Hơn Cả Hôn Nhân

Chương 30 :

Ngày đăng: 15:53 19/04/20


Hạ Chân Ngọc từ toilet trở về thì không thấy Lý Nguy đâu, cô cho rằng hắn ta cũng đi ra toilet nên tiếp tục ngồi xuống dùng bữa. Nhưng mà đợi hồi lâu vẫn không thấy bóng dáng của anh ta đâu, cô liền hỏi người ngồi bên cạnh. Người đó mở miệng nói: “Ồ! Cô còn chưa biết gì sao? Lúc này Lý Nguy nhà cô có thể được hãnh diện đó, Lương cục trưởng dẫn anh ta đi gặp Chu thị trưởng rồi.”



Hạ Chân Ngọc nghe xong nhịp tim gần như ngừng lại, Chu Cẩn Vũ bảo Lý Nguy đi qua đó, anh muốn làm cái gì vậy? Cô đứng lên ngay lập tức, muốn đi qua đó tìm Lý Nguy. Nhưng vừa mới đi được hai bước thì cô liền ý thức được, hiện tại cô căn bản không thể đi qua đó được, cô lấy thân phận gì mà đi đến bàn tiệc của Chu Cẩn Vũ đây? Cô chỉ có thể quay trở lại chỗ ngồi lo lắng suông cho Lý Nguy.



Đang lo lắng nhìn xung quanh, Hạ Chân Ngọc liền nhìn thấy Trương trưởng phòng đang hướng về chỗ cô. Thấy Trương trưởng phòng, Hạ Chân Ngọc liền có cảm giác là nhất định Chu Cẩn Vũ đang muốn giở trò gì đó. Trương trưởng phòng đi tới và cười nói với Hạ Chân Ngọc: “Tiểu Hạ, chồng của cô hiện tại đang ngồi với Chu thị trưởng ở bên kia đấy, cô cũng đi qua đi.”



Hạ Chân Ngọc không muốn qua, nhưng cũng không thể để Lý Nguy một mình ngồi ở bên đó, cô đành gắng gượng nở nụ cười rồi đi theo Trương trưởng phòng. Người khác nhìn thấy liền nói: “Mọi người xem Lý Nguy này đúng là có bản lĩnh lớn nha, đoán chừng đã tâng bốc khiến cho lãnh đạo cảm thấy rất cao hứng, ngay cả vợ của anh ta cũng được thơm lây mà có thể đi qua đó ngồi cùng một bàn với Chu thị trưởng.”



Trương trưởng phòng đưa Hạ Chân Ngọc đến bàn của Chu Cẩn Vũ ở bên này, ông ta đứng cạnh Chu Cẩn Vũ cười nói: “Chu thị trưởng, ngài nói xem đây có phải là trùng hợp không? Ngài có thể đoán được vợ của Lý Nguy là ai không? Là Tiểu Hạ đó, tôi vừa mới biết được liền đưa Tiểu Hạ đến đây.”



Ông ta nói xong liền bảo nhân viên phục vụ lấy thêm một chiếc ghế đặt ở ngay bên cạnh chỗ ngồi của Chu Cẩn Vũ, sau đó bảo Hạ Chân Ngọc ngồi xuống chỗ đó, rồi ông ta mới trở lại vị trí cũ của mình.



Chu Cẩn Vũ hơi hơi nhướn mày nói: “Ồ! Thật là trùng hợp, Chân Ngọc, hóa ra Lý Nguy là chồng của cô sao?”



Hạ Chân Ngọc chỉ có thể cười cười nói theo là ‘vâng’. Trái lại Lý Nguy thực sự vô cùng cao hứng, lần này không cần hắn ta nói ra, thì Chu thị trưởng cũng có thể từ Hạ Chân Ngọc mà ấn tượng đối với hắn càng thêm sâu sắc. Hắn ta nhớ rõ Chu Chẩn Vũ giống như là đánh giá cao năng lực công tác của Hạ Chân Ngọc.



Quả nhiên Chu Cẩn Vũ cười cười: “Chân Ngọc, sao cô không nói sớm, mọi người cũng đều là quen biết.”



Quá là giả bộ mà, cô mà phải sớm nói ra sao, anh ta đã sớm biết rồi còn gì. Hạ Chân Ngọc ngồi nhìn Chu Cẩn Vũ diễn trò cũng không có nói nhiều, nói nhiều thì càng sai nhiều mà thôi, có thể an ổn vượt qua đêm nay là cô đã cảm ơn trời đất lắm rồi.




Thân thể Hạ Chân Ngọc vốn là mẫn cảm lập tức bị động tác của Chu Cẩn Vũ kích thích liền co rút một chút. Chu Cẩn Vũ điều chỉnh tốt vị trí, dưới thân không ngừng ra sức chuyển động rút ra rồi lại đâm vào. Anh vừa thở hổn hển vừa nói: “Bảo bối của chú, có thoải mái không? Để chú hầu hạ bé cưng nhé!”



