Hôm Nay Lại Không Có Ly Hôn

Chương 47 : Hàng đặt theo yêu cầu độc nhất vô nhị

Ngày đăng: 22:19 20/05/20


Edit: Chovay-HVHT



Đối với việc anh sẽ phong độ bỏ qua, Thẩm Huyên chưa bao giờ dám ôm hy vọng quá lớn, cho nên vẫn nên kịp thời nhận sai tương đối tốt hơn, tóm lại là tốt hơn việc bị anh mạnh tay trả thù.



“ý em là gì?” Mục Đình không mặn không nhạt nhìn cô.



Lông mày Thẩm Huyên khẽ dựng, sau lưng càng ngày càng toát ra nhiều mồ hôi lạnh, chẳng lẽ anh không biết? Không có khả năng nha!



“Không…… Không có gì, ý em là chuyện của Mục Dịch, đều là do em không biết nặng nhẹ, lại còn cùng hắn nói chuyện, lần sau khẳng định sẽ không còn như vậy!” Thần sắc cô lập tức nghiêm túc lên.



Mục Đình không nói gì, chỉ kéo cô đi xuống lầu ăn cơm, Thẩm Huyên cũng ngoan ngoãn đi theo bên cạnh anh, một bên ngắm biểu tình của đối phương, có điều cũng không phát hiện cái gì bất thường.



Chẳng lẽ người này thật sự không có phát hiện?



Dựa theo khẩu vị của hai người, nên dì Vương làm vài món thanh đạm cùng món gà xé cay có khẩu vị nặng hơn, có lẽ do chột dạ, Thẩm Huyên không khỏi gắp mấy miếng thức ăn cho nam chính, ý đồ che dấu chuyện hôm nay.



Ăn cơm xong cô liền gọi điện thoại cho Lục Tố Tố, bảo ngày mai đến phòng làm việc xem một chút, thật ra cô chính là muốn nhìn nữ chính một chút xem thế nào, thuận tiện nói cho đối phương biết lúc trước đều là do nam hai bày mưu đặt kế mới dẫn đến việc cô ta không tìm được việc, lấy tính cách của nữ chính, khẳng định là chán ghét Phương Khâm đến chết, không có biện pháp nha, vừa thấy nam hai không vui thì Thẩm Huyên liền vui vẻ.



Tắm xong, cô cầm theo giấy bút đi vào thư phòng, nhìn thấy Mục Đình còn đang xem laptop, trên bàn có rất nhiều tài liệu, Thẩm Huyên ngồi xuống dựa lưng vào ghế xoay, một bên ăn anh đào, ánh mắt thỉnh thoảng hướng đến người đối diện.



Thư phòng thực yên tĩnh, nửa ngày, người đàn ông mới ngước mắt lên nhàn nhạt nói: “Ngày mai anh muốn ra nước ngoài, qua mấy ngày sẽ về.”



Khẽ gật đầu, Thẩm Huyên một bên phun hạt anh đào ra, bỗng nhiên cười giơ tờ giấy trong tay lên, “Anh xem có giống anh không?”



Dưới ánh đèn ấm áp, trên tờ giấy trắng xuất hiện một bản phác hoạ nổi bật, mi mắt người đàn ông khẽ nâng, cái mũi cao thẳng, môi mỏng hơi mím, nhìn qua có chút nghiêm túc, có điều trên đầu lại đội một cái mũ hình con gấu, sự đột ngột này khiến người khác cảm thấy buồn cười.




“Ngài muốn uống gì ạ?” Trợ lý lập tức thức thời muốn rời đi.



Thẩm Huyên lắc đầu, “Không cần, giúp tôi tìm Tô Họa đến đây là được.”



Nói xong liền đi vào tiến về chiếc ghế xoay ngồi xuống, nhìn bản thiết kế bày đầy bàn, không khỏi nhướng mày, “Đợt cuối cùng còn chưa ra sao?”



Khi trong văn phòng chỉ còn lại hai người, Lục Tố Tố cũng đau đầu thở dài, “Không phải sao, chính cậu buông tay không tiếp quản, đương nhiên là không biết ở đây trong ngoài có bao nhiêu rắc rối.”



Nhấp một ngụm cà phê, không biết nghĩ đến cái gì, Lục Tố Tố đột nhiên nghiêng đầu qua nghiêm túc nói: “Mình nói cậu bây giờ tốt xấu gì cũng là chủ tịch, tùy tiện phát chút tài nguyên, đều đủ cho chúng ta ăn một đống nha!”



Càng nói Lục Tố Tố càng cảm thấy biện pháp này rất tốt, trước kia cư nhiên không nghĩ tới, có mối quan hệ tốt như vậy đều bị lãng phí.



Thẩm Huyên cũng không nghĩ tới, chủ yếu là không có quản nhiều chuyện ở nơi này, nghe vậy chỉ không mặn không nhạt liếc Lục Tố Tố “Vừa mới bắt đầu, cậu liền muốn một ngụm ăn thành đại mập mạp sao? Nếu nói với Mục Đình, anh ấy khẳng định sẽ trực tiếp đổi một đại đoàn đội đến đây, cho nên chúng ta vẫn nên thành thành thật thật làm đến nơi đến chốn đi, có điều nếu có rắc rối gì, mình sẽ gọi Bạch Tư qua đây".



“Chậc chậc chậc!” Lục Tố Tố trên dưới quét mắt đánh giá cô, biểu tình quái dị, “Cậu không cần nói với mình, là các cậu đã thật sự ở chung phòng nha?”



Tùy tay buông bản thiết kế xuống, Thẩm Huyên hơi mỉm cười, "Đến cả con mình cũng đã mang cậu còn không tin sao?”



Lục Tố Tố: “……”



Kích thích quá lớn, có chút phản ứng không kịp, cho nên rốt cuộc cô ấy nên tin hay vẫn là không nên tin?



Lúc này cửa văn phòng đột nhiên vang lên, Thẩm Huyên kêu một tiếng “Vào đi”, liền nhìn thấy Tô Họa đeo thẻ nhân viên đi đến, đương nhiên sau khi nhìn thấy cô tựa hồ có chút kinh ngạc, bởi vì gần đây cô ta mới biết, thì ra Thẩm tiểu thư chính là bà chủ ở đây.