Hơn Cả Hôn Nhân
Chương 66 :
Ngày đăng: 15:53 19/04/20
Chu Cẩn Vũ và Hạ Chân Ngọc vốn định sau khi trở về Chu Cẩn Vũ sẽ tạm thời sẽ dọn đến căn nhà gần cục bất động sản, sau đó chuẩn bị đi đăng ký kết hôn với Hạ Chân Ngọc, để cho người sắp xếp thời gian trước, anh còn nói với Hạ Chân Ngọc “Nếu không thì chúng ta cũng ghi số đăng ký là 27 được không?”
Hạ Chân Ngọc nhìn anh nói “Em không có ý kiến gì, anh cứ quyết định đi. Nhưng mà, anh muốn đăng ký ngày nào thì ghi ngày ấy được hay sao?”
Chu Cẩn Vũ cười nói “Đương nhiên rồi! Nhưng vẫn phải tính đã, thời gian này vẫn chưa ổn lắm. Đúng rồi, về đến nhà em nhớ chuyển đến ở cùng anh đấy nhé, được hay không?”
Hạ Chân Ngọc lắc đầu nói “Không được, trước khi diễn ra hôn lễ em muốn ở nhà, còn nhiều đồ đạc cần chuẩn bị. Hơn nữa, em còn phải trao đổi với cha mẹ em về chuyện đến nhà anh.”
Chu Cẩn Vũ nghĩ nghĩ, thở dài nói “Được rồi, anh lại nhịn là được chứ gì.”
Sau đó còn nói thêm “Sau hôn lễ, anh có thể sẽ tạm thời chưa đi tuần trăng mật được, em cũng biết công văn chính thức bổ nhiệm sắp ra rồi, đến lúc đó chắc chắn còn bận hơn nhiều.”
Hạ Chân Ngọc cười nói “Chuyện đó không sao đâu, em biết anh bận mà, chuyện hôn lễ em sẽ cố gắng hết sức để không ảnh hưởng đến anh, nếu không thì anh cứ để em đi nước ngoài một mình đi nha? Em chưa đi nước ngoài bao giờ!”
Chu Cẩn Vũ hôn Hạ Chân Ngọc nói “Em không cần quan tâm chuyện gì cả, em chỉ cần mua nhưng thứ em thích là được rồi, phòng tân hôn đã sửa xong rồi em cũng qua xem đi, nếu muốn thay đổi cái gì thì cứ nói với anh. Ừm, ảnh cưới em cũng không cần quan tâm, Thư ký Đỗ đã sắp xếp xong xuôi rồi, sẽ sớm gọi cho anh. Chuyện em đi nghỉ thì đừng có mơ.”
Hạ Chân Ngọc nghe xong cười khanh khách không ngừng, Chu Cẩn Vũ cũng cười, ôm Hạ Chân Ngọc nói “Em tưởng anh đùa với em à? Trung thực mà ở nhà cho anh, anh nhất định sẽ dành thời gian đi nước ngoài chơi cùng em.”
Hạ Chân Ngọc cười cười rồi không nói gì nữa, hai người lại nói chuyện một lát về hôn lễ và chuyện cha mẹ Hạ Chân Ngọc đến Nhà họ Chu. Đến tối, Chu Cẩn Vũ làm vài món ăn ăn cơm cùng Hạ Chân Ngọc sau đó lái xe đưa Hạ Chân Ngọc về nhà.
Sau khi về đến nhà, Hạ Chân Ngọc nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định gọi điện thoại cho Phương Hạo Kỳ. Nhạc chờ vang lên trong chốc lát, giọng nói ôn hòa của Phương Hạo Kỳ truyền tới “Chân Ngọc, anh còn tưởng em sẽ không tìm anh nữa.”
Hạ Chân Ngọc có chút hổ thẹn nói “Thật sự xin lỗi anh, bởi vì có một số việc chậm trễ, Em, em thật sự xin lỗi, không thể…”
Phương Hạo Kỳ ngắt lời Hạ Chân Ngọc, nói “Không cần nói như vậy đâu Chân Ngọc. Thật sự kết quả này anh cũng đã sớm dự liệu. anh chỉ hi vọng em có thể sống thật tốt, yêu chính bản thân mình.”
Hạ Chân Ngọc sau khi nghe xong cảm động nói “Cảm ơn anh! Nhưng còn có một việc, chiếc nhẫn anh đưa cho em, em không cẩn thận làm mất rồi.”
Phương Hạo Kỳ nở nụ cười, nói “Anh đã biết rồi. Ném cũng tốt, ném cũng tốt, dù sao Thư ký Đỗ cũng đã đem tiền kín đáo đưa cho anh rồi, thật ra nếu tính toán thì anh bán có lời lắm đấy!”
