Hơn Cả Hôn Nhân
Chương 36 :
Ngày đăng: 15:53 19/04/20
Ba chữ “Ly hôn đi” vừa được Chu Cẩn Vũ nói ra khỏi miệng, liền khiến cho Hạ Chân Ngọc kinh ngạc nhìn anh, cô không nghĩ tới Chu Cẩn Vũ sẽ đưa ra đề xuất bảo cô ly hôn, đây hẳn là chuyện do anh không kịp suy nghĩ mà nói ra.
Chu Cẩn Vũ nhìn biểu tình của Hạ Chân Ngọc cười nói: “Choáng váng? Thân thể của hắn ta có vấn đề, em đưa ra đề nghị ly hôn cũng thật là bình thường, chỉ có điều là trong thời gian ngắn như vậy, vừa mới kết hôn lại ly hôn thì quả thật em sẽ bị chịu áp lực rất lớn. Nhưng mà việc này còn tốt hơn so với việc ở cùng một chỗ với hắn để bị giày vò. Bé cưng ngoan, ly hôn đi, nếu không em suốt ngày đều cảm thấy có lỗi với hắn, ly hôn rồi mọi việc liền tốt lên.”
Hạ Chân Ngọc nghe xong, nhẹ giọng hỏi Chu Cẩn Vũ: "Vậy sau khi ly hôn xong sẽ thế nào?"
Chu Cẩn Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: “Em đừng sợ, em ly hôn rồi chúng ta cũng có thể quang minh chính đại ở cùng một chỗ. Đương nhiên những lời nói linh tinh của vài kẻ dỗi hơi vẫn là sẽ có, đến lúc đó anh sẽ giúp em chuyển sang đơn vị khác, như vậy cũng sẽ không sao nữa rồi. Chân Ngọc, anh nói rồi, anh không thể hứa hẹn giữa chúng ta sẽ đi đến một bước kia, nhưng ít nhất anh vẫn có thể tạo cho em một cuộc sống an ổn, quyết không làm cho em chịu ủy khuất.”
Hạ Chân Ngọc cười cười, cô biết một khi bản thân cô ly hôn, sẽ chính thức được Chu Cẩn Vũ bao dưỡng như vậy, đến lúc đó công việc không phải lo, tiền sinh hoạt phí lại càng không thiếu được, chờ anh hứng thú lên thì lại vứt cho cô ít tiền hoặc là lại mua cho cô một căn nhà, mà cũng có thể là trực tiếp kết thúc, Chu Cẩn Vũ thật đúng là biết tính toán mà.
Chỉ có điều là Hạ Chân Ngọc hoàn toàn không cho phép cuộc sống sau này của mình lại sai lầm thêm một bước nữa, lại tiếp tục đắm chìm vào trong một vũng lầy khác. Nhưng Chu Cẩn Vũ nói đúng, cô cần phải đề xuất việc ly hôn, bởi vì nếu cô không ly hôn cuộc sống của cô cũng không yên ổn gì.
Ngẫm lại trước kia cô và Lý Nguy đã từng nói sẽ đồng cam cộng khổ, thật sự là muôn vàn xúc động. Vậy mà giờ đây mọi chuyện lại đi đến bước đường cùng này. Cô nghĩ lần này sau khi giúp Lý Nguy xong sẽ đề nghị ly hôn, còn về phần ý tưởng của Chu Cẩn Vũ chỉ sợ là sẽ thất bại mà thôi. Hạ Chân Ngọc nở nụ cười u ám, hiện tại cô cũng phải mau chóng nghĩ kỹ đường lui cho mình, lại còn cả cha mẹ cô nữa, đến lúc đó phải làm như thế nào để trấn an cha mẹ mới là vấn đề khó khăn.
Chu Cẩn Vũ thấy Hạ Chân Ngọc không nói lời nào, liền ôn nhu hỏi: “Chẳng lẽ em vẫn còn không lỡ bỏ hắn ta? Chân Ngọc, em phải biết rằng lần này sau khi hắn cho em đi đến cầu xin sự giúp đỡ của anh, thì tình cảm vợ chồng giữa hai người cũng đã kết thúc rồi, em lại càng không cần vì những chuyện trước kia mà cảm thấy áy náy. Nghe lời anh, hãy ly hôn với hắn, có được không?”
Nói xong liền phủ lên trên môi Hạ Chân Ngọc tinh tế hôn, anh vừa hôn vừa hỏi: "Được không?"
