Học Trưởng Không Thể Trêu

Chương 32 : Công đức viên mãn . .

Ngày đăng: 10:26 18/04/20


“Có thể không đi được không?” Hạ Mộ vẫn đang dính chặt lấy hỏi.



Bị cậu làm cho ngủ không được, Hứa Đình đưa tay vặn mở đèn đầu giường, có chút bất đắc dĩ nhìn cậu.



Hạ Mộ rúc vào trong chăn, hai tay nắm lấy mép chăn, trong miệng vẫn đang nói lẩm bẩm, nói Hứa Đình bằng không anh đừng đi mà .



Nhìn thấy vẻ mặt ủy ủy khuất khuất của cậu, Hứa tiểu công dở khóc dở cười, người không biết trông thấy, còn cho rằng mình bắt nạt em ấy.



“Lại đây.” Hứa Đình ngồi dựa vào đầu giường, đưa tay gọi cậu.



Hạ Mộ xoa xoa cái mũi, nhích qua ghé vào trong lòng ngực của hắn.



“Em có biết, lần này Hứa gia nắm được bao nhiêu cổ phần công ty không?” Hứa Đình hỏi.



“Ừm.” Hạ Mộ gật đầu.



“Vậy em đã từng nghĩ, vì sao bên kia lại dễ dàng liền thỏa hiệp như vậy không?” Hứa Đình véo mặt cậu.



Hạ Mộ nói lẩm bẩm, bởi vì anh là lão đại hắc bang! !



“Nếu thật sự tính ra, thế lực hắc bang của Tôn gia ở D thị, thật ra còn nhiều hơn so với Hứa gia.” Hứa Đình nhẫn nại giải thích, “Tôn Sở Dương lần này yếu thế chịu thua, một là bởi vì người của ông ta ra tay trước, bị thương là anh, đuối lý chính là ông ta; thứ hai ông ta cũng đúng lúc dùng cơ hội này, cùng Hứa gia kết nối quan hệ, Vương Vũ Hằng chẳng qua chỉ là một trong rất nhiều thủ hạ của ông ta, coi như không quan trọng gì, mà mạng lưới quan hệ của Hứa gia ở D thị, ông ta tuyệt đối không dám đắc tội, cho nên lần này ông ta thà rằng bỏ rơi Vương Vũ Hằng, cũng sẽ không đắc tội Hứa gia.”



“Ừm.” Hạ Mộ nghe được nửa hiểu nửa không.



Hứa Đình cười cười, cúi đầu hôn nhẹ cậu, “Việc này em không cần phải hiểu, nói ra là để cho em an tâm, anh sẽ không sao, ưm?”



“Hứa Đình.” Hạ Mộ dán mặt vào trong lòng hắn, “Cám ơn anh.”



“Nghỉ ngơi đi.” Hứa Đình giúp cậu đắp kín chăn, “Ngủ ngon.”



Hạ Mộ gật gật đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.



Hứa Đình hôn xuống hai má cậu, sau đó chặt chẽ ôm vào trong ngực.



Em chỉ cần làm chuyện em muốn làm, cho dù vẫn cứ không lớn lên cũng không sao, anh sẽ luôn luôn bảo vệ em.



……….



Sáng sớm ngày hôm sau, Hứa Đình sau khi bị đồng hồ báo thức đánh thức theo thói quen sờ bên cạnh người, lại cảm thấy trống không.



Trong phòng bếp dưới lầu, Hạ Mộ đang chuyên tâm chiên trứng, đột nhiên bị người từ phía sau ôm lấy.



“Chào buổi sáng.” Hứa Đình đem cằm đặt ở trên vai cậu.



“Ừm, chào buổi sáng.” Hạ tiểu thụ lau tay vào tạp dề, nghiêng qua hôn hắn một cái, “Ba mẹ đến nhà bà nội , em chiên xong trứng sẽ giúp anh tắm rửa.”



Hứa Đình “Ừ” một tiếng, vươn tay cầm lấy miếng trứng cuộn.



“Đánh răng xong mới được ăn!” Hạ Mộ hung dữ đập hắn.



Ánh mắt Hứa tiểu công vô cùng ai oán: “Đói.”



….



Hạ Mộ dở khóc dở cười, chỉ đành phải thỏa hiệp rất không có nguyên tắc, đút vào miệng hắn một cái bánh bao nhỏ.




Tuy rằng thanh âm Hạ tiểu thụ nhỏ như muỗi kêu, nhưng Hứa tiểu công vẫn nghe thấy vô cùng rõ ràng, vì thế một giây cũng không trì hoãn, trực tiếp ôm ném lên giường.



“Anh anh, anh phải nhẹ nhàng một chút a.” Hạ Mộ trốn tránh cái hôn như vũ bão của hắn, thiếu chút nữa quên cả hô hấp.



Hứa Đình thuần thục cởi sạch quần áo hai người, cúi đầu một ngụm ngậm lấy vật nhỏ đáng yêu.