Hạ Chân Ngọc xấu hổ nói “Thật xin lỗi đã để anh phải khó xử.”
Phương Hạo Kỳ nói “Không sao đâu, anh chỉ không ngờ Thị trưởng Chu lại để ý chuyện này. Chân Ngọc, anh mạo muội hỏi em một câu, em đã tính chuyện tương lai của em và anh ta chưa?”
Hạ Chân Ngọc nói “Chúng em chuẩn bị kết hôn, đang đi xem thời gian.
Điện thoại bên kia yên lặng một chút, Phương Hạo Kỳ mới cảm thán nói “Không ngờ Thị trưởng Chu lại rất nghiêm túc. Nhưng mà, chuyện này thật sự quá tốt rồi, vậy là em cũng đã bợ đỡ được phu nhân thị trưởng, nói không chừng về sau còn phải dựa vào em đấy, chỉ sợ đến lúc đó Thị trưởng Chu sẽ không vui thôi, ha ha…”
Hạ Chân Ngọc bị trêu chọc bật cười, nói “Phương Hạo Kỳ, thật sự rất cảm ơn anh.”
Phương Hạo Kỳ nói “Đừng khách sáo như vậy, hôn lễ của anh chắc anh vẫn có thể đi dự đấy, đến lúc đó anh sẽ tặng em một bao lì xì thật lớn.”
Hai người lại hàn huyên một lúc, sau đó cả hai đều cúp điện thoại.
Hạ Chân Ngọc bùi ngùi trong chốc lát, thật ra cô và Chu Cẩn Vũ có thể ở bên nhau, Phương Hạo Kỳ thật đúng là có không ít công lao.
Nhưng cô lập tức liền nghĩ đến một chuyện lớn khác, cô chưa nói chuyện mình kết hôn với Cao Mai Lệ, đại tỷ này mà biết thì nhất định sẽ dữ dội lắm đây.
Nghĩ tới nghĩ lui cô vẫn quyết định gọi đi, sớm hay muộn thì cũng phải nói, vì vậy liền bấm điện thoại, Cao Mai Lệ nghe máy rất nhanh “A lô, Chân Ngọc, tìm tớ có việc gì vậy?”
Hạ Chân Ngọc nói “Có chút việc, tớ sắp kết hôn.”
Cao Mai Lệ không phản ứng quá mạnh, nói “Là phó phòng chỗ Hách Lượng nhà tớ làm à? Có nhanh quá không, tuy điều kiện của anh ta rất tốt, nhưng cũng không cần vội vã như vậy chứ?”
Hạ Chân Ngọc nói “Không phải anh ấy.”
Cao Mai Lệ kinh ngạc, nói “Không phải anh ta? Chẳng lẽ cậu còn dây dưa với người khác nữa à? Chân ngọc, nói xem điều kiện của đối phương như thế nào, tớ quân sư giúp cậu.”
Hạ Chân Ngọc chỉ nói “Là Chu Cẩn Vũ.”
Cao Mai Lệ có chút không chắc chắn, hỏi “Ai cơ? Cậu vừa mới nói Chu Cẩn Vũ à? Cậu kết hôn cùng Chu Cẩn Vũ, Thị trưởng Chu Cẩn Vũ?”
Không đợi Hạ Chân Ngọc trả lời, giọng nói của Cao Mai Lệ đã cao vút rồi, kêu lên “Hạ Chân Ngọc, cậu nói thật à? Có thật không vậy? Sặc, cậu chết chắc rồi, cậu bắt được Chu Cẩn Vũ thật rồi, giỏi lắm! Cậu ở nhà không, bây giờ tớ qua luôn.”
Hạ Chân Ngọc vội vàng ngăn lại, nói “Đừng đi qua đi lại nữa, tớ muốn mua ít đồ dùng kết hôn, đến lúc đó có thể làm phiền cậu không? Tớ muốn nói với cậu một tiếng, kẻo đến lúc đó lại ngạc nhiên.”
Cao Mai Lệ lớn tiếng vừa cười vừa nói “Chuyện đó còn cần phải nói à? Bây giờ chị đây sẽ chịu mọi trách nhiệm trong việc mua sắm cho em, có tiền là làm được hết, giờ mà đi mua đồ chắc thoải mái lắm nha, chị cũng có thể hưởng thụ mùi vị của phu nhân giàu có rồi, ha ha…! Đúng rồi, đến lúc đó nhớ nói cho tớ biết sao Chu Cẩn Vũ lại quyết định kết hôn với cậu nhé, tốt nhất nên đặc sắc một chút, cậu chuẩn bị đi, đừng có nói hai câu cho xong chuyện.”
