Hơn Cả Hôn Nhân

Chương 4 : Trong thời gian nghỉ kết hôn cô đã bị giày vò

Ngày đăng: 15:52 19/04/20


Buổi sáng lúc Hạ Chân Ngọc tỉnh lại thì phát hiện Lý Nguy không còn nằm ở bên cạnh, cô nhìn xuống đồng hồ trên tay thấy mới có 6 giờ 30. Cô đi ra phòng ngủ muốn nhìn xem Lý Nguy đang làm cái gì, kết quả không thể ngờ tới, cô thấy Lý Nguy toàn thân trần trụi ngồi ở trên sô pha xem tivi. Hạ Chân Ngọc có chút không thể tiếp nhận được anh ta lại là loại người tùy ý như vậy. Nhưng càng làm cho cô giật mình hơn nữa là ở trên tivi đang chiếu nội dung có quy định về hạn chế độ tuổi, Trên màn hình nữ nhân vật chính đang ra sức rên rỉ, biểu tình cực kỳ thống khổ lại khoái hoạt. (Tang Du: tên Lý Nguy này thật đáng kinh tởm, ta chém… ta chém hắn trăm ngàn lần)



Lý Nguy thấy Hạ Chân Ngọc đi ra, hướng về phía cô cười cười vẫy tay và nói: “Chân Ngọc lại đây, anh đang xem phim đấy, anh muốn xem xem bọn họ làm như thế nào, hơn nữa cũng có thể giúp tăng thêm hứng thú.”



Hạ Chân Ngọc không còn cách nào khác đành phải đi đến, Lý Nguy kéo cô lại trực tiếp đè lên trên ghế sô pha, cởi bỏ áo ngủ của cô, rồi hung hăng hôn lên môi cô, sau đó dùng sức xoa nắn bộ ngực sữa đẫy đà của Hạ Chân Ngọc, một thoáng chốc Lý Nguy liền trực tiếp giơ hai chân cô lên.



Hạ Chân Ngọc nhìn sắc trời bên ngoài, còn có hai cánh cửa sổ sát đất trong phòng khách cùng với ban công chưa có được đóng vào, cô vội vàng ngăn cản Lý Nguy nói: “Chờ một chút, anh xem rèm cửa sổ cũng chưa kéo vào, tòa nhà phía đối diện nếu có người thì họ sẽ nhìn thấy rõ ràng.”



Lý Nguy nghe xong liền đứng lên đi kéo hai bên rèm cửa sổ vào, rất nhanh đã trở lại và bắt đầu tiếp tục chuyện vừa rồi, Hạ Chân Ngọc nhìn trên màn hình đang chiếu những hình ảnh đầy kích thích, nhưng một chút cảm giác cũng không có, phía dưới còn bởi vì ngày hôm qua thử đi thử lại nhiều mà đau đớn, nhưng vì không muốn đả kích lòng tự tôn đàn ông của Lý Nguy nên vẫn cố nín nhịn mặc cho Lý Nguy giày vò. Cô nghĩ có lẽ lần này có thể sẽ thành công, cuộc sống cũng có thể bước vào quỹ đạo rồi.



Kết quả trên người bị vân vê nắm bóp thành một mảnh xanh xanh hồng hồng, Lý Nguy cũng nhỏ những giọt mồ hôi ở mình trên người cô. Lúc cô nhìn lên đồng hồ trong phòng khách cũng đã sắp đến tám giờ, mà Lý Nguy vẫn còn xoa nắn chơi đùa những chỗ mẫn cảm trên người cô và còn đang tiếp tục thử.



Hạ Chân Ngọc biết lần này Lý Nguy lại không được, nhưng nếu lần này không thành công thì so với tối hôm qua sẽ còn bị đả kích lớn hơn nữa. Tối hôm qua cô còn có thể nói là đêm tân hôn không có kinh nghiệm để an ủi Lý Nguy không phải quá mức căng thẳng. Nhưng với tình huống như hiện tại này Hạ Chân Ngọc thật không biết cần phải an ủi Lý Nguy như thế nào, loại tình huống này cũng làm cho kế hoạch hoàn mỹ trước khi kết hôn của cô xuất hiện sự việc ngoài ý muốn.



Lý Nguy cuối cùng chậm rãi từ trên người Hạ Chân Ngọc đứng lên, trầm mặc không nói được một lời, vừa rồi khuôn mặt còn ửng hồng giờ đã trở nên trắng bệch, trên tivi thỉnh thoảng còn truyền đến những thanh âm ái muội tựa như đặc biệt cười nhạo anh ta. Anh ta cũng không biết bản thân mình đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng là anh ta đối với Hạ Chân Ngọc rất có cảm giác, cũng cực kỳ thích thân thể cô, nhưng chỉ là khi đến bươc cuối cùng anh ta không kiên trì được, không thể chọc thùng lớp màng ngăn trở của Hạ Chân Ngọc.



