Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 157 : Trận chiến sớm của mẹ chồng và nàng dâu! (2)

Ngày đăng: 19:12 19/04/20


Nhìn Thịnh Thế Hào Đình rồi, lại đi nhìn Vương Trung vương, đơn giản là khác nhau một trời một vực!



Hơn nữa, trước đó công ty tổ chức hôn lễ mà cô chọn cũng là công ty danh tiếng nhất thành phố này, dĩ nhiên giá tiền cũng cao nhất, nhưng Bạch tiểu thư tự nhận là người ở gia tộc cực kỳ có danh giá ở thành phố này, hôn lễ ngày đó, nếu không biến mình trở thành cô dâu xinh đẹp nhất, làm thế nào cũng đúng không vực dậy nổi cái họ "Bạch" ở trong thành phố này!



Cho dù là có bực tức, cô cũng là đổ thừa là công ty tổ chức hôn lễ này đã định rồi.



Kết quả, Tống Nhiễm Cầm đùng đùng, mấy giây ngắn ngủn, liền biến công ty tổ chức hôn lễ này trở nên không đáng giá một đồng.



Bạch Tang Tang há miệng muốn phản bác, nhưng suy nghĩ lại, phát hiện Tống Nhiễm Cầm thường ngày ngu muội lần này lại làm đủ công phu, cứ thế để cho cô không tìm được một lý do để nhảy vào, cuối cùng không thể không thừa nhận, Thịnh Thế Hào Đình cùng công ty tổ chức hôn lễ mà cô vừa ý quả thật không thích hợp cho hôn lễ theo nghi thức Trung hoa.



E rằng Tống Nhiễm Cầm cũng biết điều này, mới cố ý định hình thức hôn lễ là kiểu Trung Quốc!



Vừa suy xét như vậy, Bạch Tang Tang khó khăn mà phun ra một ngụm khí ngột ngạt, mặt cũng lập tức xụ xuống.



"Về vấn đề tiệc rượu đây, ta cũng đã cùng ba của A Phong thương lượng qua, đại khái là, tiền cho mỗi bàn là bốn ngàn, tổng cộng có thể cần hai mươi bàn, lại thêm tiền rượu nước, cho nên, các con tạm thời cho ta mười vạn đi."



"Cái gì?" Bạch Tang Tang lần này rốt cuộc không giữ được bình tĩnh, không thể tin được điều mình nghe qua.



"Cái gì cái gì! Ta muốn các con đưa mười vạn cũng chỉ là ước chừng, ta tính toán đây, đến lúc đó lại thêm vài món ăn nữa, thêm mấy bình rượu, đoán chừng phải mười hai mười ba vạn, còn có chi phí cho công ty tổ chức hôn lễ, ai da, ta làm thế nào lại quên một khoản như vậy? Đúng rồi, áo cưới các con mua chưa? Mấy ngày trước ta có vừa ý một kiểu dáng, hỏi thử giá cả, đại khái cũng chỉ một vạn tám, công ty bọn họ là phục vụ dây chuyền về đến nhà, bao gồm trang điểm nè, chụp ảnh gì đó, cần ba vạn khối, như vậy tính ra, còn thêm những cái tiền linh tinh khác nữa, các con chỉ cho ta hai mươi vạn thôi."



Lúc này càng nói càng không hợp thói thường, Bạch Tang Tang nhìn giọng điệu Tống Nhiễm Cầm như nói chuyện đương nhiên, nghẹn họng nhìn trân trối.



Lúc này còn nói cái gì, cử hành hôn lễ còn muốn tiền của đôi tân nhân họ, bọn họ làm cha mẹ, chẳng lẽ tuyệt không giúp đứa con độc nhất này chuẩn bị hết sao? Ở nhà họ Tống nhiều năm như vậy, hơn nữa chồng còn có công ty bất động sản riêng, bây giờ ngay cả mười mấy hai mươi vạn cũng không mang ra được?



Bạch Tang Tang chỉ cảm thấy mình nghe được một chuyện cười lớn, buồn cười lại phát hiện giận đến khủng khiếp!
Anh cầm lấy thuốc lá và cái bật lửa trên khay trà, mắt nhìn xuống Tống Nhiễm Cầm đang vô cùng sửng sốt, "Con đi ra ngoài trước hóng mát một chút, các người tiếp tục thương lượng, đến lúc quyết định xong nói cho con biết." Nói xong, không đợi hai người kịp phản ứng liền bỏ đi.



Tô Hành Phong rời sân, cũng không có khiến cho không khí trong phòng khách được dịu đi.



Tống Nhiễm Cầm lại uống một hớp Bích Loa Xuân, tinh thần bừng bừng khắp nơi mà liếc về phía Bạch Tang Tang một cái, dùng giọng điệu hỏi ý nhưng cũng là không cho người khác được xía vào mà nói với Bạch Tang Tang: "Tang Tang, con nói xem kế hoạch của ta được không?"



Bạch Tang Tang cười khẩy: "Tôi nói không được, bà sẽ đổi sao?"



Tống Nhiễm Cầm trợn mắt, "Xem lời con nói này Tang Tang, làm như ta là một kẻ độc tài vậy! Tang Tang, nếu con gả đến nhà họ Tô chúng ta, mẹ chồng như ta đây tuyệt đối sẽ không bạc đãi con, chờ con hạ sinh cho nhà họ Tô chúng ta đứa nhỏ, địa vị của con sẽ an ổn, biết không?"



Lời này, giọng điệu này, vẻ mặt này, còn nói mình không phải là giống lão thái thái thời trước sao?



Bạch Tang Tang nghe thấy mà buồn cười, đặt mông ngồi ở trên ghế sofa, hai chân tréo nguẩy, hai tay ôm ngực: "Mẹ chồng nói rất đúng, dù sao hôn lễ này làm cũng đơn sơ, mất thể diện cũng không phải là tôi, mà là nhà họ Tô, Tô Hành Phong, cùng nhà họ Bạch của tôi có gì liên quan chứ, lúc này là bát nước tát ra ngoài cũng không thuộc chuyện nhà họ Bạch xía vào."



Tống Nhiễm Cầm nghe Bạch Tang Tang nói lời này, giống như muốn cùng nhà họ Bạch phủi sạch quan hệ, lập tức nóng nảy, đâu nào còn ngồi ở được?



"Tang Tang con nói lời này không đúng, con là con gái cưng duy nhất của Bạch chủ tịch, làm sao ông ấy có thể không thương con? Lời này nếu như bị Bạch chủ tịch cùng bà thông gia nghe được, đúng là khó chịu rồi!"



Bạch Tang Tang dùng đầu ngón tay phủi phủi quần áo không hề có bụi, cười hòa ái đến vô cùng dị thường, "Phải không?"



Đừng cho là tôi không biết, cái bà tham muốn bất quá là tiền của và mạng lưới quan hệ của nhà họ Bạch chúng tôi, hôm nay tôi nói tôi muốn cùng nhà họ Bạch vạch rõ giới hạn, nhìn xem bà già bà còn không nóng ruột đến chết sao!



Trong lòng Bạch Tang Tang vui lên vài phần, không để ý ánh mắt Tống Nhiễm Cầm vội vàng lo lắng, thích ý mà bưng ly nước lên khẽ nhấp một miếng, ngẩng đầu cười tủm tỉm nhìn Tống Nhiễm Cầm: "Mẹ, chúng ta lại bàn bạc tiếp hôn lễ thôi."