Hạ Chân Ngọc cười đồng ý, hẹn thời gian đi mua sắm xong thì cúp máy.
Đợi đến khi hai người gặp nhau, vẻ mặt Cao Mai Lệ hưng phấn nói “Oa, tớ có thể trở thành bạn gái thân thiết của phu nhân thị trưởng rồi! Chân Ngọc, cậu đúng là giành hết vinh dự rồi, nói nhanh lên rốt cuộc là có chuyện gì!”
Hạ Chân Ngọc nói “Chúng ta vào trước đi, vừa đi vừa nói.”
Tiến vào trung tâm bách hóa, Hạ Chân Ngọc nói đại khái chuyện đã xảy ra, đương nhiên không nói đến chuyện Chu Cẩn Vũ khóc, Cao Mai Lệ nghe xong kích động tý thì bất tỉnh, nói “Bất động sản khu vực 3? Lại còn 2 căn? Chân Ngọc, cậu thành đại gia rồi! Chu Cẩn Vũ thật đúng là không tiếc tiền nha, không tớ bợ đít nịnh bợ gì đâu, nhưng nghĩ đến chuyện Chu Cẩn Vũ hào phóng nhiệt tình cũng đủ biết anh ta rất xem trọng cậu!”
Sau đó, Cao Mai Lệ lại thở dài nói “Chu Cẩn Vũ thật khiến người khác không ngờ đến, xem ra thực sự đã động lòng với cậu rồi. Chân Ngọc, cậu phải nắm chắc cơ hội lần này, đời cậu sau này sẽ hoàn toàn thay đổi! Dù kết hôn đi nữa cậu cũng phải tính toán một chút, không nóng không lạnh, cũng không thể quá phụ thuộc, dù sao cũng không thể khiến anh ta càng ngày càng chẳng có cảm giác gì với cậu, nhất định phải để Chu Cẩn Vũ coi trọng cậu, nghe rõ chưa?”
Hạ Chân Ngọc đã nghĩ đến vấn đề này, đây cũng là chuyện cha mẹ cô lo lắng nhất, cô chưa nghĩ đến sau khi kết hôn họ sẽ sống với nhau như thế thế nào nhưng cô biết mình không thể cứ ở nhà cho qua ngày đoạn tháng được, còn cần phải hòa đồng với mọi người, cô sẽ không còn là một viên chức nhỏ đơn thuần nữa mà là Phu nhân Thị trưởng sáng chói, đồng thời còn phải có trách nhiệm.
Thở dài, Hạ Chân Ngọc nói “Tớ cũng nghĩ rất nhiều lần về chuyện này, thôi đành cố gắng hết sức làm thật tốt vậy.”
Cao Mai Lệ cười nói “Tớ rất có lòng tin với cậu, Chu Cẩn Vũ mà cậu cũng làm cho hàng phục rồi, những chuyện khác có gì đáng kể đâu, chỉ là hơi mệt một chút thôi. Haizzz, không nói những chuyện này nữa, hôm nay còn phải mua sắm nữa đấy, thật sự là quá sung sướng, tớ lần đầu tiên có thể nếm cảm giác vung tiền như rác đấy! Mau lên, hôm nay tớ sẽ không cho phép ai cản trở tớ!”
Vì vậy sau đó không cần Hạ Chân Ngọc nói gì, Cao Mai Lệ đắc ý đi chọn đồ, hưởng thụ cảm giác được tiếp đón như khách quý, cuối cùng dùng hết một thẻ VIP bạch kim mới xong một một ngày.
Bởi vì đồ mua được rất nhiều, Hạ Chân Ngọc đành phải gọi điện cho lái xe Chí Cường, đợi đến khi cúp điện thoại chỉ thấy ánh mắt Cao Mai Lệ đang phát sáng, chắc buổi tối nếu không có đèn có thể dùng làm đèn pin được, Hạ Chân Ngọc buồn cười nói “Cậu có chuyện gì cứ nói đi, mắt nhìn như vậy dọa người lắm!”
Cao Mai Lệ nói “Tớ hâm mộ ghen ghét với cậu quá đi! Chân Ngọc, tuy trước kia cậu chịu không ít khổ sở, nhưng bây giờ thời gian đó đã qua rồi, cậu nhất định phải quý trọng, phải nỗ lực, nếu không nhiệt tình người đàn ông kia giảm xuống là hỏng bét hết đất, hiểu chưa?”
