc ám cười ha ha, giọng nói thay đổi, giọng nói vốn trầm đục lại trở nên già nua vô cùng, mang theo sự tự ngạo.



Phương Vân kinh ngạc, lập tức biết đây là nhân vật giả cừu ăn thịt sói.

Người này tuyệt đối không hiện chân tướng. Giống như mình, hắn đang chờ

nước đục thả câu.



“Vạn tướng chi ma” Phương Vân lẩm bẩm, nói lại mấy lần. Nhân vật này

trông rất lạ, nhưng nếu có tình điều tra thì chắc chắn là tìm được.



“Tiểu bối, chúng ta lần sau gặp nhé. Kho báu lần này lão phu đành cười

nạp rồi!” Vạn tướng chi ma vừa hiện thân, lập tức không che giấu chân

khí nữa, chuẩn bị đánh rớt Phương Vân.



“Ha ha ha, câu này phải là ta nói mới đúng. Tiền bối, tạm biệt!” Đúng

lúc này, Phương Vân chợt ngẩng đầu lên, miệng cười giảo hoạt, vừa dứt

lời, hắn úp bàn tay xuống, pháp tắc không gian chi lực chợt xuất hiện

trong hư không.



“Ha ha ha …, tiểu bối muốn đối phó ta, chút sức mạnh này e là không đủ!” Vạn tướng chi ma cười lớn, không hề để tâm.



“Bình!” Đúng lúc này, Phương Vân ra tay, không gian chi lực bắn ra, Vạn tướng chi ma được một màn sương bao phủ toàn thân, lập tức bị văng ra,

rơi vào một ô không gian khác.



Khoảng cách như vậy với cường giả Địa hồn chưa đủ để sợ.



Thậm chí có thể nói không có chút ảnh hưởng nào, nhưng khi Vạn tướng chi ma rơi vào ô vuông không gian mà tinh thể không gian chia ra, mặt hắn

lập tức biến sắc gào lên: “Ngươi …”



Vạn tướng chi ma chưa dứt lời, lập tức bị loạn lưu thời gian chôn vùi. Sòng thời gian trong không gian nhỏ bé đó rất hỗn loạn.



Chỉ thấy một hắc ảnh xẹt qua, Vạn tướng chi ma dưới tác dụng của loạn lưu thời gian ném ra xa hàng vạn dặm.



“Ngươi hiểu nhầm rồi, ta chỉ tiễn ngươi một đoạn mà thôi!” Phương Vân nhìn xuống, tươi cười phóng đi.