Hơn Cả Hôn Nhân

Chương 22 :

Ngày đăng: 15:52 19/04/20


Lý Nguy nghe thấy Hạ Chân Ngọc gọi mình từ phía sau liền xoay người chờ cô, đến lúc cô đi đến lại giúp cô xách đồ, anh ta hỏi: “Làm sao lại mua nhiều quần áo như vậy, mặc đến mấy ngày đây?”



Hạ Chân Ngọc cười cười nói: “Không có gì, anh nói buổi tối mới trở về, em liền cùng đồng nghiệp đi dạo phố, nhìn thấy giảm giá liền mua.”



Lý Nguy nghe xong cũng không quan tâm đến chuyện này nữa, anh ta chuyển chủ đề nói: “Hai buổi tối nay anh ở cơ quan nghiên cứu cũng phát hiện ra được một chút, nhưng mà còn không biết nên nói như thế nào với khoa trưởng, anh sợ ông ta không thèm quan tâm, hơn nữa cho dù có thực sự lắng nghe, cũng sẽ không đem công lao tính cho anh.”



Hạ Chân Ngọc suy nghĩ rồi nói: “Lý Nguy, thật ra có một số việc cần phải từ từ mới đến, để khiến cho những người khác tiếp nhận anh cần cả một quá trình, có khi đem công lao của anh tặng cho người khác cũng là một cách xã giao không thể thiếu.”



Lý Nguy có chút không thể thừa nhận, nói: “Nếu là xã giao thì có thể mời bọn họ đi ăn cơm, uống rượu, ca hát, thậm chí là biếu tiền anh cũng đều đồng ý, thế nhưng nếu muốn đem thành quả mà anh vất vả cố gắng mới có được tặng cho bọn ngồi không hưởng lộc thì anh không làm được, nếu thật sự bọn họ làm như vậy, thì cùng lắm là anh đi tìm Lương cục trưởng.”



Đến lúc đó thì những người trong khoa anh ta cũng không khách khí nổi nữa, trong lòng Hạ Chân Ngọc suy nghĩ như vậy, nhưng cũng không có phản bác lại anh ta, bởi cô biết tính cách của Lý Nguy, tuy là bình thường có chút nhu nhược, nhưng mà một khi đã cố chấp thì cho dù đầu đụng phải bức tường gạch cũng nhất định không có thể tỉnh ngộ, nhưng mà nếu thật sự bị một chèn ép một chút có lẽ lại có thể hiểu được một chút đạo lý cũng không biết chừng.



Hai người cũng không tiếp tục đàm luận đề tài này nữa, về đến nhà Hạ Chân Ngọc đã mệt đến mức không chịu được, cô nói với Lý Nguy là cô đi ngủ trước, Lý Nguy vẫn chưa buồn ngủ nên đi đến thư phòng mở máy tính ra chơi game.



Buổi sáng khi Hạ Chân Ngọc tỉnh dậy thì Lý Nguy vẫn còn đang ngủ, cô uống một cốc sữa liền bắt đầu đi ra khỏi nhà để bắt xe bus đi làm. Hôm nay vận khí của cô cũng không tệ lắm, không ngờ lên xe lại có chỗ ngồi. Khi Hạ Chân Ngọc đang ngồi ở trên ghế ngủ gà ngủ gật thì di động vang lên, là Cao Mai Lệ gọi tới.



Vừa mới nhận điện thoại cô còn chưa kịp nói gì, thì giọng nói vội vàng và gấp gáp của Cao Mai Lệ đã vang lên: “Buổi trưa cậu có thời gian rảnh không, mình đến tìm cậu. Không được, vẫn nên là buổi chiều tối lúc tan tầm đi, hết giờ làm mình sẽ tới tìm cậu, hai đứa mình đi ăn cơm, 5h30 thì mình tới chỗ cậu.”



Hạ Chân Ngọc vừa nói một chữ ‘Được” thì Cao Mai Lệ ở bên kia đã liền cụp máy, nha đầu kia thật sự là làm người khác phát điên, cô cũng không thèm để ý tới nữa lại dựa vào cửa kính xe ngủ gà ngủ gật.