Hạ Chân Ngọc gật đầu nói “Tớ biết rồi, cậu yên tâm đi!”
Chờ xe đến, Hạ Chân Ngọc tiễn Cao Mai Lệ về nhà trước sau đó mới bảo Chí Cường đưa mình về nhà, đến nơi, Chí Cường còn giúp Hạ Chân Ngọc xách đồ đạc lên rồi mới ra về.
Mẹ Hạ nhìn những thứ cô mua về, phản ứng đầu tiên là tiếc tiền, vừa định nói một câu, đột nhiên lại nghĩ đến gia thế nhà Chu Cẩn Vũ, đúng là phải mua đồ quý một chút mới được.
Khoảng thời gian này Hạ Chân Ngọc cố gắng hết sức tranh thủ thời gian rảnh rỗi mua toàn bộ những thứ cần thiết, ngoài ra cô vẫn đi làm bình thường nhưng cơ quan trước kia dậy sóng, bây giờ Chu Cẩn Vũ không có động tĩnh gì cũng yên bình trở lại.
Chu Cẩn Vũ làm việc rất năng suất, Hạ Chân Ngọc không cần đi đăng ký kết hôn, Thư ký Đỗ đã mang chứng nhận đến rồi, sau đó cho thợ ảnh đến chụp ảnh cho hai người, lại còn lấy ra hai bản tuyên bố cho Chu Cẩn Vũ và Hạ Chân Ngọc ký tên. Chu Cẩn Vũ đặt bút ký rồng bay phượng múa rồi đưa cho Hạ Chân Ngọc.
Hạ Chân Ngọc nhìn hai bản tuyên bố, tâm tình phức tạp, sau khi cô ký hai bản tuyên bố này sẽ chính thức bắt đầu cuộc sống hôn nhân. Nghĩ lại lúc cô kết hôn với Lý Nguy, căn bản chưa bao giờ cô nghĩ đến chuyện ly hôn, càng không nghĩ tới có thể gặp được Chu Cẩn Vũ. Chỉ cần cô ký hai bản tuyên bố này, chuyện vật chất nhất định sẽ được đảm bảo, nhưng cũng vất vả không kém.
Hạ Chân Ngọc đang bùi ngùi, bỗng nhiên bị ai đó khẽ đẩy một cái, cô ngẩng đầu lên nhìn thấy Chu Cẩn Vũ đang dùng ánh mắt không vui nhìn mình.
Chu Cẩn Vũ nói “Em còn chưa ký đi à, còn nghĩ cái gì? Đến lúc này còn có chỗ cho hối hận nữa chắc? Nghĩ gì thì cũng muộn rồi!” Nói xong anh giữ lấy tay Hạ Chân Ngọc bắt cô ký tên, còn nắm lấy cổ tay Hạ Chân Ngọc viết thay cô.
Thư ký Đỗ một lần nữa phải phát huy nín cười thần công xuất quỷ nhập thần của mình, mặt không biến sắc đợi sau khi Chu Cẩn Vũ ép Hạ Chân Ngọc ký tên xong, lấy lại bản tuyên bố, nói “Những thứ này tôi cầm về trước, ngày mai dán ảnh lên là xong rồi gửi lại cho ngài.” Sau khi Thư ký Đỗ nhìn thấy Chu Cẩn Vũ gật đầu, liền lập tức đi ra.
Đợi Thư ký Đỗ đi khỏi, Chu Cẩn Vũ hỏi “Vừa rồi em nghĩ gì thế, sao lại không ký? Có ý gì khác, hay đã hối hận rồi?”
Hạ Chân Ngọc nói “Em đâu có, chỉ là cảm giác có chút không chân thực mà thôi, Thư ký Đỗ còn ở đây, anh còn làm trò cười cho người ta xem, sao anh lại thay em ký tên vậy?”
Chu Cẩn Vũ đắc ý cười, nói “Có phải em cảm thấy gả cho một người chồng tốt như anh giống như đang nằm mơ không? Không sao đâu, bà xã, em đã gả cho anh thật rồi, hai ta bây giờ là vợ chồng hợp pháp đấy.”
Hạ Chân Ngọc vừa thổ lộ được một ít cảm xúc phức tạp đã bị Chu Cẩn Vũ làm rối tung lên hết rồi, cô nói với anh “Không phải em trèo cao quá chứ? Trong lòng em không chắc chắn cho lắm.”
Chu Cẩn Vũ ôm chầm lấy Hạ Chân Ngọc, nói “Cục cưng của chú, đừng làm chú buồn nữa. Khó khăn lắm chú mới lấy được em mà.” Nói xong, Chu Cẩn Vũ nâng mặt Hạ CHân Ngọc rồi hôn lên môi cô.
