Hơn Cả Hôn Nhân
Chương 18 : Thay đổi hành trình
Ngày đăng: 15:52 19/04/20
Nhìn Lý Nguy đang đứng trước mặt cúi đầu không nói, Hạ Chân Ngọc hỏi: “Không phải là đã xin nghỉ được rồi sao, làm sao lại đột nhiên nói là không thể nghỉ?”
Lý Nguy liếc mắt nhìn Hạ Chân Ngọc một cái rồi thấp giọng nói: “Là Lương cục trưởng đích thân nói, tuần này có một cuộc kiểm tra quan trọng, tất cả các ngành đều phải chuẩn bị để kiểm tra, đặc biệt ban kỹ thuật là trọng điểm kiểm tra, mấy ngày này không cho phép nghỉ.”
Hạ Chân Ngọc thở dài: “Haizz, được rồi. Ngày mai em đến cơ quan nói hủy bỏ tên của anh, cơ hội tốt như vậy đành phải lãng phí rồi.”
Lý Nguy ôm vai Hạ Chân Ngọc nói: “Thực xin lỗi, Chân Ngọc, anh biết em vì gia đình này mà hao phí rất nhiều tâm tư. Anh cũng biết rõ bây giờ là anh làm liên lụy đến em. Nhưng em yên tâm, anh nhất định sẽ phối hợp trị liệu đem thân thể chữa khỏi bệnh, hơn nữa anh cũng sẽ cố gắng thay đổi bản thân mình, học cách đối nhân xử thế, có quan hệ tốt với lãnh đạo và cả đồng nghiệp nữa.”
Hạ Chân Ngọc nghe Lý Nguy có thể nói như vậy vẫn là rất vui mừng, chỉ cần tâm lý Lý Nguy ổn định, như vậy mấy vấn đề khác cũng không quá quan trọng, cô cười cười nói: “Trong mấy ngày em không có ở nhà, anh cũng đừng có chơi game quá muộn, cũng không nên uống rượu, chờ em đi về em sẽ mang quà về cho anh.”
Sau khi dặn dò xong một số việc, Lý Ngũy cũng đều đáp ứng từng việc một rồi, tâm tình Hạ Chân Ngọc mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Hôm nay cô xuất phát nên Lý Nguy cũng sớm rời khỏi giường, sau đó gọi xe đưa Hạ Chân Ngọc ra sân bay. Thật ra trước đó Chu Cẩn Vũ cũng đã gọi điện cho Hạ Chân Ngọc nói là muốn tới đón cô đi, nhưng Hạ Chân Ngọc không đồng ý. Lần này đi du lịch Lý Nguy không thể đi cùng, cho nên cô vẫn là nên cẩn thận một chút mới tốt.
Kỳ thực hành lý cũng không nhiều, chỉ cần mang theo một ít quần áo để thay, còn những thứ khác ở khu du lịch đều có, thực sự là rất nhẹ nhàng. Trong lúc chờ đồng nghiệp tụ tập đầy đủ, Lý Nguy còn nói vài câu dặn dò cô chú ý an toàn… Nói xong liền chuẩn bị đi về.
“Tiểu Lý à, cậu đối với Chân Ngọc cũng thật là dụng tâm, tuy rằng thời gian xuất phát có chút hơi sớm, nhưng trời cũng đã là sáng rồi, cậu còn có lòng đưa tiễn vợ đến đây, thật đúng là tình cảm vợ chồng son rất tốt nha”. Trong đám người cũng không biết là ai đột nhiên nói một câu như vậy.
Những người khác nghe xong liền đưa mắt nhìn nhau, sau đó đều cười rộ lên, chỉ có điều khi ánh mắt nhìn Lý Nguy có đồng tình, có thương hại cũng có cả vui sướng khi người gặp họa. Lý Nguy không biết tình huống này là như thế nào, mặt đỏ bừng chào một tiếng rồi nhanh chóng rời đi.
Hạ Chân Ngọc cảm thấy bởi vì bản thân cô mà Lý Nguy mới bị những người khác đối xử như thế, trong lòng cô cảm thấy rất áy náy, lúc ở trên máy bay tâm tình có chút sa sút. Những nhân viên đi nhóm đầu tiên này hoặc là có bối cảnh hoặc là do chủ ý của lãnh đạo, dù sao tất cả đều là nhân vật quan trọng trong đơn vị, bởi vậy chị Vương không thể vào được nhóm đầu tiên. Bản thân cô không muốn va chạm quá nhiều dẫn đến thị phi, vì vậy trên máy bay cô dự định ngủ bù.
Một lát sau chỗ bên cạnh cũng có người ngồi, cô quay đầu lại thì nhìn thấy Trần Tú Trân, vì thế sau khi chào hỏi cô càng thêm xác định là chỉ ngủ chứ không có nói lời nào. Lúc Trần Tú Trân đến thấy có thể ngồi cùng Hạ Chân Ngọc thì rất cao hứng, dự định nhân cơ hội lần này đi du lịch sẽ tạo mối quan hệ tốt. Nhưng vừa thấy chính là Hạ Chân Ngọc nhắm mắt lại ngủ, cũng không biết là ngủ thật hay là giả vờ ngủ nữa, cô ta cảm thấy nhàm chán liền lấy một quyển tạp chí ra đọc để giết thời gian.