Hạ Chân Ngọc ôm chặt lấy vai của Chu Cẩn Vũ nhỏ giọng rên rỉ, cảm giác lửa nóng trí mạng như vậy làm cho cô không tự giác được mà trầm luân dưới thân Chu Chẩn Vũ. Chu Cẩn Vũ duỗi tay cởi bỏ chiếc áo của Hạ Chân Ngọc, anh nôn nóng ngậm lấy một bên ngực mềm mại trắng mịn của cô mà mút mút lại cắn cắn. Sau đó dường như anh còn cảm thấy không đủ liền nâng hai chân Hạ Chân Ngọc lên, càng thêm điên cuồng mãnh liệt va chạm.



Lương cục trưởng từ sau khi Chu Cẩn Vũ và Hạ Chân Ngọc rời khỏi, liền cùng Đinh cục trưởng trao đổi với nhau một ánh mắt, Đinh cục trưởng cũng đứng dậy rời khỏi bàn tiệc, cả một cái bàn to chỉ còn có Trương trưởng phòng, Lương cục trưởng và Lý Nguy.



Lúc này Lương cục trưởng mới cười rồi nói với Lý Nguy: “Tiểu Lý à, vừa rồi những lời Chu thị trưởng nói cậu cũng đã nghe thấy, lãnh đạo cấp trên vẫn là thực coi trọng cậu. Nhưng mà kỳ thật người cậu cần phải cảm ơn nhất chính là Tiểu Hạ vợ của cậu. Hôm nay Trương trưởng phòng cũng đang ở đây, có một số việc ông ấy sẽ nói rõ ràng cho cậu hiểu, bây giờ Trương trưởng phòng sẽ nói chuyện một chút nhé!”



Trương trưởng phòng ngồi đối mặt với Lý Nguy, đỡ lấy lời của Lương cục trưởng nói tiếp: “Tiểu Lý, tuy rằng hôm nay chúng ta mới là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng ngày thường tôi cũng đã được nghe Tiểu Hạ nói ít nhiều về chuyện của cậu. Cậu có biết là Chu thị trưởng của chúng tôi rất quý trọng nhân tài không? Trong mắt Chu thị trưởng Tiểu Hạ là một nhân viên thật sự có tài của Trung tâm thông tin, Chu thị trưởng quý trọng cùng quan tâm tới Tiểu Hạ chúng tôi cũng đều trông thấy rõ. Cho nên lần đi điều tra phá án này là do Chu thị trưởng đặc biệt có lòng nhắc đến cậu với Đinh cục trưởng, chuyện này cậu đã hiểu rõ rồi chứ?”



Lý Nguy nghe xong liền có chút mơ hồi, làm sao lại đột nhiên kéo Chân Ngọc vào chuyện này được. Chẳng nhẽ là hắn có thể tham dự vụ án lần này là do Chân Ngọc đề cập với Chu thị trưởng. Nhưng mà Chân Ngọc không thể có khả năng và thể diện lớn như vậy được, làm sao cô ấy có thể ở trước mặt Chu thị trưởng mà nói ra việc này.



Thấy Lý Nguy vẫn không hiểu được như cũ, Lương cục trưởng nói thẳng: “Tiểu Lý, cậu vẫn còn chưa hiểu rõ sao? Cậu có thể tham gia vụ án lần này, là do Chu thị trưởng chỉ đích danh tên cậu, hơn nữa cậu có thể được nhắc đến hay không cũng hoàn toàn là Chu thị trưởng nói ra một câu. Chu thị trưởng làm như vậy cũng hoàn toàn là xuất phát từ lý do ngài ấy yêu quý Tiểu Hạ, cậu đã hiểu chưa?”



Lý Nguy có ngốc thì cũng nghe và hiểu được rõ ràng ý tứ của những lời nói này. Nhưng mà hắn vẫn không tin được, Chu Cẩn Vũ lại coi trọng vợ của hắn như thế, mà còn vì lý do này ưu đãi hắn, lại muốn đề bạt hắn. Lý Nguy cảm thấy đầu óc hắn đang kêu ‘ông ông’. Bọn họ coi hắn là người như thế nào vậy? Có phải bọn họ cho rằng chỉ cần hơi chút cho hắn ít lợi lộc thì Lý Nguy hắn sẽ ngoãn ngoãn dâng vợ của mình lên, rồi tiếp đó sẽ đội một cái nón xanh (bị cắm sừng) mà dương dương tự đắc hay không?



Không! Hắn tuyệt đối sẽ không vì việc này mà bán đứng tôn nghiêm của bản thân mình, lại càng không làm cho Chân Ngọc bị tổn thương. Lý Nguy hắn còn chưa có nghèo túng cùng đê tiện đến mức phải dựa vào việc bán đứng vợ mình để cứu vớt tiền đồ được. Hắn sẽ không đem Chân Ngọc tặng cho Chu Cẩn Vũ, tuyệt đối không!