Kết thúc một ngày làm việc, khi hết giờ làm Hạ Chân Ngọc ở lại cơ quan chờ Cao Mai Lệ đến. Trần Tú Trân thấy cô không về liền hỏi một câu, Hạ Chân Ngọc nói là đang đợi bạn, kết quả là Trần Tú Trân nhìn cô rồi cười đến ái muội, còn vỗ vỗ vai của cô, sau đó lắc mông rời đi. Hạ Chân Ngọc biết chị ta nghĩ cái gì, nhưng cô cũng không muốn quan tâm, dù sao thì cô cũng không phải là người không có đầu óc, cũng không đến mức hẹn gặp Chu Cẩn Vũ ở cơ quan.



Cao Mai Lệ đến trễ mười phút nói là bị kẹt xe, sau đó đi đến nhà hàng mà hai cô thường xuyên đến, gọi rất nhiều đồ ăn, cũng không có cách nào khác bởi vì hai cô rất thích món ăn ở nơi này, cuối cùng vẫn là nhân viên phục vụ nhắc nhở các cô đã gọi đủ đồ ăn cho hai người, nếu thiếu thì chút nữa có thể gọi thêm, lúc này hai cô mới ngừng lại.



Hai người nói chuyện phiếm một lúc thì đồ ăn đã được mang lên đủ cả, Cao Mai Lệ nói: “Thế nào? Không có chuyện gì muốn giải thích với mình à?”



Hạ Chân Ngọc nhìn Cao Mai Lễ khẽ cười nói: “Mình có chuyện gì đâu, giải thích cái gì nhỉ?”
Thật không dễ dàng gì làm cho Tông Quyên hài lòng, bà ta còn lảm nhảm một phen về Lý Nguy ưu tú như thế nào, có năng lực ra sao, đến lúc này nói xong mới trở về nhà. Hạ Chân Ngọc phát sầu nhìn mấy bọc hành lý trên sàn nhà, đến lúc Lý Nguy đi rồi thì cô lại phải dọn dẹp lại đống hành lý này về chỗ cũ rồi. Sau đó Hạ Chân Ngọc ngồi ở trên ghế sô pha chờ Lý Nguy về.



Lúc gần đến 2 giờ Lý Nguy mới trở về, anh ta rất có tinh thần, trông thấy Hạ Chân Ngọc chưa ngủ đang ngồi chờ anh ta, lại càng cao hứng, đi đến ôm lấy Hạ Chân Ngọc hôn một cái nói: “Chân Ngọc, rốt cuộc anh cũng đã được xem trọng, vụ án lần này thật là khó khăn vô cùng, nếu phá được án chính là lập công, nếu không phá được cũng sẽ không bị truy cứu, em nói xem chuyện này thật là tốt mà, chỉ có lợi chứ không có hại. Hôm nay Lương cục trưởng còn đặc biệt đến tìm khoa trưởng của bọn anh để nói chuyện, bảo khoa trưởng cử người đi, lại còn nói là nhất định phải cử anh đi cùng với Phòng điều tra hình sự, ông ta nói tin tưởng năng lực cùng kỹ thuật của anh, bây giờ anh không thể nào ngủ được, chỉ mong mau chóng xuất phát, lúc này sao thời gian lại trôi qua chậm như vậy.”



Hạ Chân Ngọc cũng cảm thấy vui thay cho anh ta, nhưng mà cô cũng có thắc mắc: “Thật tốt quá, lần này anh phải cố gắng biểu hiện thật tốt, sau này sẽ nâng cao được trình độ và kinh nghiệm. Nhưng mà, làm sao Lương cục trưởng của bọn anh lại đột nhiên đối tốt với anh như vậy hả?”



Lý Nguy nói: “Làm sao lại nói là đột nhiên hả, không phải là thời gian trước anh đã nói với em sao? Chính là lần trước khi cơ quan em tổ chức đi du lịch, anh không đi cùng em mà vẫn ở nhà tăng ca không ngừng nghỉ, nhất định chính là lần đó Lương cục trưởng đã tán thưởng, toàn cục chỉ có một mình anh chịu khó làm việc như vậy, đương nhiên là làm ông ta cảm động rồi.”



Một người lãnh đạo lớn như vậy không có chuyện gì lại sẽ đi chú ý đến một khoa viên sao? Hạ Chân Ngọc không muốn đả kích tự tin của Lý Nguy, huống hồ cô cũng không biết rõ rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Nhưng mà, lần đi công tác này thực sự là một cơ hội tốt đối với Lý Nguy, nếu như lập công, như thế cuộc đời của Lý Nguy sẽ có một bước khởi đầu mới.



