Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn
Chương 33 : Em muốn anh cõng em
Ngày đăng: 13:12 30/04/20
Edit: Chovay-HVHT
Cũng không biết đối phương nói thật hay là giả, Thẩm Huyên thử tính vươn cánh tay nhỏ nhắn ra, giọng điệu ngập ngừng, “Em…… Em muốn anh cõng em.”
Bốn mắt nhìn nhau, thần sắc Mục Đình không biến đổi, chỉ là bình tĩnh nhìn cô, bỗng nhiên chặn ngang đem người bế lên, lại dọa Thẩm Huyên trở tay không kịp.
“Em muốn anh cõng em, chứ không phải ôm!” Cô bị buộc phải bám chặt vào cánh tay rắn chắc của anh.
Có điều anh cũng không có để ý đến cô, ngược lại còn vỗ nhẹ eo cô, bước chân vững vàng, “Mỗi ngày ăn nhiều như vậy, đều đi đâu rồi?”
Sợ bản thân sẽ ngã xuống, Thẩm Huyên chỉ có thể bám lấy vai anh, vẻ mặt bất mãn trừng mắt với anh, “Đi đâu thì liên quan gì đến anh?”
Cô lại không có ăn hết phần của anh nha!
Hơn nữa, cô chẳng qua là nhìn có chút gầy, nhưng dáng người rất tốt, người này chắc chắn sẽ không hiểu!
Quay lại biệt thự, Thẩm Huyên lập tức lên lầu tắm rửa một cái,[Truyện yy] lúc xuống dưới chỉ nhìn thấy anh đang ngồi ăn bữa sáng, cô lập tức đi qua ngồi xuống, lo ăn chén cháo của mình, chưa kể, vận động xong thì khẩu vị cũng tăng lên không ít.
“Về sau dậy sớm chút.” Anh bỗng nhiên nói.
Thẩm Huyên ngẩn người, húp cháo vừa định hỏi vì cái gì, nhưng trong nháy mắt đã hiểu ý tứ của đối phương, vẻ mặt lập tức kháng cự lắc đầu, “Em không muốn!”
Cô chỉ chạy nửa vòng đã muốn lấy cái mạng già này rồi, chứ đừng nói hai vòng, khi đó trực tiếp có thể nằm chết.
Bỗng nhiên ngước mắt nhìn cô, ngữ khí anh mang theo ẩn ý không cho cự tuyệt, “Em nghĩ kỹ rồi?”
Đột nhiên có chút đồng tình với hắn, Thẩm Huyên cũng cầm hai quả chuối liền hướng trên lầu đi, nhưng phía sau đột nhiên truyền đến tiếng của trợ lý Chung, “Đúng rồi, tài xế của chiếc xe tải kia tìm được rồi.”
Dừng lại bước chân, Thẩm Huyên không khỏi ngơ ngác quay đầu lại nhìn trợ lý Chung, người sau lại nghiêm túc nói: “Cảnh sát đang lần theo manh mối từ hắn ta để tìm ra chân tướng, tin tưởng rất nhanh là có thể tìm ra người đứng đằng sau chuyện này.”
Nói xong, trợ lý Chung liền rời khỏi biệt thự, chỉ còn lại một mình Thẩm Huyên mang theo tâm trạng phức tạp đứng ở kia, vai ác đây chính là muốn mưu sát anh họ của chính mình, này nếu như bị nam chính biết, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.
Thở dài, cô lại rửa sạch đĩa cherry mang lên lầu, đèn thư phòng còn sáng, cô gõ cửa hai cái, thẳng đến sau khi bên trong truyền đến hai chữ “Vào đi”, lúc này mới bưng trái cây đẩy cửa đi vào.
Trước kia không hiểu, cho đến bây giờ sau khi được trải nghiệm làm người có địa vị cao, Thẩm Huyên mới hiểu được mỗi ngày nam chính rốt cuộc có bao nhiêu bận rộn, hiếm khi đối phương còn có thể tan làm đúng giờ, cũng không ra ngoài xã giao, quả thật làm cho người ta bội phục.
“Anh có muốn ăn bữa khuya hay không? Em sẽ đi nấu mì!” Cô nghiêm túc đem trái cây đẩy qua.
Người đàn ông ngồi trước bàn làm việc bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt lộ ra tia dò xét, người sau lập tức ngồi xuống đối diện, một bên chống cằm bình tĩnh nhìn anh chăm chú.
“Mỗi ngày đều như vậy anh không thấy mệt sao? Ngày mai muốn đi xem một bộ phim điện ảnh hay không nha?” Ánh mắt cô trong trẻo.
Nhìn nhau, anh lại lần nữa cúi đầu tiếp tục nhìn tài liệu, “Không có thời gian.”
Thẩm Huyên: “……”
Vì sao loại người này lại có vợ?
Mi mắt rũ xuống, thanh âm anh trầm thấp, “Có thể ở nhà xem.”