Hạ Chân Ngọc tuy rằng bị đau buốt nhưng cũng thương cảm cho Lý Nguy, cô nghĩ nên an ủi thế nào để khuyên giải anh ta, có thể đem hai lần đả kích đối với anh ta giảm xuống mức thấp nhất. Cô vừa định mở miệng, thì Lý Nguy tựa như một cơn gió nhanh chóng đứng lên, trực tiếp quay về phòng ngủ, sau một hồi động tĩnh bên trong phòng, Lý Nguy đã mặc quần áo, trên mặt không có gì biểu tình, cũng không có ngẩng đầu lên nói với cô: “Anh đi đến cơ quan, em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.” Sau đó trực tiếp đi ra cửa.



Hạ Chân Ngọc ngồi một mình ở trên ghế sô pha, cầm lấy điều khiển từ xa tắt tivi đi, ngồi một hồi ngây ngốc cô liền bắt đầu thu dọn gian phòng. Tuy nói là không đi hưởng tuần trăng mật, nhưng Lý Nguy cũng xin nghỉ ba ngày ở nhà, kết quả là ngày đầu tiên kết hôn lại xảy ra tình huống như vậy.
Thứ Hai, Hạ Chân Ngọc mang theo một túi bánh kẹo cưới đi đến cơ quan, nhóm đồng nghiệp nhìn cô ngạc nhiên nói: “Chân Ngọc, không phải là cô không đi hưởng tuần trăng mật sao? Sao lại vừa gầy mà sắc mặt cũng không được tốt vậy?”



Hạ Chân Ngọc thật sự là biết nói thế nào, không thể nói những gì mà cô đã trải qua, đành phải nói là không kịp thích ứng với cuộc sống sau khi kết hôn. Hơn nữa đi làm cũng quá xa nên có chút lo lắng, đồng nghiệp nghe xong cũng đều nói đi làm gần nhà vẫn là tốt nhất, không thì đúng là vất vả, hiện tại thời tiết còn tốt, đợi khi mùa đông đến mới thật sự là khổ thân.



Ở trong cơ quan, chị Vương là người có quan hệ rất tốt với Hạ Chân Ngọc, thừa dịp lúc không có người liền vụng trộm hỏi cô: “Chân Ngọc, chị thấy em một chút dáng vẻ vui mừng của cô dâu mới cũng không có, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Có việc gì thì hãy nói với chị, xem chị có thể hỗ trợ em cái gì hay không?”



Nước mắt Hạ Chân Ngọc thiếu chút nữa rơi ra khi nghe những lời chị Vương nói, tình huống hiện tại của cô thật sự chỉ có thể chính bản thân cô nghĩ biện pháo, chính mình chịu đựng, đối với ai cũng không thể nói, vì thế miễn cưỡng nở nụ cười nói: “Không có việc gì đâu chị Vương, chị yên tâm đi, chỉ là em có chút không quen, qua một thời gian ngắn nữa là tốt thôi.”



Chị Vương cũng không có hỏi nhiều, chỉ dặn dò cô chú ý thân thể. Buổi chiều, bí thư cùng chủ nhiệm cơ quan Hạ Chân Ngọc bất ngờ triệu tập một cuộc họp khẩn cấp và ra lệnh xuống dưới không ai được tan ca, mọi người đều thì thầm không biết lại có chuyện gì xảy ra, sao lại cần phải sắp xếp vào đúng thời điểm tân tầm, thứ Hai vốn là uể oái, kết quả là cũng không thể về nhà.



Trái lại đối với Hạ Chân Ngọc lại không có việc gì, tuy rằng có chút ca nhà, nhưng nghĩ đến việc phải đối mặt với Lý Nguy thì thà tăng ca còn hơn. Thời gian tan tầm đã hơn nửa giờ, lúc này toàn bộ thành viên ban lãnh đạo mới đi xuống dưới lầu, nói cho mọi người lập tức chuẩn bị, Âu trưởng ban sẽ đi ra trong chốc lát.



Âu trưởng ban lúc này tới đây làm cái gì, toàn bộ mọi người đều có chút không hiểu, nhưng mà đáp án rất nhanh liền công bố. Sau khi Âu trưởng ban rời đi, ban lãnh đạo lại đề nghị toàn thể nhân viên ở dự họp, nội dung chính là ngày mai Phó thị trưởng muốn tới cơ quan bọn họ thị sát công việc, hôm nay phải chuẩn bị tốt công tác tiếp đón ngày mai, không cho phép xảy ra sai lầm.



Mấy người Phó thị trưởng hay lãnh đạo trong tỉnh hoặc trung ương cũng không tổ chức thị sát bọn họ như vậy, mà cô cũng không thấy bọn họ lại khẩn trương như thế, Hạ Chân Ngọc tò mò hỏi chị Vương ở bên cạnh.



Chị Vương cười, nói: “Em thật đúng là không biết cái, em cho là người đến là Phó thị trưởng sao? Người ngày mai đến là Chu Cẩn Vũ, Chu thị trưởng”.