Hơn Cả Hôn Nhân
Chương 34 :
Ngày đăng: 15:53 19/04/20
Hạ Chân Ngọc nghe điện thoại của mẹ Lý Nguy xong bất chấp mệt nhọc xách túi liền vội vàng trở về nhà, vào đến tiểu khu cô trực tiếp đến nhà mẹ Lý Nguy. Tống Quyên mở cửa thấy Hạ Chân Ngọc liền khóc, nói: “Chân Ngọc, cô mau đi xem một chút đi, vừa rồi Phó cục trưởng của Lý Nguy gọi điện thoại đến, nói là Lý Nguy trong quá trình thực hiện nhiệm vụ đã có những lời nói và hành động quá khích, ông ta bảo người nhà đi đến hỗ trợ trấn an một chút. Những việc này tôi đây cái gì cũng đều không hiểu, cũng không dám nói với cha Lý Nguy. Nhưng việc này là như thế nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Hạ Chân Ngọc trong lòng cũng thấy rất sốt ruột, nhưng không biểu hiện ra bên ngoài, trước mắt chỉ có thể trấn an Tống Quyên, cô nói: “Mẹ, mẹ đừng vội, bây giờ con đi đến đơn vị của Lý Nguy. Trước tiên việc này mẹ cũng đừng nói với cha, chờ con biết rõ ràng rồi sẽ nói lại.” Sau đó cô cũng không tiếp tục nghe Tống Quyên than vãn nữa mà đi vào thang máy rồi đi đến phân cục của Lý Nguy.
Đến phân cục, Hạ Chân Ngọc muốn đi tìm Trâu khoa trưởng trước để hỏi thăm tình hình của Lý Nguy, dù sao anh ta cùng Trâu khoa trương đã tạo mối quan hệ qua lại, hơn nữa còn đã tặng quà biếu. Cô đi đến khoa kỹ thuật thì lại không nhìn thấu Trâu khoa trưởng, hỏi thăm những người khác trong khoa, liền thấy trên khuôn mặt của những người kia thể hiện vẻ sốt ruột, nhưng ánh mắt lại tỏ ra hưng phấn tựa như muốn xem náo nhiệt. Một trong những người đó nói: “Cô không nên đi tìm Trâu khoa trưởng, khoa trưởng đang ở trong văn phòng của Cục trưởng. Lý Nguy nhà cô chính là trở mặt cùng khoa trưởng, cô còn tìm khoa trưởng làm cái gì?”
Sau đó người nọ lại chỉ vẽ cho Hạ Chân Ngọc đi tới văn phòng của Lưu phó cục trưởng. Tìm được tới nơi cô gõ cửa rồi đi vào văn phòng, vào trong Hạ Chân Ngọc lập tức liền cảm thấy không khí vô cùng áp lực. Lý Nguy đang ngồi ở trên ghế sô pha bên cạnh cúi đầu không nói, Lưu phó cục trưởng ngồi ở phía sau bàn làm việc vẻ mặt hết sức nghiêm túc.
Hạ Chân Ngọc chào Lưu phó cục trưởng, Lưu phó cục trưởng nói: “Cô là vợ của Tiểu Lý? Trước tiên hãy ngồi xuống đi.”
Hạ Chân Ngọc vừa ngồi xuống, không đợi cô kịp nói gì, Lưu phó cục trưởng liền vào thẳng nội dung chính: “Hôm nay Lý Nguy tại văn phòng của Trâu khoa trưởng Khoa kỹ thuật có tranh cãi, tuy rằng chúng tôi đã đúng lúc ngăn lại, nhưng mà dù sao trong khoa còn có những đồng nghiệp khác, ảnh hưởng vẫn là rất không tốt, hơn nữa tính chất sự việc bọn họ tranh chấp cũng rất nghiêm trọng.”
Tính chất nghiêm trọng? Trong lòng Hạ Chân Ngọc lo lắng không yên, để bị nói thành tính chất nghiêm trọng cũng chỉ có thể là chuyện Lý Nguy biếu cho Trâu khoa trưởng 1 vạn đồng. Là do bị người khác báo cáo với cấp trên, hay là do việc cạnh tranh vào vị trí phó phòng không thành, Lý Nguy muốn Trâu khoa trưởng trả lại tiền, nếu như là vế sau vậy thì Lý Nguy thật là quá ngu xuẩn rồi.