Hạ Chân Ngọc nhận lấy sự ôn như của anh, trong lòng cũng có chút thả lỏng.
Hai người dùng lưỡi dây dưa một lúc lâu, Hạ Chân Ngọc mới nhẹ nhàng đẩy Chu Cẩn Vũ ra, nói “Em phải về rồi.”
Chu Cẩn Vũ vừa cười vừa nói “Ở lại lát nữa đi.”
Hạ Chân Ngọc nói “Không phải tý nữa anh còn phải họp à?”
Chu Cẩn Vũ ôm Hạ Chân Ngọc nói “Anh thực sự không muốn đi chút nào.”
Hạ Chân Ngọc nở nụ cười, nói “Nói thế được rồi đấy, mau đừng lên đi.”
Chu Cẩn Vũ thân mật nói “Vậy em hôn anh đi.”
Hạ Chân Ngọc ngẩng đầu nhìn Chu Cẩn Vũ, nhìn anh một lúc rồi hôn nhẹ lên môi anh, Chu Cẩn Vũ lập tức hôn lại cô, lưu luyến mà hôn trong chốc lát, Chu Cẩn Vũ mới lên tiếng “Cuối tuần dành thời gian đưa cha mẹ em đến nhà anh một chuyến nhé, thật sự cũng chẳng có gì đâu, chỉ là trưởng bối hai bên gặp nhau một lần, không cần quá căng thẳng.”
Hạ Chân Ngọc nói “Căng thẳng thì nhất định sẽ có, chênh lệch quá lớn chắc chắn sẽ có cảm giác không được tự nhiên.”
Trần Húc nghe xong nói “Chuyện này không hay lắm đâu.”
Hạ Chân Ngọc nói “Không phải vậy nên tôi mới mong anh giúp sao? Đương nhiên phải là đàn ông nghe mới được.”
Trần Húc đã hiểu, hóa ra là vợ chồng giận nhau, lại để anh ta trở thành chất xúc tác, ngẫm lại nếu đối phương ghen, hai người có thể làm hòa cũng coi như làm được việc tốt, dù sao đối phương cũng không biết anh ta là ai.
Vì vậy anh ta nghe điện thoại đang reo ầm ĩ, nói “A lô?”
Người đầu dây bên kia im lặng một lúc mới hỏi “Anh là ai? Hạ Chân Ngọc đâu rồi?”
Trần Húc cười rồi mới lên tiếng “Chân Ngọc à, cô ấy đang bận lắm, anh là ai?”
Đối phương trầm ổn nói “Tôi là chồng cô ấy.”
Trần Húc nhịn cười nói “Vậy sao? Chân Ngọc thật sự chưa từng nhắc đến chuyện đã kết hôn, anh chờ một lát nữa hẵng gọi lại nhé, bây giờ cô ấy không rảnh.”
Người đàn ông đầu dây bên kia giọng nói đã có chút tức giận “Anh dám chặn điện thoại của tôi, đừng hối hận đấy.” Nói xong Chu Cẩn Vũ trực tiếp cúp điện thoại.
Sau đó mỗi khi Chu Cẩn Vũ gọi điện đến, Hạ Chân Ngọc đều đưa cho Trần Húc nghe, Trần Húc cảm thấy vô cùng thú vị, chơi mãi thành nghiện, luôn giúp Hạ Chân Ngọc nghe máy.
Đợi mọi chuyện đều xong xuôi, đoàn người mới bắt đầu trở về, đến thành phố trời cũng đã tối. Tất cả mọi người đều rất mệt mỏi, nghĩ mau mau về nhà tắm rửa rồi đánh một giấc cho thoải mái.
Hạ Chân Ngọc khoác túi du lịch bắt xe về Du Nhàn, lấy chìa khóa mở cửa vào nhà, chỉ thấy Thư ký Đỗ đứng trước mặt mình, Thư ký Đỗ thấy Hạ Chân Ngọc liền niệm Phật một tiếng vội vàng hỏi “Cô, cô đã đi đâu vậy? Điện thoại cũng không nghe, Thị trưởng sắp phát điên rồi!”
Hạ Chân Ngọc dửng dưng nói “Thật sao? Vậy thì thật ngại quá, bây giờ tôi rất mệt, chuẩn bị đi tắm, anh cứ ngồi chơi thoải mái đi.”
Thư ký Đỗ nghĩ, anh đã ngồi ở đây gần một tuần rồi, đang định đi tìm Chu Cẩn Vũ, Chu Cẩn Vũ đã từ trên tầng đi xuống, thấy Hạ Chân Ngọc liền bình tĩnh nói “Về rồi à?”
