Học Trưởng Không Thể Trêu

Chương 27 : Rốt cuộc là ai muốn . .

Ngày đăng: 10:26 18/04/20


Tuy rằng tạm thời không cần đi học, nhưng Hạ Mộ vẫn là rất chăm chỉ, mỗi ngày đều ở nhà đọc sách vẽ tranh.



Căn nhà của Hứa gia có một ban công lớn, mặt trên có không ít hoa hoa cỏ cỏ, cho dù mùa đông rất lạnh, nhưng vẫn có đám hoa Jasmine (hoa nhài) màu vàng nhạt um tùm, đua nhau nở rộ.



Hạ Mộ thích nhất là chỗ này, nhất là vào buổi chiều, còn sẽ có ánh nắng ấm áp chiếu vào.



Vì thế Hạ tiểu thụ sẽ thường xuyên ôm một quyển sách chạy tới ban công, ngồi ở trên xích đu đung đưa, nói là đọc sách, thật ra là ngủ gà ngủ gật.



Ánh mặt trời ấm áp, bụi hoa vàng nhạt, xích đu cũ kỹ, thiếu niên xinh đẹp, quả thực chính là cảnh tượng giống như bức tranh sơn dầu!



Bạch Tiểu Mộng tan vỡ, trời ạ, loại cảnh tượng này quá đáng yêu… Chẳng qua Hứa Đình đâu? !



“Đình Đình đâu?” Mẹ Hứa cũng rất bất mãn, thời điểm này, chính là lúc con trai nên ra tay, sau đó cúi đầu ôn nhu hôn nhẹ mới đúng a!



Chính là Hứa tiểu công rất bận, Hứa tiểu công không ở nhà.



Thời gian nhà họ Vương ở D thị không lâu, nhưng dựa vào quan hệ với Tôn Sở Dương, sản nghiệp liên quan cũng không tính là ít, tư liệu thu thập được nếu thật muốn xem hết, cũng phải mất một thời gian.



Một ngày này, Hứa Đình lại ở công ty hao tổn đến rất khuya, chờ tới khi về nhà, thì đã sắp rạng sáng.



Ngọn đèn trong phòng ngủ mờ nhạt, Hạ Mộ đang nằm sấp ở trên giường, tô tô vẽ vẽ vào một cuốn sổ nhỏ.



“Sao còn chưa ngủ?” Hứa Đình ngồi bên giường hỏi cậu.



“Ngủ không được.” Hạ Mộ đem vở đưa cho hắn xem, “Có thích hay không?”



Hứa Đình nhận lấy nhìn thoáng qua, lập tức vui vẻ.



“Có cái gì buồn cười chứ.” Hạ Mộ đoạt lấy vở lườm hắn một cái, mình rõ ràng đang hỏi rất nghiêm túc a!



“Nhẫn rất đẹp.” Hứa Đình cách tấm chăn ôm lấy cậu, mờ ám cắn tai cậu, “Nhưng mà lần sau còn thức khuya không chịu ngủ, cẩn thận anh trừng phạt em.”



Hơi thở nóng ẩm từ bên tai truyền đến, Hạ tiểu thụ lại bắt đầu đỏ mặt như trong dự liệu.



Kỳ thật vốn là buồn ngủ rồi, nhưng không có cái người quen thuộc kia ở bên cạnh, bất kể như thế nào cũng ngủ không được, cho nên đành phải dựa vào vẽ tranh giết thời gian.



Lý do này nếu nói cho Hứa Đình nghe, anh ấy nhất định sẽ kiêu ngạo lại đắc ý, sau đó nói không chừng còn có thể nhân cơ hội ăn đậu hủ mình!



Hạ Mộ chui đầu vào trong chăn, quyết định đánh chết cũng sẽ không nói cho anh ấy biết!


Chị dâu? Điều kiện này rất có lực hấp dẫn, mắt Hạ Mộ sáng lên, không cần suy nghĩ liền đáp ứng.



Trong cái hòm Hạ Dịch gửi tới đều là vật liệu bản thảo loạn thất bát tao, từ đồ đá cho đến cái kìm đều không thiếu, quả thực chính là một cái tiệm tạp hóa.



Hứa Đình sửa sang lại chừa ra một căn phòng trống, tốn hai ngày giúp Hạ Mộ bố trí một cái phòng làm việc, mặc dù có chút đơn giản, thứ nên có lại đều có, ngay cả vách tường cũng dán giấy dán tường màu xanh nhạt, còn lắp đèn tường cá nhỏ màu vàng.



Đương nhiên, Hứa tiểu công cũng bởi vậy quang vinh bị thương, tay trái liền bị quấn thành bánh chưng.



“Sao lại vậy?” Hạ tiểu thụ ôm tay hắn vô cùng áy náy.



“Lúc đóng giá sách, không cẩn thận bị nện xuống.” Hứa Đình nhíu mày, “Bác sĩ nói một tuần không thể dính nước.”



Hạ Mộ gật đầu, không thể dính nước a.



Vì thế vào buổi tối, Hứa tiểu công có hứng thú với tắm uyên ương buồn nôn rốt cục được thỏa mãn.



Cho đến rất nhiều ngày sau Hạ tiểu thụ mới phát hiện, kỳ thật tay người nào đó chẳng qua là trầy chút da mà thôi.



“Anh thực nhàm chán!” Hạ Mộ đỏ mặt dùng gối đầu đập hắn.



Hứa Đình vừa trốn vừa nghĩ, lúc em giúp anh tắm, cũng sờ vào rất hăng say, ngay cả bông tắm cũng không dùng, trực tiếp đổ sữa tắm vào tay cọ khắp nơi, không phải lợi dụng thì là cái gì!



Hạ Mộ thực chột dạ, em mới không có cố ý muốn sờ anh, xúc cảm cái gì chứ, mới không có nghiện!



Náo loạn một trận xong, Hạ tiểu thụ bị Hứa Đình đặt ở dưới thân, từ khuôn mặt hôn đến miệng.



“Không được náo loạn.” Hứa Đình cắn một ngụm trên chóp mũi cậu, “Anh có chuyện muốn nói với em.”



“Cái gì?” Hạ Mộ lau nước miếng trên mặt.



“Cuối tuần có một bữa tiệc trên du thuyền, anh sẽ đi cùng Tiểu Bạch.” Hứa Đình nhìn cậu, “Đại khái khoảng một tuần.”



Hạ tiểu thụ tuy rằng không nói gì, nhưng mà cũng có thể nhìn ra vô cùng hâm mộ rất muốn đi.



“Chờ chuyện liên quan đến nhà họ Vương giải quyết xong, tùy em muốn đi đâu anh đều sẽ đi cùng.” Hứa Đình ghé vào lỗ tai cậu an ủi, “Hiện tại trước ủy khuất một chút, được không?”



Hạ Mộ ấm áp trong lòng, ôm cổ của hắn nói em mới không ủy khuất.



Có thể được anh nâng niu trong tay, cảm kích còn không kịp, làm sao còn có tâm tình khác.