Bởi vì trong lời nói của Lưu phó cục trưởng có ý không tốt, Hạ Chân Ngọc liền không nói lời nào, quả nhiên Lưu phó cục trưởng tiếp tục nói: “Xét thấy tính nghiêm trọng của vấn đề theo như lời Lý Nguy nói, chúng tôi mời cô đến đây một là muốn tìm hiểu sự việc việc đã diễn ra, hai là cũng muốn cho người trong nhà giúp trấn an cảm xúc cá nhân của Lý Nguy, bất cứ vấn đề gì cũng đều có thể giải quyết. Hôm nay Lý Nguy tranh cãi ầm ĩ, vi phạm kỷ luật của đơn vị là không nên.”
Đầu tiên là Hạ Chân Ngọc nói những lời xin lỗi cùng áy náy với Lưu phó cục trưởng, sau đó liền bày tỏ nhất định phối hợp công tác. Lưu phó cục trưởng thấy Hạ Chân Ngọc coi như là người hiểu lý lẽ, sắc mặt ông ta mới hơi chút dịu đi một ít, nói: “Vừa rồi tôi nghe Lý Nguy nói nên cũng đã hiểu biết đại khái tình hình, hiện tại tôi muốn hỏi cô một chút, việc Lý Nguy muốn cạnh tranh vào vị trí phó phòng cô có biết hay không?”
Hạ Chân Ngọc nghĩ thầm, cô đoán thật đúng là chuyện này mà, lúc này trong lòng dâng lên cảnh bảo, cô nhắc nhở bản thân mình mỗi vấn đề đều phải trả lời đặc biệt cẩn thận, cô liền gật gật đầu nói biết.
Lưu phó cục trưởng thấy Hạ Chân Ngọc gật đầu trả lời, liền nói tiếp: “Hôm nay sở dĩ Lý Nguy cùng Trâu Chí Toàn xảy ra tranh chấp, căn cứ vào lời giải thích của Lý Nguy, thì là do anh ta đã đưa cho Trâu Chí Toàn 10 vạn tiền trà nước dùng để giúp cho anh ta tham gia cạnh tranh vào vị trí phó phòng. Kết quả Trâu Chí Toàn nhận tiền nhưng lại không xử lý chuyện gì, mà hiện tại Trâu Chí Toàn từ đầu đến cuối đều không thừa nhận là có chuyện này. Về việc 10 vạn tiền tiền trà nước này cô có biết không?”
Hạ Chân Ngọc sững sờ nhìn Lưu phó cục trưởng, vẻ mặt của ông ta cực kỳ nghiêm túc, cô mấp máy môi mấy lần mà cũng chưa nói ra được lời nào. Mười vạn ư? Không phải là chỉ đưa trước cho 1 vạn, nếu việc thành thì lại đưa tiếp cho 3 vạn sao? Làm sao lại trở thành 10 vạn rồi? Cô quay đầu nhìn Lý Nguy, chỉ thấy hai vai Lý Nguy run lẩy bẩy, anh ta vẫn cúi đầu không nói lời nào. Cô quay lại đối mặt với Lưu phó cục trưởng, nhưng thực sự là một lời Hạ Chân Ngọc cũng không nói ra được.
Lưu phó cục trưởng là một người lọc lõi, thẩm tra các vụ án nhiều năm như vậy, vừa nhìn thần sắc Hạ Chân Ngọc liền biết rằng cô căn bản là không biết việc này, vì thế giọng điệu đầy khẳng định: “Cô không biết việc này sao, như vậy vấn đề sẽ rất khó xử lý, đều là những đồng chí công an công tác trên mặt trận an ninh, làm sao có thể ngay cả điểm thông thường ấy cũng đều không có chứ, nếu không có chứng cớ liền sẽ bị coi là vu khống đồng chí của mình. Hơn nữa mũi nhọn lại nhắm thẳng vào đồng chí lãnh đạo trực tiếp của mình, may mắn là chuyện này chưa bị lan rộng, nếu bị lan rộng ra ngoài không phải việc này sẽ trở thành chuyện cười hay sao!”
Lại hai ngày trôi qua, Lý Nguy cũng gần chín giờ mới trở về nhà, đầu tóc có chút rối loạn, thần sắc trên mặt cũng là sầu lo ngổn ngang trăm mối. Hạ Chân Ngọc đang ngồi ở trong phòng khách xem tivi, thấy dáng vẻ của anh ta như vậy thì cũng lo lắng đứng lên, nhưng không đợi cô đi tới hỏi, Lý Nguy đã đi vào thư phòng đóng chặt cửa lại.