Hạ Chân Ngọc cười nói “Về rồi, anh đang bận à?” Nói xong cô liền đi lên tầng tắm rửa.
Cô đột nhiên bị Chu Cẩn Vũ kéo lại, anh hỏi “Mấy ngày nay em đi đâu vậy, sao không nói?”
Hạ Chân Ngọc nói “Hôm nào cơ, em đang mệt lắm.”
Chu Cẩn Vũ bật cười, nói “Mệt? Em làm gì mà mệt? Không định giới thiệu một chút người đàn ông kia là ai sao, hai người ở cùng nhau nhiều ngày thế cơ mà!”
Hạ Chân Ngọc đáp “À, là quan hệ công việc thôi, trùng hợp những lúc anh gọi điện thoại toàn vào lúc em đang bận nên anh ta nghe máy thay em thôi.”
Sắc mặt Chu Cẩn Vũ thay đổi, kiềm chế giọng, hỏi “Em bận làm gì vậy?”
Hạ Chân Ngọc khó hiểu nói “Bận hoạt động công ích thôi, không phải anh muốn em đi làm hay sao?”
Chu Cẩn Vũ rốt cuộc tức giận, lớn tiếng nói “Hạ Chân Ngọc, em đừng có con mẹ nó giả vờ ngớ ngẩn lừa tôi, em cứ như vậy ở ngoài cả tuần trời với một người đàn ông, em coi tôi là cái quái gì thế?”
Hạ Chân Ngọc tỉnh táo nói “Đây là công việc, anh đừng hiểu lầm.”
Thư ký Đỗ thấy cảnh này đã biết có chuyện không hay sắp xảy ra, anh cũng nên chuồn thôi, nhỡ đâu có chuyện gì thật không biết lần này ai sẽ chịu thua trước đây!
Chu Cẩn Vũ tức giận “Chó má! Sao em không nghe điện thoại của tôi, người đàn ông kia là ai? Tốt nhất hôm nay em phải làm rõ chuyện này, đừng để tôi phải đi điều tra!”
Hạ Chân Ngọc nói “Anh đi điều tra cũng tốt thôi, em cũng không phải người làm nhưng không dám nhận, không cần suốt ngày phải dùng hết bài này đến bài khác để nói dối, em mệt lắm!”
Chu Cẩn Vũ nói “Câu này của em có ý gì?”
Hạ Chân Ngọc cười lạnh nói “Em có ý gì anh còn không biết hay sao? Anh đi xã giao, nước hoa của người ta cũng ám lên người anh rồi em cũng chẳng nghĩ gì nhiều, người khác mới thay em nghe điện thoại thôi, sao anh lại ngạc nhiên như vậy?”
Chu Cẩn Vũ nhíu mày nói “Hóa ra em vẫn còn để ý chuyện này, đây thật sự là chuyện ngoài ý muốn, hôm đó Thư ký Đỗ cũng ở đấy.” Nói xong anh liền nhìn Thư ký Đỗ.
Thư ký Đỗ cúi đầu xuống, Hạ Chân Ngọc đã biết chuyện Lữ Hiểu Hân, anh cũng không có cách nào nói dối cả, huống hồ hôm đó anh cũng không dám nói với Chu Cẩn Vũ nguyên nhân Hạ Chân Ngọc trốn đi, nếu không anh sẽ tiêu đời mất.
Lúc này giọng nói của Hạ Chân Ngọc có chút lớn hơn, nói “Anh không cần phải làm cái trò cũ rích này đâu, là Lữ Hiểu Hân đúng không? Chu Cẩn Vũ, anh nói chuyện giữa anh và cô ta trước đi!”
Chu Cẩn Vũ sững sờ, anh không nghĩ Hạ Chân Ngọc biết cái tên này, vì vậy nói “Đó là do người khác đưa đến không có quan hệ gì với anh cả!”
Hạ Chân Ngọc nói “À, hóa ra là vậy, em không còn việc gì nữa, em lên tầng trước.”
Chu Cẩn Vũ tức giận nói “Thái độ của em là sao? Anh đã nói không có gì rồi, sau này em cứ nghi ngờ lo sợ như vậy mãi hay sao? Em có thấy mệt không?”
Hạ Chân Ngọc cười “Em cũng đâu có nói gì? Nhưng anh có thể yêu cầu cô ta đừng gọi điện cho em nữa hay không, giữa hai người chỉ là công việc, em còn có thể nói gì được nữa?”
Chu Cẩn Vũ ngẩn người, rồi mới hỏi “Cô ấy gọi điện cho em sao?”
