Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 17 : Đại Tiểu Thư Kiêu Ngạo Ương Ngạnh (8)

Ngày đăng: 12:05 30/04/20


Nhóm xã viên trên sân bóng chuyền chấn động, ở thính phòng



An Nhiên “Ngọa tào” một tiếng, tư thế lười biếng lập tức biến đổi, kém một chút nữa là nhảy dựng lên, khăn lông và chai nước trên tay Hà Dĩ Châu đều rớt xuống đất, đôi mắt của Lam Thịnh Triết bỗng dưng trừng lớn, trái tim lộp bộp một chút.



“A thực xin lỗi, thực xin lỗi đàn chị, thực xin lỗi em em... Em không phải cố ý.”



Thư Bảo Lị chấn động, mặt đều bị dọa cho trắng bệt, vội vàng chạy tới nói xin lỗi An Thúy, trong lòng lại nghĩ không thể trúng chính giữa mặt của An Thúy, thật quá đáng tiếc, nếu là làm chảy máu mũi mới gọi là xuất sắc a. ( Editor: Má! 🙂)



524 lòng đầy căm phẫn: "Tuyệt đối là cố ý, cái ác độc nữ xứng này. "



An Thúy đứng tại chỗ, xoa cái trán, cô khẳng định trên trán của mình nhất định là bị sưng rồi.



“Thịnh Mỹ, cậu không sao chứ?”



“Không có việc gì đi?”



Những người khác cũng sôi nổi mà đi qua quan tâm, nghĩ thầm người mới này cũng quá xui xẻo đi, mới chuyển đến liền chọc phải cái nữ bá vương này, bất quá trong lòng vẫn là nhịn không được có một tia tâm lý chê cười An Thúy, đại tiểu thư ngày thường kiêu ngạo ương ngạnh cao cao tại thượng như thế nào, bị người ta đánh bóng trúng phải, quá sung sướng, xem cô còn muốn lập uy như thế nào.



“Không có việc gì.”



Khẩu khí của An Thúy lại rất bình tĩnh, nhàn nhạt mà liếc mắt nhìn Thư Bảo Lị một cái, nói



“Lần sau chú ý một chút, tiếp tục đi.”



Cư nhiên cứ như vậy buông tha Thư Bảo Lị, người đứng xem sợ ngây người.
“Đem bóng truyền cho tôi. "



An Thúy dùng khẩu khí nói một không hai, ánh mắt ngạo mạn nói ra mệnh lệnh làm nhân tâm không thoải mái, nhưng lại không có người dám chính diện cùng cô đối đầu, các đồng đội hai mặt nhìn nhau, quyết định khuất phục ở dưới dâm uy của cô.



Vì thế, thi đấu lại lần nữa bắt đầu, thực mau lại có một quả bóng xuất hiện, An Thúy nhảy lên. Thư Bảo Lị cho rằng An Thúy đã đánh trúng cô ta một lần, sẽ không lại làm thế nữa, bởi vậy không hề phòng bị, vì thế thời điểm quả bóng kia bay tới chính diện mặt của cô ta, cô ta chỉ kịp trừng lớn đôi mắt, sau đó “Phanh” một tiếng, bóng lại một lần nện lên mặt của Thư Bảo Lị.



Thư Bảo Lị bị chọc tức đến sắp nổ mạnh, nhưng mà lại không thể đánh trả, bởi vì Lam gia so với Thư gia lớn mạnh nhiều, cô ta không thể cùng An Thúy đối chọi ở chính diện. Cô ta vốn có thể cứ như vậy rời đi, nhưng mà cô ta lại nuốt không trôi cục tức này, cảm thấy nếu cứ như vậy rời đi có vẻ quá mức chật vật nan kham, thật giống như là người bị An Thúy đánh đến chạy trối hết.



Cho nên cô ta lại đứng lên, tiếp tục. Lúc này đây cô ta sớm có phòng bị, nhưng mà An Thúy lại không có lại nhằm vào cô ta, chờ cô ta thả lỏng đề phòng, thời điểm không kịp phòng bị, đột nhiên An Thúy lại đem bóng nện lên trên mặt của cô ta.



Lúc này đây cô ta thật sự tức đến khóc, so với nỗi đau trên mặt, hận thù ở trong lòng đem trái tim của cô ta bỏng càng đau.



Tuy rằng khi còn nhỏ cô ta không có nhiều bạn bè, nhưng là dù là một chút cô ta cũng không cảm thấy cô đơn tịch mịch, mẹ cô ta đem cô ta dạy dỗ rất khá, những cái người đối với mẹ con cô ta chỉ chỉ trỏ trỏ, xem ra đều là một đám oser, hâm mộ ghen tị hận mẹ con cô ta.



Những bà thím già xấu xí nhiều chuyện bị các loại giáo lý trên thế giới này trói buộc, mấy tên đàn ông lớn lên xấu cũng không đẹp trai nhiều tiền bằng cha cô ta, đương nhiên chỉ có thể đứng ở điểm kia, lấy danh nghĩa đạo đức, tới đối với mẹ con cô ta chỉ chỉ trỏ trỏ, để phát tiết oán khí trong lòng mình.



Nhưng mà mẹ con cô ta không những không có như như những người đó mong muốn, bị nam nhân vứt bỏ, xui xẻo, ngược lại lại thượng vị thành công, ha hả.



Bởi vì có mạch não như vậy, Thư Bảo Lị kỳ thật xem như là một người được cưng chiều, không có ăn qua đau khổ, không chịu qua cái ủy khuất gì mà lớn lên, chẳng sợ cùng những cái thiếu nữ đó đối chọi gay gắt, cũng là sau lưng chơi chút thủ đoạn cô tới tôi đi, nhìn xem thủ đoạn của ai cao hơn ai một bậc. Nhưng mà, hiện tại chính là, lần đầu tiên cô ta gặp được người thích làm trò trước mặt nhiều người như vậy như An Thúy, một lần lại một lần, không có một chút nào đem cô ta để vào trong mắt.



Quá làm người khác sôi máu, tức chết người đi được.



P/s: Bạo chương??????