Hồn Đồn Than
Chương 11 :
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Lý Ứng Nhàn không về nhà mà trực tiếp chạy đến quán hoành thánh, chạy đến nơi thì không thấy bóng dáng ai cả!
Sao lại thế này?
Phản ứng đầu tiên trong đầu chính là, chẳng lẽ Lý Tranh ra tay với Cung Trường rồi?
Không thể nhanh như vậy. Đối với Lý Tranh, biểu hiện của Ứng Nhàn trước mắt chưa gây cho hắn uy hiếp lớn gì, theo lý thì không thể nhanh như vậy ra tay với những kẻ y thân cận.
Trong lòng đầy nghi hoặc, Ứng Nhàn đi đến nhà Cung Trường.
Bảy giờ tối ngày một tháng chín, bệnh viện thành phố.
Phòng bệnh lớn dành cho tám người, trong phòng có bốn bệnh nhân, Cung Trường xin bác sĩ cho em gái nằm giường trong cùng để tránh gió, hơn nữa hai giường chung quanh cũng không có bệnh nhân nào khác.
Cung Trường ngồi một mình cạnh giường bệnh em gái, im lặng không nói gì.
“Anh muốn hỏi gì thì hỏi đi. Anh đuổi Tiểu Võ đi, không phải là muốn hỏi em rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra sao?” Cung Âm chủ động mở miệng.
Nghe thấy giọng nói yếu ớt nhưng vẫn rất bướng bỉnh của em gái, Cung Trường thở dài trong lòng. Nếu như người nằm ở chỗ này không phải Cung Âm mà là Cung Võ, cậu đã sớm xông lên xách lấy cổ áo mà chất vấn rồi.
Nhưng đây lại là em gái cưng xinh đẹp lại rất tài ba của cậu, cậu làm sao có thể làm như thế?
“Được rồi, anh cũng không quanh co với em, em nói anh biết đi, ở trường em xảy ra việc gì, sao lại ra máu nhiều như vậy? Cha đứa con em vừa sẩy là ai? Hai đứa đã bàn đến cưới hỏi gì chưa? Thằng đó giờ ở đâu? Làm sao liên lạc với nó?”
Cung Âm lặng thinh, qua một hồi mới chua chát nói: “Anh, anh thật là… Em để anh hỏi, anh liền hỏi tất tần tật.”
“Anh không muốn chất chứa vấn mắc trong lòng. Em nói ra đi, dù sự thật có như thế nào, anh đảm bảo với em, ngày hôm nay anh sẽ không tức giận, không nổi nóng, không làm việc gì kích động.”
Cung Âm, dù đang lo lắng và phiền muộn, vẫn không nhịn được cười câu nói của anh trai, “Anh… nói như vậy, em sao dám nói? Đợi đến mai anh lại…”
Cung Trường không cười, nhìn gương mặt người bệnh thiếu sức sống của em gái, nghiêm túc nói: “Em nói cho anh biết, không biết rõ, anh mới gây ra chuyện.”
“Tiểu Âm, em nhớ kỹ, anh là anh trai em, anh không muốn thấy em gặp phải bất cứ điều gì oan ức!”
“Anh, em không muốn thấy anh lại phải vì em mà…” Nụ cười Cung Âm biến mất, hai dòng lệ từ khóe mắt cô gái chảy xuống.
“Tiểu Âm, anh lặp lại lần nữa. Em không nói, để anh điều tra ra được em gái mình ở bên ngoài gặp oan ức, bị người ta coi thường thì em nhất định sẽ hối hận đêm nay không nói hết sự việc cho anh biết. Hiểu không?”
Cung Âm há miệng thở dốc, nước mắt lại từng dòng rơi xuống.
Cung Trường nhìn em gái che mặt rấm rức khóc, vẻ mặt u ám đến đáng sợ.
Cậu sẽ không bỏ qua cho bất cứ người nào ức hiếp em gái mình, bất kể người đó là ai!
Rất lâu sau, Cung Âm mới ngẩng mặt, dùng cánh tay không truyền nước lau khô gương mặt đẫm lệ, gắng gượng một nụ cười.
“Anh… thực ra cũng không có gì. Chẳng qua… em gái của anh ngu ngốc, xem nhiều tiểu thuyết quá đâm ra ngộ nhận, nghe người ta thề nguyền một ngày, lại tưởng trăm năm suốt kiếp. Không ngờ nổi việc bị lừa thân gạt tình.
“Vợ chính thức người ta hôm nay đến tận cửa, thấy em dan díu với người ta, liền đánh em. Xấu hổ, tức giận, em lao ra cửa không cẩn thận nên mới tự va vào cạnh bàn. Người ta đến đỡ thì bị vợ đẩy ra, cũng do em không đứng vững nên mới lại vấp ngã thôi.