Một đêm qua Lý Nguy cũng không có thật sự ngủ, vừa mới sáng sớm anh ta đã vội vàng đi đến đơn vị, Hạ Chân Ngọc chờ đến gần tới giờ đi làm thì gọi điện thoại đến đơn vị xin phép nghỉ một ngày, buổi tối hôm nay Lý Nguy xuất phát, cô vẫn nên ở nhà thì tốt hơn, nhỡ ra lại có việc gì cần thì sao. Buổi chiều Lý Nguy gọi điện thoại về nói là xuất phát trước thời hạn, bảo Hạ Chân Ngọc đen quần áo đưa đến đơn vị của anh ta.



Hạ Chân Ngọc cầm túi hành lý nhỏ đi đến đơn vị của Lý Nguy, lúc đi đến gần cổng phân cục đã nhìn thấy ba chiếc xe cảnh sát đang đỗ ở đó rồi. Lý Nguy cùng những người đồng nghiệp đang đứng xếp thành hàng nghiêm trang ở đó, còn có cả lãnh đạo đang phát biểu, vì thế cô liền đứng ở xa xa chờ.



Vị lãnh đạo kia phát biểu rất ngắn, một lát liền giải tán, Lý Nguy đi qua chỗ cô cầm túi hành lý, lại ôm Hạ Chân Ngọc một chút nói: “Anh không có ở nhà, nếu em sợ ở nhà một mình thì có thể sang ở nhà mẹ anh hoặc là trở về bên nhà mẹ em. Nhưng mà anh cũng đã nói chuyện với mẹ anh rồi, tốt nhất là để cho em trở về bên nhà mẹ em, đoán chừng là mẹ anh cũng sợ không được tự nhiên nên đã thoải mái đồng ý rồi, bà xã em thấy anh đối với em thế nào?”



Hạ Chân Ngọc cười nói: “Tốt, đương nhiên là tốt rồi. Bây giờ các anh đi đâu? Lần này đi bao nhiêu lâu thì mới trở về?”



Lý Nguy thần bí cười nói: “Không thể nói được, đây là việc cơ mật. Nhưng mà hôm nay là đi trong nội thành, chắc cũng mất vài ngày, nếu công việc không thuận lợi còn phải đi ra tỉnh, tối đa không vượt quá hai tuần lễ đâu.”



Phải đi thời gian dài như vậy hả, Hạ Chân Ngọc thật là có chút lo lắng cho Lý Nguy, nhưng mà cũng không có biện pháp, ngẫm lại cô có thể hàng ngày ở nhà mẹ mình ở tâm tình cũng trở nên tốt hơn, ít nhất là trong khoảng thời gian này cô không cần mỗi ngày phải dậy từ sáng sớm tinh mơ để đón xe bus.



Vì thế cô dặn dò Lý Nguy chú ý một số việc, muốn anh ta phải xử sự nhã nhặn điềm đạm, ngàn vạn lần đừng có tranh chấp với đồng nghiệp, lấy công việc làm chủ, phá án mới là quan trọng nhất, Lý Ngũy cũng hiểu rõ tầm quan trọng của nhiện vụ lần này, cũng cam đoan bản thân anh ta sẽ không nổi nóng liền lên xe rời đi.



Nhìn chiếc xe từ từ rời đi, Hạ Chân Ngọc có chút đa cảm. Từ khi kết hôn tới nay, cô và Lý Nguy cũng chưa từng xa nhau một khoảng thời gian dài như vậy. Chờ đến khi chiếc xe đã đi xa rồi Hạ Chân Ngọc cũng bắt đầu quay trở về nhà, cô nghĩ mình cố gắng ở lại nốt đêm nay, ngày mai là có thể trở về nhà cha mẹ để ở rồi. Nhưng mà cô còn chưa có đi xa, chợt nghe thấy phía sau có tiếng còi xe kêu không ngừng, Hạ Chân Ngọc đi dịch sang ven đường, vậy mà chiếc xe đó cũng không để yên mà vẫn tiếp tục bấm còi. Cô quay đầu nhìn lại, kết quả là nhìn thấy một chiếc xe màu đen nhãn hiệu Land Rover đặc biệt khoa trương đang chậm rãi dừng lại, Chu Cẩn Vũ đang ngồi ở chỗ tay lái nhìn cô mỉm cười.