Hơn Cả Hôn Nhân

Chương 15 : Nổi lên xung đột (2)

Ngày đăng: 15:52 19/04/20


Ngày giữa trưa thứ hai, Lý Nguy gọi điện thoại cho Hạ Chân Ngọc, nói mẹ anh ta muốn Hạ Chân Ngọc sau khi đi làm về thì đến đây, bảo Lý Nguy nói với Hạ Chân Ngọc đừng để ý đến chuyện tối hôm qua, đều là những lời nói vô tâm mà thôi, Lý Nguy nói đây được xem như là mẹ anh ta nhận lỗi, Hạ Chân Ngọc cười cười nói chuyện cũng không có gì, tương lai vẫn là phải chung sống hòa thuận với nhau.



Lý Nguy còn nói qua hai ngày nữa là đến sinh nhật 79 tuổi của bà ngoại, cả gia đình đều phải đến để chúc mừng, bởi vì mọi người đều đi làm cho nên đã quyết định chọn ngày thứ Bảy, dì Ba anh ta đã chọn được khách sạn rồi, bảo Hạ Chân Ngọc nếu thứ Bảy phải tăng ca thì hãy xin phép lãnh đạo nghỉ. Hạ Chân Ngọc đồng ý, tắt điện thoại xong cô đã có chút lo lắng, sinh nhật 79 tuổi của bà ngoại cũng chưa phải là mừng thọ, đưa quà gì cho thích hợp đây, nếu đưa món quà quý giá quá thì về sau sẽ không có biện pháp giải quyết, nhưng cũng không thể quá mức giản dị. Điều kiện trong nhà dì Hai dì Ba của Lý Nguy đều cực kỳ tốt, hơn nữa cũng rất thích ở trước mặt mọi người thể hiện điều này.



Tan tầm trở về nhà cô hỏi Lý Nguy có ý kiến gì không, kết quả là Lý Nguy lại không lo lắng về việc này: "Em không cần lo lắng, quà tặng mẹ anh cùng dì Hai, dì Ba cũng đã thương lượng được rồi, chúng ta là con cháu hơn nữa điều kiện kinh tế cũng bình thường, cho nên dì Hai anh chỉ bảo anh ngày đó đặt cho bà ngoại một cái bánh sinh nhật mang đến là được, hết thảy những việc khác không cần chúng ta quan tâm. À, đúng rồi, khách sạn là dì Ba anh bỏ tiền ra đặt trước."



Hạ Chân Ngọc không ngờ rằng người nhà họ Lý suy nghĩ khá chu đáo, đặt bánh sinh nhật cũng không tệ, cũng không tốn quá nhiều tiền, nhưng lại hợp với hoàn cảnh, liền không nói thêm điều gì nữa .



Thứ Bảy này Hạ Chân Ngọc cũng không có nhiệm vụ tăng ca, cho nên dựa theo thời gian đã hẹn liền cùng Lý Nguy chuẩn bị cho tốt, đến dưới lầu chờ những người họ hàng nhà Tôn Hải cùng đi đến khách sạn, kết quả là đợi đến gần nửa giờ cũng không thấy bóng dáng một người nào cả, đang nghĩ tới nên gọi điện thoại hỏi một chút xem sao, thì thấy đoàn người nhà Lý gia đang vô tư chậm rãi đi tới, cha mẹ Lý Nguy đã ở bên trong, còn chồng dì Hai cùng chồng dì Ba của Lý Nguy chia nhau dìu đỡ ông ngoại và bà ngoại.



Dì Ba của Lý Nguy ăn mặc vẫn còn rất trẻ trung, thấy Lý Nguy và Hạ Chân Ngọc liền nở nụ cười: "Các cháu đến lúc nào vậy? Chúng ta ở trên tầng nói chuyện một lát nói, không ngờ rằng thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, có sốt ruột không?." Nói xong liền nhìn Hạ Chân Ngọc.



Hạ Chân Ngọc không thèm để ý cười cười: "Không sao ạ, dì Ba, thời tiết tốt như vậy cháu cùng Lý Nguy vừa vặn có thể sưởi nắng dưới ánh mặt trời."



Ngay sau đó dì Ba nói: "Một lát nữa Lý Nguy ngồi xe của dì, Chân Ngọc đi xe của dì Hai, cháu cùng mẹ chồng cháu đưa ông ngoại và bà ngoại tới khách sạn trước, dì cùng Lý Nguy đi lấy bánh sinh nhật."
Hạ Chân Ngọc thấy dáng vẻ giống như cũng không có chuyện gì xảy ra của Lý Nguy thì vừa tức giận lại vừa vừa bất đắc dĩ, đành phải nói: “Không khí bên trong không tốt lắm, em có chút buồn nôn, muốn ngồi ở đây nghỉ ngơi trong chốc lát.”



"Ừ, vậy anh ở đây chờ em, đợi em cảm thấy tốt hơn một chút thì hai chúng ta cùng nhau đi vào."



"Không cần, em ngồi ở chỗ này một mình là được, anh cứ vào đi, hai người chúng ta hai đều ở bên ngoài thì không tốt lắm." Hạ Chân Ngọc thầm nghĩ muốn chỉ mình cô ở lại.



Lý Nguy suy nghĩ một chút, liền hướng về phía nhân viên phục vụ muốn một cốc nước trà nóng đưa cho Hạ Chân Ngọc, rồi anh ta trở lại gian phòng đó.



Khoảng mười phút trôi qua, cô đành cam chịu số phận đứng dậy, cho dù cô không nguyện ý thì cũng không thể vẫn không đi vào, vừa mới đi tới trong đại sảnh thì đúng lúc nhìn thấy dì Ba và chồng bà ta cũng đi ra, chắc không phải là tới tìm cô chứ?



Cô còn đang suy nghĩ thì bọn họ đã nhìn thấy Hạ Chân Ngọc, hai người đã đi tới, dì Ba nhìn Hạ Chân Ngọc nói: "Nghe Lý Nguy nói cháu không thoải mái, không có gì chuyện gì chứ? Bà ngoại không ngừng hỏi cháu đang ở đâu, nếu cháu cảm thấy đã có chút tốt hơn thì vào đi thôi." Vẻ mặt tràn đầy chế giễu.



Hạ Chân Ngọc giả vờ như không phát hiện ra, vừa định nói cô đang muốn đi vào, chợt nghe thấy tiếng ngạc nhiên của chồng dì Ba thốt lên: "Ồ! Các người nhìn xem đó có phải là Chu thị trưởng không?"