“Vợ người ta tức giận chạy đi, người ta đuổi theo vợ, lúc đó, em thấy bụng rất đau… sau thì bắt đầu chảy máu, càng lúc càng nhiều… hoảng sợ… lại không thể nào đứng dậy nổi nên mới gọi xe cấp cứu. Người ta quay lại thấy em như thế, không biết làm thế nào cho phải, cũng không muốn em đến bệnh viện nên em mới gọi cho Tiểu Võ…”
“Người ta có gan làm nhưng không có gan chịu, xảy ra chuyện toàn lo nghĩ làm thế nào thì thoát thân được… Sẽ không đến thăm em. Cũng không li dị với vợ…”
Cung Âm kể lại rất nhanh, hầu như không dừng lại, tựa như sợ mình sẽ hối hận đã nói cho anh biết. Cung Âm càng nói, nụ cười trên mặt lại càng hiện rõ, “Anh, anh thấy em ngốc không, xảy ra chuyện rồi em mới biết tên đàn ông ấy dối lừa em, sao lúc trước em nhìn không ra nhỉ? Ha ha, ha ha ha…”
Cung Trường biết em gái mình không ngu ngốc, cũng không phải cô gái trẻ ngờ nghệch dễ bị người ta lừa thân gạt tình, cậu hiểu em gái mình, nếu tên đàn ông kia không để nàng hi vọng, nàng tuyệt đối sẽ không để mình lấn sâu như vậy.
“Anh, em cũng không biết mình mang thai con hắn… Đây phải chăng là ý trời, biết em và người đó không thể nên mới dứt khoát hủy đi ràng buộc…”
Bị hủy cũng tốt! “Em bắt đầu ở với hắn từ khi nào?”
“Gần nửa năm rồi.”
“Khi ở với hắn, em có biết hắn có vợ không?”
“Rất xin lỗi, tôi không rõ ý ngài chủ nhiệm Vương là gì. Phiền có thể nói rõ hơn không?”
Thấy khuôn mặt Cung Trường chuyển xấu, chủ nhiệm dường như ý thức được giọng điệu của mình không thích hợp, nói năng có chút cẩn trọng lại.
“Chúng tôi cũng hiểu hoàn cảnh gia đình không tốt, cũng vì thế tạo rất nhiều điều kiện cho em và những học sinh như vậy, như là cấp học bổng, vị trí ứng viên nhận học bổng. Em gái Cung Âm của cậu mấy năm qua đều là người đạt được học bổng, chúng tôi cũng rất xem trọng em ấy, xem em ấy là một hạt giống tốt.
“Nhưng mà việc nàng ta làm lần này rất không ổn, gây nên ảnh hưởng rất xấu ở trường học, cho nên chúng tôi mới phải…”
“Đợi đã, em gái tôi rốt cuộc là gây ra chuyện gì?” Cung Trường nhẫn nại nói.
Chủ nhiệm Vương vừa thở dài vừa bóp cổ tay, tỏ vẻ không biết nên nói gì, Cung Trường thờ ơ nhìn gã diễn kịch.
“Phó giáo sư Chu, người hướng dẫn Cung Âm là người rất có tài, vừa tuấn tú lại trẻ tuổi, rất được yêu thích trong giới học sinh sinh viên, nhiều nữ sinh cũng có thiện cảm với thầy, nhưng mọi người biết thầy đã kết hôn rồi, có một gia đình vô cùng mỹ mãn, khi giao tiếp với thầy vẫn luôn hết sức có chừng mực. Giáo sư Chu cũng luôn luôn cẩn trọng tuân thủ nghiêm ngặt những luật lệ của bản thân.
“Là người mà, đâu phải ai cũng là Đường Tăng, đã bị cám dỗ thì khó tránh khỏi những lúc bị dao động. Xảy ra chuyện này, phó giáo sư Chu cũng chủ động trình bày và chịu gánh một phần trách nhiệm, chúng tôi vì thế sẽ có các hình phạt thích ứng cho thầy ấy, như là khấu trừ năm phần trăm tiền thưởng và giảm chức vụ thầy ấy chẳng hạn.
“Nhưng mà trách nhiệm chủ yếu vẫn là Cung Âm.
“Nếu cô ta không phải vì muốn vào danh sách sinh viên được quốc gia trợ cấp tiền mà chủ động cám dỗ phó giáo sư Chu, dẫn đến việc nhà thầy ấy bất hòa, xảy ra sự kiện đổ máu hai ngày trước ở văn phòng làm việc, còn gọi xe cứu thương đến gây náo loạn trong khuôn viên trường, tạo ảnh hưởng rất xấu cho giáo viên và học sinh thì chúng tôi cũng đã không cân nhắc đến việc đuổi học.”