Hạ Mộ bị hầu hạ phiêu phiêu dục tiên, rất nhanh liền tiết ra, cả người giống như bị hút cạn sức lực, đành phải nhắm mắt lại, tùy ý Hứa Đình đem hai chân mình gập đến trước ngực.



Cả người đều khẩn trương sắp ngạt thở, vốn muốn ra sức thả lỏng, lại bị một trận đâm thình lình xảy ra khiến cho đau đỏ cả mắt.



Đồ ngốc sao, trong ngăn kéo rõ ràng còn có thứ gì đó đã chuẩn bị tốt rồi, vì sao không dùng!



Hứa Đình bị rượu xộc lên óc, làm sao còn quan tâm những cái khác, chính là dựa vào ngón tay muốn khuếch trương, Hạ Mộ đau đến run rẩy, nhìn Hứa Đình vẫn có ý tiếp tiến vào trong, đành phải tay làm hàm nhai, mò trong ngăn kéo lấy ra bôi trơn đưa cho hắn.



Hứa tiểu công thần chí không rõ, trực tiếp nhận lấy vứt qua một bên, nóng lòng muốn thử đi vào.



Hạ Mộ vừa ủy khuất lại vừa nén giận, dứt khoát hung hăng xoay người một cái, đem Hứa Đình đặt ở dưới thân.



“Tiểu Mộ, anh muốn.” Ánh mắt Hứa Đình rất mơ màng, ngữ khí rất kiên định.



Muốn muốn, muốn cái đầu anh a! Hạ Mộ hận không thể tìm một chậu nước hắt cho hắn tỉnh, lần đầu tiên a, cẩn thận chút được không?



“Mộ Mộ…” Hứa Đình kéo tay cậu xuống dưới, “Khó chịu.”



Nhìn thấy bộ vị đang hăng hái hắn, Hạ Mộ khóc không ra nước mắt, cắn răng nửa ngày rốt cục đành cam chịu số phận, tự mình mở nắp đổ chút chất lỏng ra, tự lực cánh sinh làm công tác chuẩn bị trước.



Quả thực ủy khuất muốn khóc lên, tại sao có thể như vậy, mình nhất định là tiểu 0 (tiểu thụ) đáng thương nhất trên thế giới này.



Sau khi cảm thấy nơi đó đã có thể rồi, Hạ Mộ bước ngang trên người Hứa Đình, do dự mà ngồi xuống, cả người đều cứng ngắc.



Vốn muốn chầm chậm ngồi xuống, tiếc rằng Hứa tiểu công dục hỏa đốt người không phối hợp, dựa vào một chút bản năng, nắm hông của cậu trực tiếp ấn xuống.



“A!” Hạ Mộ bị đau kêu ra tiếng, nước mắt nhịn nửa ngày rốt cục rơi ra, Hứa Đình là một tên hỗn đản!



“Bảo bối.” Hứa Đình xoay người đè cậu, ánh mắt bị rượu và dục hỏa thiêu thành màu đỏ, những ôn nhu và kiên nhẫn trong ngày thường toàn bộ bị ném không còn một mảnh, trong lòng toàn là muốn triệt để chiếm lấy cậu.



Từng cú va chạm mãnh liệt và nhanh chóng, Hạ Mộ đau thiếu chút nữa ngạt thở, muốn đẩy hắn ra, lại bị giữ chặt lấy cổ tay, cơn đau từ phía sau bị xé rách lan ra toàn thân, thiếu chút nữa khóc khàn cả giọng, rõ ràng chính là người ôn tồn như vậy, vì sao làm loại chuyện này liền sẽ hung ác như vậy? !



Gây sức ép đến nửa đêm, Hứa tiểu công dũng mãnh vô địch rốt cục cũng ăn no, vì thế vô cùng thỏa mãn nằm xuống liền ngủ, lưu lại Hạ Mộ toàn thân dính dấp, nằm ở một bên ủy khuất vạn phần, ngay cả chén nước cũng không có người rót cho.



Mình muốn ly hôn hắn! Hạ tiểu thụ rất bi phẫn nghĩ.



“Mộ Mộ.” Hứa Đình ngủ mơ mơ màng màng, theo thói quen từ phía sau ôm lấy cậu, “Anh rất thích em.”



Hạ Mộ nghe vậy càng ủy khuất, thích em còn không ôn nhu một chút a!



END 32.



__________________________



H rồi đó =))))) lần đầu mà Tiểu Mộ đã định dùng tư thế táo bạo, lần đầu mà Hứa Tiểu Đình nỡ say mơ mơ màng màng, nhọ =)))))))



vẫn có mong muốn một lần là được đặt pass chương H, vậy mà mấy bộ mình đã và đang làm, toàn H có tí tẹo tèo teo :’( H như không H (Khốn tại võng trung ương), có H thì nhẹ hều (Yêu nghiệt hoành sinh), thậm chí H ngắn tí mà còn xen lẫn với nội dung truyện làm cho không biết cắt ra kiểu gì (Thiều quang đảo tự) (╥﹏╥)