Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn
Chương 25 : Xảy ra tai nạn
Ngày đăng: 13:12 30/04/20
Edit: Chovay-HVHT
Theo sau là toàn bộ bên trong xe lâm vào một mảnh yên tĩnh đến quỷ dị, Thẩm Huyên đột nhiên len lén đưa mắt nhìn người bên cạnh, mà khi chống lại một đôi con ngươi âm trầm kia, nháy mắt trong lòng liền nhảy dựng.
“Tôi…… Tôi chỉ là tùy tiện nói chơi mà thôi……” Cô nuốt nước miếng xuống cổ họng, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Mục Đình cau mày, hình bóng lạnh lùng lộ ra lãnh ý, đột nhiên nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, khiến cô sợ tới mức nhanh chóng nhắm mắt lại, giơ tay che ở trước ngực, “Anh bình tĩnh một chút! Tôi chỉ là đùa một chút mà thôi!”
Ở cái địa phương hẻo lánh này, nếu cô xảy ra chuyện gì cũng không ai biết, phải biết rằng nam chính tổng tài trong tiểu thuyết này so với vai ác cũng không khá hơn chút nào, một người so với một người còn muốn hung tàn hơn.
Trong xe tối tăm, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch căng chặt một mảnh, hai hàng lông mi cong vút khẽ run rẩy, như có chút bất an cùng khẩn trương, cái miệng nhỏ đỏ mọng cũng gắt gao mím chặt, Mục Đình liền lẳng lặng nhìn cô chăm chú như vậy, cũng là lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá cô.
Không có âm thanh nào truyền đến, Thẩm Huyên chỉ có thể lặng lẽ nheo mắt mở ra một khe hẹp, rồi lại đối diện với hai con ngươi sâu không thấy đáy của anh, bên tai cũng chợt vang lên một giọng nam lạnh lẽo.
“Tôi cũng hy vọng em chỉ là đùa một chút, bằng không tôi không cam đoan về sau sẽ phát sinh chuyện gì đâu.”
Thẩm Huyên: “……”
Cho nên đây là không chịu buông tha cho mình sao?
Khẽ cắn môi, cô bỗng nhiên bất mãn lên tiếng: “Vì sao tôi phải nghe theo anh, tôi chính là muốn đi tìm đàn ông, còn muốn bao dưỡng rất nhiều tiểu thịt tươi...”
Lời còn chưa dứt, xe đột nhiên “Oanh” một tiếng động lớn, một lực rất lớn đánh tới khiến cả người Thẩm Huyên đều hướng phía trước đập tới, dù cho thắt dây an toàn, đầu vẫn cứng rắn đập vào bên trên cửa sổ xe, trong lúc mê mang chỉ kịp nhìn thấy một chiếc xe tải lớn đang chạy nhanh như bay đi qua.
Mơ mơ màng màng, cô chỉ cảm thấy đầu choáng váng, giống như có người bảo vệ đầu cô, tiếp theo liền cảm giác gì cũng không còn nữa.
Trong bóng đêm, chiếc xe đâm vào một cái cây, cái cây không lớn liền trực tiếp bị chặn ngang đụng gẫy, đèn đường cũng lung lay ngã xuống trên mặt đất.
Quả nhiên, một nhân vật hi sinh như cô làm sao đấu lại nhân vật nam chính người ta?
Thuyết phục nửa ngày, dùng hết tài văn chương ra xong ông cô liền tức giận rời đi, giống như cô đã làm chuyện gì trời không dung đất không tha vậy, giống như là cảm thấy việc cô muốn ly hôn chính là vô cớ gây rối, Thẩm Huyên biết, ông cô đã bị nam chính tẩy não, nếu chính mình nói là không hề thích nam chính, ông cô cũng sẽ không tin tưởng.
Thật ra Thẩm Huyên cũng bắt đầu do dự, dù sao sống cũng không thể chỉ lo cho bản thân, công ty này cũng là tâm huyết của ông, thật ra làm nữ tỷ phú cũng khá tốt, chẳng qua là cô trước sau lo lắng những tai hoạ ngầm của cái cốt truyện này, dù sao hiện tại vai ác đều hắc hóa.
Thời điểm buổi chiều trợ lý Chung qua đây, nói là tìm cho cô mấy người vệ sĩ nữ, về sau ở bên cạnh bảo vệ cô, lại còn có thể phòng ngừa một số người không có ý tốt lại gần.
Thẩm Huyên biết, người không có ý tốt trong miệng trợ lý Chung chính là Mục Dịch
"Mục tổng của các ngươi xảy ra tai nạn xe, thật sự là không có một chút việc gì sao?"
Cô nằm trên giường bệnh một bên cứng nhắc nhìn trợ lý Chung đang dặn dò mấy vệ sĩ ở ngoài cửa, cô không tin hào quang của nam chính lại cường đại như vậy, một chiếc xe lớn như vậy đâm vào mà một chút việc cũng không có.
Trở lại phòng, trợ lý Chung cười cười, “Xe đã trải qua sửa đổi đặc biệt, Mục tổng đương nhiên không có việc gì, bằng không ngài cũng sẽ không chỉ là chấn thương não nhẹ.”
“……”
Cho nên ý tứ vẫn là do cô xui xẻo, dưới loại tình huống này còn có thể bị thương.
Không biết nghĩ đến cái gì, Thẩm Huyên bỗng nhiên nghiêm túc hỏi: “Vậy đồ trong xe đâu? Có nhìn thấy một cái túi hay không?”
Đây chính là tám trăm vạn nha! Sớm biết như vậy cô liền không mua cho nam chính rồi!
Nghe vậy, trợ lý Chung nghiêm túc suy nghĩ lại, “Ý ngài là một cái túi màu đen sao?”
Thẩm Huyên vội vàng gật gật đầu, thấy vậy, người sau lại đột nhiên cười, “Ngài yên tâm, cái này đã bị Mục tổng cầm đi.”