Hạ Chân Ngọc rất nhẹ nhàng nói “Đúng vậy, cố định một tuần 3 lần, muốn em nói lại cho anh trả lời điện thoại của cô ta, em thật sự không biết làm thế nào mới tốt cả!”
Chu Cẩn Vũ có chút không được tự nhiên nói “Anh không biết cô ta quấy rối em như vậy, anh sẽ xử lý.”
Hạ Chân Ngọc cười nói “Em không quan tâm, thật đấy, anh không cần làm như vậy.”
Chu Cẩn Vũ mất kiên nhẫn nói “Anh và cô ta thật sự không có gì, chính cô ta quấn lấy anh, em đừng hiểu lầm.”
Hạ Chân Ngọc nhìn Chu Cẩn Vũ, mặt không biến sắc nói “Em chẳng có gì để hiểu lầm cả, cô ta biết em là gì của anh nhưng vẫn hùng dũng gọi điện cho em, em còn có thể nói gì nữa? Nhưng mà, Chu Cẩn Vũ, anh phải biết rằng, Hạ Chân Ngọc em tuy đã kết hôn với anh, cũng có tình cảm với anh nhưng có vẻ như anh vẫn chưa hiểu em lắm, hiện tại mà nói trên trái đất này trừ cha mẹ em ra, em có thể bỏ bất cứ ai hay bất cứ thứ gì! Cho nên lần này em muốn nói cho anh biết, giữa anh và em ngàn vạn lần đừng giấu diếm gì cả, có gì cứ nói thẳng với nhau! Thay lòng cũng được, mệt mỏi cũng được, chỉ cần anh tỏ thái độ, em sẽ lập tức rời khỏi đây, hơn nữa không cần một nửa bất động sản của anh, em lấy đã đủ nhiều rồi! Còn nữa, Hạ Chân Ngọc em cũng không phải không ai cần, không có anh em vẫn có thể đến với người đàn ông khác đối xử tốt với em!”
Chu Cẩn Vũ nghe những gì Hạ Chân Ngọc nói tức giận tới mức thở gấp, chỉ vào Hạ Chân Ngọc nói “Em dám ôm thái độ này để sống với anh à? Anh nói cho em biết một câu, người phụ nữ kia với anh không có gì cả, cô ta làm cách nào có được số điện thoại của em anh không cũng biết nhưng em muốn chia tay anh, trừ khi anh chết đi!”
Hạ Chân Ngọc không quan tâm nói “Em không còn gì để nói, tùy anh thôi.”
Chu Cẩn Vũ thật sự bốc hỏa, nói “Không phải em để tâm chuyện người phụ nữ kia à, mai anh sẽ cho người đuổi cổ cô ta đi thật xa, như vậy là được chứ gì?”
Hạ Chân Ngọc nói “Em đã nói tất cả em đều không quan tâm rồi, anh ồn áo gì chứ?”
Chu Cẩn Vũ bị thái độ của Hạ Chân Ngọc làm trái tim co rút đau đớn, thấp giọng nói “Chân Ngọc, em đừng như vậy, nếu không thì em mắng anh một trận đi! Hay đánh anh một trận cũng được, em đừng dùng thái độ này đối xử với anh, có được không?”
Hạ Chân Ngọc rốt cuộc phát cáu, nói “Anh đừng có lần nào cũng tỏ ra tội nghiệp nữa được không, vô dụng thôi! Anh cứ lặp đi lặp lại như vậy không có ý nghĩa gì đâu, anh hiểu chưa? Em không muốn chỉ vì chuyện này mà tức giận với anh nữa, em mệt lắm.”
Chu Cẩn Vũ vội vàng nói “Anh viết giấy cam đoan có được không, sau này anh sẽ không để bất cứ người phụ nữ nào lại gần nữa, phát hiện ra sẽ lập tức giải quyết! Chân Ngọc, anh xin em đừng nóng giận, có được không?”
Hạ Chân Ngọc nhìn vẻ mặt khẩn cầu của Chu Cẩn Vũ, không nhịn nổi nữa, ba máu sáu cơn cầm cả túi du lịch trong tay đánh Chu Cẩn Vũ, anh chỉ có thể dùng hai tay bảo vệ đầu để mặc cho cô đánh.
Thư ký Đỗ thấy Thị trưởng đang bị bạo hành gia đình, liền nghĩ nên mau mau rời đi, kết quả bị Hạ Chân Ngọc gọi lại “Thư kỹ Đỗ, sau này phải làm gì chắc trong lòng anh cũng biết chứ?”