Hạ Chân Ngọc không đi vào theo, chỉ có thể lo lắng không yên ngồi xem tivi một lát rồi đi vào phòng chuẩn bị đi ngủ. Cũng không biết qua bao lâu thời gian, khi cô đang mơ mơ màng màng liền cảm giác có một cái bóng người đang đứng ở ngay đầu giường của mình. Cô sợ tới mức nhỏ giọng kêu một tiếng rồi ngồi bật dậy, chợt nghe thấy giọng nói của Lý Nguy truyền đến: “Chân Ngọc, đừng sợ, là anh.”
Hạ Chân Ngọc lập tức bật bóng đèn ở đầu giường, vừa nhìn thì thấy thật sự là Lý Nguy đang đứng ở đó, cô vừa sợ vừa tức giận, vỗ vỗ ngực hỏi: “Anh làm cái gì mà đứng nguyên một chỗ không nói một tiếng, làm em sợ muốn chết!” Nói xong cô liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức thì thấy đã hơn 3 giờ sáng rồi.
Lý Nguy nói: “Thực xin lỗi, đã dọa đến em rồi, anh không định đánh thức em đâu, em tiếp tục ngủ đi.”
Hạ Chân Ngọc cảm thấy có điều gì đó không thích hợp, nếu không có chuyện gì lại có thể cứ đứng trước đầu giường cô như vậy sao, cô liền truy hỏi: “Lý Nguy, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, anh nói thật với em được không? Không phải chúng ta đã nói nếu có khó khăn gì thì đều cùng nhau đối mặt, cùng nhau giải quyết hay sao?”
Lý Nguy nhìn Hạ Chân Ngọc trong mắt tràn ngập bất lực, thấp giọng nói: “Lần này không ai có thể giúp được anh. Chân Ngọc, hai ngày trước Lưu phó cục trưởng đã tìm anh nói chuyện, nói anh lần này đã có hành vi bôi nhọ lãnh đạo, có ảnh hưởng cực kỳ không tốt, thứ Hai tuần sau sẽ mở một cuộc họp toàn thể đơn vị thông báo phê bình anh, hơn nữa anh còn phải làm bản kiểm điểm cá nhân, lại còn hủy bỏ toàn bộ danh hiệu cá nhân tiên tiến. Em nói xem anh còn có thể tiếp ở lại đơn vị nữa hay sao, nếu cuộc họp mở ra, anh coi như là kết thúc tất cả.”
Hạ Chân Ngọc không ngờ rằng phân cục vẫn là muốn xử phạt Lý Nguy nặng như vậy, Lý Nguy là một người trọng sĩ diện một lòng hướng lên trên, làm sao có thể chịu đựng được loại đả kích này, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu không chúng ta đi nhờ dì Hai và dì Ba nghĩ biện pháp đi, chí ít các dì ấy công tác trong ngành tư pháp ở thành phố như thế nào cũng có thể tìm được một chút quan hệ chứ, hơn nữa còn có chồng dì Hai và chồng dì Ba nữa mà.”
Lý Nguy cười khổ lắc đầu nói: “Hiện tại anh mới biết được sai lầm lớn nhất của ngày đó là ở đâu, không phải là chuyện anh nói anh đưa cho Trâu Chí Toàn 10 vạn, mà là anh nói đến chuyện chọn người để điều động nội bộ vào vị trí phó phòng, vì thế cho nên bọn họ để rửa sạch cho mình liền lấy anh ra khai đao.”
Đúng vậy, hiện tại mới biết đúng là có chút chậm, Hạ Chân Ngọc ngồi ở trên giường cúi đầu không nói.
Hai người một ngồi một đứng trầm mặc rất lâu, rốt cục Lý Nguy có chút không lưu loát gian nan mở miệng: “Chân Ngọc, gần đây em có phải đi lên thành phố báo cáo công việc không?”
Hạ Chân Ngọc ngẩng đầu, vô cùng bình tình nhìn Lý Nguy, không có trả lời.
Lý Nguy nhìn bóng đèn ở đầu giường chậm rãi nói: “Nếu như em đi, lúc gặp mặt Chu thị trưởng, có thể nói giúp anh vài câu lời hay và cầu xin giúp đỡ được không?”