Chủ nhiệm Vương nói xong thì bày ra vẻ mặt thương tiếc, cũng không biết là tiếc thương cho Cung Âm, hay là cho vị phó giáo sư học Chu tuổi trẻ tài cao nữa.
Cung Trường không giận mà cười, hai nắm tay cuộn chặt, “Chủ nhiệm Vương, ngài nói chơi với tôi sao?”
“Nói chơi? Đương nhiên không! Tuy rằng ảnh hưởng việc này rất không tốt, nhưng cân nhắc đến việc Cung Âm ở trường luôn luôn biểu hiện tốt, trường học chúng tôi cũng không muốn giải quyết quá đoạn tuyệt, cho nên đề nghị của chúng tôi là Cung Âm chủ động xin thôi học. Hiện tại gọi cậu đến chủ yếu là để bàn bạc việc này, tính xem chờ sau khi Cung Âm xuất việc lại quay về trường giải quyết giấy tờ thôi học hay là… hôm nay sẽ làm?”
Cung Trường đứng bật dậy, trước khi chính cậu ý thức được, bản thân đã đứng trước chủ nhiệm Vương, mặt tràn đầy nghi ngờ và khó hiểu: “Các người đuổi học nó? Nhưng nó sang năm là tốt nghiệp rồi!”
“Chúng tôi cũng rất bất đắc dĩ, nhưng đây là qui định của trường học. Cung Âm tự mình can đảm gây ra việc này, thì cũng phải biết gánh chịu hậu quả cho hành động của mình. Được rồi, cậu còn vấn đề gì nữa không? Tôi lát còn phải đi họp hội nghị, muốn xử lí xong xuôi vụ việc của giáo sư Chu.”
Nói xong, chủ nhiệm Vương giật ngăn kéo, lấy ra một cái laptop đặt lên mặt bàn, cùng lúc trưng ra vẻ mặt thương xót thói đời ngày nay, thở dài nói: “Mấy đứa nữ sinh ngày nay, chẳng biết lũ chúng nó suy nghĩ cái gì, dùng sắc đẹp, lợi dụng thân thể….”
“Bà mẹ nó, nói hươu nói vượn cái gì vậy!”
“Cậu nói cái gì?” Chủ nhiệm Vương không thể tin vào lỗ tai mình, ngẩng đầu nhìn về phía trước.
“Trường các người không hỏi em gái tôi chuyện này tóm lại sao có thể xảy ra? Các người cứ vậy mà tên lời một phía của tên họ Chu? Các người rốt cuộc là cái gì? Chỗ này có phải trường đại học không vậy?”
Chủ nhiệm Vương ngưng hành động lại, cơ thể hơn nghiêng về phía sau, “Cậu muốn cái gì? Làm ơn bình tĩnh một chút. Chuyện này tất nhiên chúng tôi có điều tra qua, chúng tôi hiểu rõ tâm tình người nhà Cung Âm của cậu, nhưng cậu cũng nên thông cảm cho chúng tôi, trường học cũng rất khó xử trong vụ việc này.”
“Chúng tôi tin tưởng vào nhân phẩm của phó giáo sư Chu, thầy vừa chủ động gánh vác một phần trách nhiệm. Vì thầy là phó giáo sư của trường, chúng tôi nhất định trừng phạt nghiêm khắc. Cung Âm là sinh viên nhà trường, lại là người có liên quan, chúng tôi chỉ muốn xử lí công bằng nhất.”
“Công bằng? Các người muốn em gái tôi thôi học là công bằng? Các người đến cùng điều tra ra cái gì? Các người chả biết gì cả, em gái tao mới là người bị hại!!! Nó thiếu chút nữa là mất máu đến chết ở văn phòng làm việc của tên phó giáo sư Chu đốn mạt các người!
“Các người không biết nó mang thai với thằng khốn đó! Các người không biết vợ tên chó chết khốn khiếp đó đánh em gái tao! Em gái tao sao có thể tự mình ngã được? Lại còn ra nhiều máu như vậy? Tao còn chưa tính sổ với trường các người, với thằng khốn kia, các người lại còn dám ngậm máu phun người?”
“Cậu làm gì vậy!”
“Cung Trường!”
Tiếng hét của chủ nhiệm Vương và tiếng quát của Cung Trường vang lên cùng lúc.
Cung Trường giận đến phát điên, khong thể nhịn được, cuộn bàn tay thành nắm đấm.
“A a a —— “
Một tiếng hét cất lên, bàn làm việc bị ném đi, chủ nhiệm Vương ngồi sau bàn làm việc không kịp tránh, ngã từ trên ghế da xuống mặt đất, bị bàn đè lên thì cất tiếng kêu thảm.
“Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Người nghe thấy tiếng động chạy vào phòng giáo viên.
Hiệu chỉnh Sâu
Biên tập Zê