Trong đầu Hạ Chân Ngọc vẫn còn đang sắp xếp lại những suy nghĩ của bản thân, cô cố gắng để toàn bộ kế hoạch được an bài xong. Nhưng mà lưỡi của Chu Cẩn Vũ đã đưa tới, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Hạ Chân Ngọc mà mút qua lại. Bàn tay anh cũng với vào trong áo cô, nắm lấy khối mềm mại trước ngực cô mà nhẹ nhàng vuốt ve. Mặc dù Hạ Chân Ngọc đã thở gấp cũng hết sức động tình, nhưng mà trong đầu cô vẫn còn chưa có suy nghĩ cẩn thận một việc.
Chu Cẩn Vũ buông môi Hạ Chân Ngọc ra, tay lại dời xuống phía dưới, cởi bỏ chiếc quần dài của Hạ Chân Ngọc, chậm rãi trượt tay vào trong quần lót của cô trực tiếp đâm vào bên trong, anh nói: “Bé cưng ngoan, làm sao lại không chuyên tâm vậy hả? Như thế là không được, hãy để cho chú yêu cưng nhiều nhiều nào.” Nói xong tay anh liền thuần thục vân vê nhào nặn hạ thân của Hạ Chân Ngọc.
Lúc này Hạ Chân Ngọc liền thực sự đỏ mặt, làm sao cô lại có thể quên người đàn ông già không nên nết này hôm nay hoàn toàn sẽ không bỏ qua cho cô chứ. Hạ Chân Ngọc muốn tách rời khỏi Chu Cẩn Vũ một chút bởi ngón tay anh có phần đi sâu vào quá mức. Cô không có cách nào khác đành phải ngồi lên trên đùi của anh, hạ thân được anh vỗ về trở nên mẫn cảm và siết chặt, cô bị ép buộc chỉ có thể mở rộng hai chân ra một chút.
Chu Cẩn Vũ một tay đem Hạ Chân Ngọc ôm chặt ở trong lòng anh, cùng miệng lưỡi của cô dây dưa quấn quýt, còn tay kia thì cởi chiếc quần lót của cô ra sau đó lại tiếp tục dò xét đi vào bên trong mà vân vê khuấy lộng. Anh hôn thẳng đến khi Hạ Chân Ngọc thực sự khó thở mới buông ra, tiếp đó môi anh rời đến hai bầu ngực tuyết trắng mà anh yêu nhất, anh ngậm lấy một nụ hồng vào trong miệng, đầu tiên là nhẹ nhàng cắn cắn, cho đến khi nó chuyển sang màu đỏ tươi, anh liền đột nhiên há miệng cắn một ngụm lớn.
Hạ Chân Ngọc cảm thấy trước ngực nhói đau, còn dưới thân lại tê dại ngưa ngứa rất khó chịu, trong lúc nhất thời cô rốt cuộc không nhớ nổi kế hoạch của mình, cô túm lấy cánh tay của Chu Cẩn Vũ đang ma xát dưới thân mình, sắc mặt ửng hồng, hơi thở gấp gáp.
Lúc này Chu Cẩn Vũ ngẩng đầu lên nhìn thấy dáng vẻ kiều mỵ của Hạ Chân Ngọc cũng có chút không ngừng được, anh ôm lấy Hạ Chân Ngọc đi vào trong phòng ngủ, giúp cô cởi quần áo và đặt cô ở trên giường, anh cũng vội vàng cởi quần áo của mình ra, sau đó trực tiếp đè lên trên người Hạ Chân Ngọc, một tay nâng đùi cô lên vọt đi vào.
Cao Mai Lệ gật đầu, cũng nói kết cục như vậy đã là tốt nhất, lại hỏi Hạ Chân Ngọc, Lý Nguy có thể đồng ý ly hôn sao?
Hạ Chân Ngọc nói: “Điều này còn phụ thuộc vào việc đưa ra lý do gì, nếu lấy lý do là thân thể hắn ta có vấn đề thì đoán chừng hắn sẽ không đồng ý, hơn nữa lý do đó cũng quá đả thương người, mình cũng không muốn thất đức như vậy đem chuyện của hắn nói rõ cho mọi người biết, trước tiên phải xem tình hình đã.”
Cao Mai Lệ lại ngỏ ý nếu Hạ Chân Ngọc cần cô ra tay thì cô nhất định sẽ trợ giúp. Hạ Chân Ngọc cảm ơn Cao Mai Lệ, sau đó quay trở về Lý gia.
Kỳ thật Hạ Chân Ngọc đang đợi, đợi Lý Nguy nói đến việc cạnh tranh vào vị trí phó phòng, dám chắc là Lý Nguy sẽ đề nghị muốn cô lần thứ hai đi cầu xin sự hỗ trợ của Chu Cẩn Vũ, đã hưởng qua một lần lợi lộc như thế làm sao còn có khả năng dễ dàng buông tay.