Hạ Chân Ngọc ở trước mặt một người đàn ông kinh nghiệm đầy mình như Chu Cẩn Vũ, căn bản không có khả năng chống cự, tuyến phòng ngự cuối cùng cũng bị tan rã. Chu Cẩn Vũ biết Hạ Chân Ngọc đã hoàn toàn chuẩn bị tốt, anh nhẹ nâng thắt lưng của cô lên đem chính mình đâm vào, lại cảm thấy có sự khác thường, anh vội vàng hít sâu một hơi khống chế chính mình dừng lại.
Cảm giác được động tác của Chu Cẩn Vũ, Hạ Chân Ngọc tuyệt vọng, khi Chu Cẩn Vũ chậm rãi lui về phía sau một chút, rồi lại dùng lực đâm tới, Hạ Chân Ngọc cảm thấy thân thể đau đớn vì bị xé rách, cô vừa khóc vừa hô: “Chu Cẩn Vũ, anh cút đi.”
Mặc dù Chu Cẩn Vũ kinh nghiệm phong phú nhưng mà cũng không chống đỡ được tình huống như thế này, trong nháy mắt anh cảm thấy hết sức kinh ngạc, không thể tin được đó lại có thể là lần đầu tiên của Hạ Chân Ngọc. Rất nhanh anh đã kịp phản ứng dừng lại động tác của mình, không dám cử động nữa, anh ôm Hạ Chân Ngọc và liên tục hôn lên môi cô, dỗ dành cô và nói: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, Chân Ngọc, là anh không tốt, anh không biết em chưa từng —— Đừng sợ, ráng chịu một chút, lập tức sẽ không đau như vậy nữa, đừng sợ.”
Thời gian bao nhiêu lâu thì có thể không đau nữa, Chu Cẩn Vũ là một người đàn ông thì làm sao có thể biết được, nhưng mà cũng chỉ có thể nói như vậy, chính bản thân anh cũng còn có chút hoảng sợ.
Chu Cẩn Vũ một bên an ủi Hạ Chân Ngọc, một bên tiếp tục yêu thương nhẹ nhàng xoa nắn thân thể cô, để cho cô có thể tiếp tục thả lỏng người ra, bằng không chính anh cũng nhanh chóng không nhịn được. Chờ cho Hạ Chân Ngọc có chút mỏi mệt vì khóc, cũng có chút thích ứng với sự đau đớn này, Chu Cẩn Vũ liền không kiềm chế được bắt đầu chuyển động. Anh vừa động Hạ Chân Ngọc lại kêu đau, nhưng thật sự Chu Cẩn Vũ không có quản được nhiều như vậy, anh có thể chịu được đến lúc này là đã cực kỳ tự chủ rồi.
Ôm chặt lấy Hạ Chân Ngọc, lực đạo của Chu Cẩn Vũ không ngừng gia tăng, khoái cảm như muốn chết đi cũng không ngừng tích tụ, sau đó cuối cùng anh không khống chế được lực đạo ra sức giày vò Hạ Chân Ngọc. Hạ Chân Ngọc đau đớn đã có chút chết lặng, người cũng đang ở trong trạng thái nửa hôn mê, nhưng mà vẫn nhỏ giọng nức nở: “Anh mau đứng lên đi, Chu Cẩn Vũ, tôi đau.”
Âm thanh mảnh mai rên rỉ này giống như là một loại dược làm cho hưng phấn đánh sâu vào thần kinh yếu ớt của Chu Cẩn Vũ. Anh gần như là ôm lấy Hạ Chân Ngọc mãnh liệt va chạm, cuối cùng anh cũng đã lên đỉnh, khiến cho thể xác và tinh thần cực độ sung sướng trong khoái cảm, Chu Cẩm Vũ gầm nhẹ một tiếng rồi phun ra.
Qua một hồi lâu, Chu Cẩn Vũ buông Hạ Chân Ngọc đã ngủ mê mệt ra, lấy tay nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán của cô, nhìn sắc mặt hồng hào của Hạ Chân Ngọc, khe khẽ cười một tiếng, rồi tự mình độc thoại: “Đây là tình huống gì, Hạ Chân Ngọc, em thật đúng là cho anh một kinh hỉ.”
Mặc dù anh đối với quan hệ nam nữ đã rất cởi mở, nhưng lần đầu tiên của Hạ Chân Ngọc lại là cho anh, Chu Cẩn Vũ vẫn là mang theo cảm giác thỏa mãn cùng vui sướng không thể khống chế dược, đây cũng là bệnh chung của đàn ông.
Anh đứng dậy dùng khăn giấy lau sạch thân thể hai người, rồi lại dùng khăn mặt ấm lau thân thể cho Hạ Chân Ngọc. Sau đó anh bế Hạ Chân Ngọc lên đem drap giường tháo ra, lúc này mới ôm thân thể mềm mại của Hạ Chân Ngọc ngủ thiếp đi.
Ngày mai rất làm cho người ta chờ mong, anh chờ lời giải thích của Hạ Chân Ngọc, mà Hạ Chân Ngọc cũng có thể nhận rõ được một sự thực, Chu Cẩn Vũ anh mới là người đàn ông của cô, người đàn ông duy nhất.