Haizzz, người ta đang nắm đằng chuôi, Thư ký Đỗ trong lòng chỉ có thể quy phục phu nhân thị trưởng, vì vậy nói “Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác hậu cần cho Thị trưởng.”
Chu Cẩn Vũ ôm Hạ Chân Ngọc chỉ mong cô đừng nóng giận là tốt rồi, đâu có quan tâm hai người đang nói gì.
Hạ Chân Ngọc hài lòng, nói đã để Thư ký Đỗ chịu liên lụy rồi, sau đó cho anh ta đi ra.
Chu Cẩn Vũ quấn lấy Hạ Chân Ngọc hỏi “Bà xã à, em tha cho anh đi. Em nói với anh rốt cuộc em đã đi đâu, anh dùng thân phận của em tìm kiếm thấy em không đi tàu, cũng không đi máy bay, lại không ở nhà khách, còn người đàn ông kia là ai?”
Hạ Chân Ngọc nói “Em đi tài trợ cho học sinh nghèo, em đi cùng người phụ trách của đơn vị tài trợ đến một huyện nghèo, em cố ý để người đàn ông kia nghe máy, anh cũng nên nếm thử mùi vị đó một chút mới được!”
Chu Cẩn Vũ cuối cùng thở phào nói “Bà xã à, lần sau em đừng làm anh sợ như vậy có được không? Em xem mắt anh đã thâm quầng thành bộ dạng gì rồi? Vài đêm không ngủ rồi đó!”
Hạ Chân Ngọc nhìn mắt Chu Cẩn Vũ tràn ngập tơ máu, nói “Em chỉ muốn anh nhớ kỹ, em sẽ không vì đã kết hôn mà khúm núm chiều theo ý anh đâu, cũng sẽ không để anh coi thường em, đến lúc đó, em sẽ từ bỏ một cách triệt để!” Cô cũng chỉ nói vậy thôi, Thư ký Đỗ đã theo phe mình, Chu Cẩn Vũ còn có thể thế nào được chứ, hừ!”
Chu Cẩn Vũ gật đầu liên tục, nói “Anh biết rồi, anh hiểu rồi, sau này anh sẽ chiều theo ý em!”
Nói xong Chu Cẩn Vũ ôm Hạ Chân Ngọc lên tầng, chờ cô tắm xong liền em cô thật chặt mà ngủ, nhưng ban đêm vẫn gặp ác mộng, nhỏ giọng gọi tên Hạ Chân Ngọc hai lần.
Hạ Chân Ngọc nghe xong cảm giác mình đúng là dọa Chu Cẩn Vũ hơi quá, có lẽ cô phải cứng rắn với Chu Cẩn Vũ mới có thể chế trụ được Bá Vương này, ít nhất bây giờ phải như thế. Hạ Chân Ngọc nghĩ vậy, cười đắc ý, hôn Chu Cẩn Vũ, vỗ vỗ lưng anh trấn an, giãn lông mày đang nhíu chặt của anh ra rồi mới tiếp tục đi ngủ.
Chu Cẩn Vũ vì bù đắp sai lầm lần trước, cũng vì nịnh nọt Hạ Chân Ngọc nên quyết định tập trung xử lý công việc xong liền đưa Hạ Chân Ngọc đi nghỉ phép, cũng là đi hưởng tuần trăng mật.
Hạ Chân Ngọc đang có hứng hẹn Cao Mai Lệ đi siêu thị mua một vài đồ đạc cần thiết, kết quả đi đến khu đồ cho phụ nữa, Hạ Chân Ngọc liền ngẩn người, Cao Mai Lệ nói “Cậu sao thế? Muốn mua băng vệ sinh à, còn chờ gì nữa?”
Hạ Chân Ngọc nói “Ở nhà tớ có rồi, nhưng hình như rất lâu rồi tớ không dùng đến nó nữa!”
Cao Mai Lệ nghĩ nghĩ nói “Là kinh nguyệt không đều sao? Nếu không chúng ta đi bệnh viện khám xem?”
Hạ Chân Ngọc nhìn Cao Mai Lệ nói “Tớ nghi là tớ đã mang thai rồi.”
Cap Mai Lệ vỗ vào đầu, lớn tiếng nói “Đúng rồi, nhất định là nguyên nhân này, đừng mua nữa, chúng ta đi bệnh viện thôi.”
Hai người vội vàng bắt xe đến bệnh viện chuyên khoa, lấy số xếp hàng gần hai giờ mới gặp được bác sĩ, sau khi kiểm tra, đợi kết quả, bác sĩ nhìn xét nghiệm chỉ nói “Cô đã mang thai gần sáu tuần rồi!”