Đến lúc đó cô sẽ coi đây là điều kiện để đề nghị ly hôn, Chu Cẩn Vũ nhất định sẽ giúp đỡ, dám chắc là đến lúc đó Lý Nguy mặc dù không tình nguyện nhưng cũng sẽ vì tiền đồ rộng mở mà đồng ý ly hôn. Sau đó cô lại bịa ra một lý do gì đó mà không làm ảnh hưởng đến toàn cục thì việc thỏa thuận ly hôn cũng dễ làm mà thôi. Chỉ là bên phía cha mẹ cô sẽ không được tốt cho lắm, nhưng mà trước mắt cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.
Lý Nguy từ sau khi thoát khỏi thông báo phê bình, cả người sống lại, trong công việc lại bắt đầu hăng hái, nhiệt tình và rất cố gắng. Nhưng mà Hạ Chân Ngọc chỉ không hiểu rõ một điều, vì sao Lý Nguy không ngủ ở trong phòng ngủ, ngoại trừ mấy ngày hôm trước hắn uống rượu say cô dìu hắn quay về trên giường nghỉ ngơi, còn lại thì trong khoảng thời gian này Lý Nguy luôn luôn nằm ngủ ở trên ghế dài trong thư phòng.
Dù sao cũng đã có ý định ly hôn nên Hạ Chân Ngọc cũng không muốn lại đi tìm tòi nghiên cứu về chuyện này. Lý Nguy cả ngày bận rộn chuyện công việc, hầu như mỗi ngày đều nói với Hạ Chân Ngọc một phen về lý do tại sao hắn ta lại lôi kéo đồng nghiệp trong khoa, rồi lại nói tới việc hắn ta biểu hiện như thế nào trước mặt Lương phó cục trưởng, hắn ta thực sự rất vui vẻ.
Một hôm, Lý Nguy hẹn Hạ Chân Ngọc tan tầm cùng nhau ăn cơm, lúc gặp nhau Lý Nguy đưa Hạ Chân Ngọc đến một nhà hàng cơm tây có vẻ rất lịch sự và tao nhã. Hắn ta cắt thịt bò cho cô, rất ôn nhu săn sóc chăm sóc cô, lại còn cười cười nói nói nhắc đến chuyện của đơn vị hắn ta.
Cơm nước xong hai người trở về nhà, sau khi rửa mặt Hạ Chân Ngọc liền đi vào phòng ngủ trải giường chiếu. Mặc dù Lý Nguy không trở về phòng ngủ, nhưng Hạ Chân Ngọc từ trước cho đến bây giờ vẫn đều đem cái gối của hắn chuẩn bị cẩn thận. Trải xong ga giường, cô đang định đi kéo rèm cửa sổ xuống, chợt nghe thấy tiếng cửa phòng được mở ra, Hạ Chân Ngọc không quay đầu lại vẫn tiếp tục kéo rèm cửa sổ vào.
Lý Nguy đứng ở cửa phòng nhìn Hạ Chân Ngọc thu dọn phòng, hắn ta có vẻ ngập ngừng muốn nói điều gì đó, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng: “Chân Ngọc, anh có thể cầu xin em một việc cuối cùng được không? Anh cam đoan, sau chuyện này anh sẽ không cầu xin em bất cứ việc gì nữa, tất cả sẽ đều dựa vào bản thân và ý trời.”
Hạ Chân Ngọc liền ngừng lại không làm nữa, cô đưa lưng về phía hắn ta không nói chuyện.
Lý Nguy có chút nông nóng, nói: “Chân Ngọc, em không cần nghĩ nhiều, thật sự là anh không muốn bảo em đi làm loại chuyện này đâu, chỉ cần em có thể lại tiếp tục trì hoãn một lần cuối cùng, không cho ông ta thực hiện được ý đồ, giống như lần trước vậy, còn nếu không thì cùng lắm để cho ông ta hưởng chút ít ngon ngọt. Anh sẽ không để ý, thật sự! Anh sẽ càng thêm yêu thương em, tôn trọng em, hơn nữa cũng sẽ không để cho em lại chịu bất kỳ ủy khuất gì, ngay cả sau này ở trước mặt mẹ anh, anh cũng sẽ chỉ đứng về phía em. Em giúp anh một lần cuối cùng đi, được không?”
Hạ Chân Ngọc xuyên qua khe hở nhìn ra muôn vàn ánh đèn ở bên ngoài trong chốc lát, sau đó đem chiếc rèm cửa sổ khép lại hoàn toàn, đồng thời cũng thu hồi ý cười nhợt nhạt trên mặt, chậm rãi xoay người đối mặt với Lý Nguy, trong mắt đã có chút rưng rưng, cô run giọng hỏi: “Lý Nguy, làm sao anh có thể đối xử với tôi như vậy?”
Lời của tác giả: Tình tiết này thật đúng là khó mà nói nha, khó mà nói rồi!