Học Trưởng Không Thể Trêu
Chương 39 : Cuộc thi đáng ghét. .
Ngày đăng: 10:26 18/04/20
Căn nhà trọ hai người thuê trước đây vẫn vậy, Hạ Mộ nhào lên giường, duỗi tay lăn lộn qua lại.
“Dậy đi, anh thay ra giường.” Hứa Đình vỗ vỗ cậu.
Hạ Mộ bò dậy đứng ở một bên, cảm thấy vẫn là giường ở nhà thỏa mái hơn, cái ở nhà trọ này có vẻ hơi nhỏ…
A phi phi, mình mới không muốn làm chuyện gì khác!
Hạ tiểu thụ rất mất tự nhiên mặt đỏ hồng.
Lúc ăn cơm tối, hai người ăn đồ nướng trong quán ăn của trường học, đã quen ăn đồ ăn trong nhà rồi, thỉnh thoảng ăn một chút thứ khác thật ra cũng không tồi.
“Mộ Mộ, uống không?” Hứa Đình đưa bia cho cậu.
“Không cần!” Hạ Mộ kiên quyết lắc đầu, mình vừa uống liền sẽ choáng, choáng rồi nhất định sẽ bị lợi dụng!
Tần suất gần đây hai người làm càng ngày càng cao, nơi đó đau muốn chết, nhất định phải tiết chế một chút mới được!
“Em tối nay ngủ trong phòng của mình!” Hạ Mộ đẩy đẩy hắn, “Anh nghe thấy không?”
“Vì sao?” Hứa Đình bất mãn, tân hôn nồng nhiệt, vì sao phải ở riêng? !
“Sau này chúng ta một tháng làm một lần.” Hạ Mộ rất nghiêm túc đưa ra quyết định.
“Một tháng một lần?” Hứa Đình tan vỡ, “Anh sẽ nổ tung mất !”
“Vậy nổ tung đi cũng được lắm.” Hạ Mộ bất vi sở động (không phản ứng), lau miệng đi về.
“Một tuần!” Hứa Đình ở phía sau đàm phán điều kiện.
“Không được!” Hạ Mộ rất kiên quyết.
“Tám ngày!” Hứa Đình tiếp tục dây dưa.
“Có khác gì một tuần? !” Hạ Mộ hết lời.
“Đương nhiên, nhiều hơn một ngày!” Hứa Đình vươn ngón tay, nhấn mạnh tầm quan trọng của “Một ngày”.
“Hai tuần sau em phải chuẩn bị cho cuộc thi, có rất nhiều phân đoạn, phải vẽ còn phải đọc sách, thật sự không thời gian.” Lý do của Hạ Mộ rất chính đáng.
“Em biết anh lo lắng cho em.” Hạ Mộ ôm thắt lưng hắn, “Em không sao, anh cho em một chút thời gian, em sẽ điều chỉnh được.”
Hứa Đình đáp ứng, cúi đầu hôn nhẹ cậu, “Phải dũng cảm lên, biết không?”
“Ừm!” Hạ Mộ dùng sức gật đầu.
….
Buổi tối lúc đi ngủ, Hạ Mộ tắm xong ngồi xếp bằng ở trên giường, rất buồn chán mở máy tính.
“Không được nghĩ tới cuộc thi nữa!” Hứa Đình gập máy tính lại, xách laptop ném xuống dưới giường, xoay người đè cậu.
“Cho em xem một chút a.” Hạ Mộ ra sức vươn tay với, “Em mới vừa thấy có mail mới!”
“Mail mới cái gì.” Hứa Đình túm tay cậu về trên giường, hai ba phát đã lột sạch quần áo đè xuống, “Lão công quan trọng nhất có biết hay không?”
“Vậy chỉ cho làm một lần.” Hạ Mộ xoay đầu qua, cố gắng tranh thủ một chút quyền lợi cơ bản.
Hứa Đình trực tiếp sáp qua, hôn xuống cánh môi mềm.
Thay vì nhìn bảo bối cứ luôn rầu rĩ không vui như vậy, chi bằng làm thêm vài lần, tốt nhất là mệt đến ngủ mất, ít ra còn có thể nghỉ ngơi thật tốt. (ngụy biện =]]])
Vì thế Hứa tiểu công một đêm này dũng mãnh vô địch rất cuồng dã, đem lão bà ăn sạch từ trong ra ngoài đến mẩu vụ cũng không thừa ra, cho đến tận gần sáng mới buông tha cậu.
Hạ Mộ quả nhiên mệt đến không chịu được, lúc tắm rửa cũng ngủ mất, cho đến giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại, sau đó cũng rất tức giận, một chút cũng không biết tiết chế!
“Bảo bối ăn chút gì đi.” Hứa Đình rất đúng lúc đưa cho cậu một chén canh sơn trân hầm. (không biết sơn trân là cái gì luôn :()
Mùi thơm ngon của bát canh xông vào mũi, bụng Hạ Mộ thầm thì kêu, vì thế rất không cốt khí vươn tay tiếp nhận chén canh.
“Ăn hết xong, anh đưa em đến trung tâm gây trồng?” Hứa Đình giúp cậu gạt tóc, “Nghe nói có hoa hồng rực rỡ, còn có bách hợp màu xanh da trời!”
“Được a.” Hạ Mộ vui vẻ đáp ứng, sau đó liền quên hết chuyện tức giận!
Hứa Đình trong lòng trong lặng lẽ nghĩ, vợ của mình, là người dễ dỗ dành nhất trên đời!
END 39