Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 184 : Nhà vệ sinh, địa điểm nghe lén tốt! (1)

Ngày đăng: 19:12 19/04/20


Sân bay thành phố S, hành khách trước khi xuất phát vội vội vàng vàng kéo hành lí lui tới bên trong đại sảnh sân bay.



Cận Tử Kỳ và mẹ con Tô Ngưng Thu cũng ở trong đó, đứng trong một góc yên tĩnh mà liên tục thì thầm.



Làm đại cổ đông của Cận Thị, Tô Ngưng Tuyết đi đến Cận Thị tham gia đại hội cổ đông hàng năm, cho nên không có tới sân bay đưa tiễn, Cận Tử Kỳ thì rỗi rãnh tới không có việc gì, nên dắt Mỗ Mỗ đi cùng Kiều Nam và Hàn Mẫn Tranh đến đây.



Kiều Nam đi lấy giúp vé lên máy bay rồi trở lại, giao cho Tô Ngưng Thu và Ngu Thanh Kiều, cách thời gian đăng ký cũng không còn nhiều lắm.



Ngu Thanh Kiều lưu luyến không rời mà lôi kéo tay Hàn Mẫn Tranh không thả, nếu như bây giờ nói với cô nàng rằng ở lại chỗ này mừng lễ năm mới thôi, Cận Tử Kỳ tin tưởng, cô sẽ không chút do dự mà xoay người lập tức theo Hàn Mẫn Tranh về nhà ngay.



Bất quá, nhìn xem ý tứ của Tô Ngưng Thu, dường như hi vọng Thanh Kiều cùng bà quay lại nước Pháp một thể.



Cửa đăng kí nhân viên hỗn loạn, Cận Tử Kỳ có thai, hành động bất tiện, nên không theo nhóm người Kiều Nam đưa Tô Ngưng Thu và Thanh Kiều tiến vào chỗ ghi danh, chẳng qua là xa xa mà đưa mắt nhìn các cô rời đi.



Lôi kéo bàn tay nhỏ mũm mĩm của Mỗ Mỗ, nhìn sang mấy người họ bóng lưng dần dần biến mất ở trong đám người, Cận Tử Kỳ mới xoay người đi đến vị trí đã hẹn sẵn mà chờ Kiều Nam và Hàn Mẫn Tranh trở lại.



Chỉ là vừa đi được hai bước, một quả bóng da nhỏ màu đỏ lăn đến bên chân cô.



Cận Tử Kỳ vội vàng dừng bước, nếu không chú ý, sẽ bị cái quả bóng da đột nhiên xuất hiện này làm cho trượt chân té.



Cận Mỗ Mỗ nhìn lên thấy có bóng da cản đường, còn làm hại mẹ của nó thiếu chút nữa ngã xuống, lập tức ngồi xổm người xuống, cầm quả bóng da vứt đi thật xa, sau đó vuốt bụng Cận Tử Kỳ cẩn thận từng li từng tí nói: "Em trai có bị dọa không?"



Nhìn dáng vẻ con trai bảo bối che chở, nỗi hoảng hốt trong lòng Cận Tử Kỳ mới dần dần trở lại bình thường, vuốt cái đầu dưa của Mỗ Mỗ, cười giỡn hỏi nó: "Làm sao con biết nhất định là em trai chứ, cũng có thể là em gái mà?"



Ngoài dự đoán, Mỗ Mỗ mím cái miệng nhỏ nhắn, nghiêm túc lắc đầu: "Nhất định là em trai, con biết mà!"



"Mẹ!" Chợt, một tiếng trẻ con non mềm giòn tan chen vào.


Hàn Mẫn Tranh gật đầu, vuốt ve chiếc kính không vành trên mũi, "Tổng giám Kiều đi lái xe rồi."



Mỗ Mỗ nhìn thấy Hàn Mẫn Tranh, không sợ người lạ mà nhào tới đùi của anh, lầm bầm mà làm nũng: "Mỗ Mỗ hình như có chút mệt mỏi nha, có thể đi không được, có phải chú Hàn chưa từng có bế Mỗ Mỗ hay không?"



Hàn Mẫn Tranh cúi đầu nhìn Mỗ Mỗ không muốn đi bộ, khóe miệng nhếch lên, nụ cười rất nhạt, nhưng vẫn là cúi người ôm lấy Mỗ Mỗ, tư thế có chút cứng rắn, may là đàn ông, khí lực tương đối lớn.



Cận Tử Kỳ nhìn người đàn ông này tính cách nội liễm, không dễ biểu đạt cảm xúc, nếu như Tống thị cuối cùng do Tống Kỳ Diễn quản lý, vậy không thể nghi ngờ Hàn Mẫn Tranh sẽ là một người trợ thủ đắc lực, có một vài thời điểm, không thể không thừa nhận Tống Chi Nhậm tinh mắt, chọn ở bên mình đều là đệ nhất đẳng tinh anh kỳ tài.



Lúc mới vừa rồi Hàn Mẫn Tranh cúi người, Cận Tử Kỳ lơ đãng liếc lên chỗ lọn tóc nơi gáy của anh, hình như có một vết sẹo nhàn nhạt, nhìn ra được, lúc đầu bị thương cũng thật nghiêm trọng.



Phát hiện chỗ ánh mắt của Cận Tử Kỳ dừng lại, Hàn Mẫn Tranh thuận thế sờ qua cổ của mình: "Khi còn bé trong nhà có cột nhà bị sụp đổ, tôi vừa lúc chơi ở phía dưới, tránh không kịp, nên nện trúng trên người của tôi, để lại vết sẹo này."



Nói tới thương tổn đã từng bị qua, anh cũng vẫn như cũ không có cảm xúc dao động quá lớn, chẳng qua là tròng mắt có chút ảm đạm, Cận Tử Kỳ mắt sắc phát hiện, không khỏi vì mình khơi gợi chuyện thương tâm của người ta mà áy náy.



Hàn Mẫn Tranh lại nhìn về phía ngoài cửa sổ sát sàn, sau đó quay đầu nói với cô: "Tổng giám Kiều đã tới."



Cận Tử Kỳ đưa mắt nhìn chiếc xe dừng lại bên ngoài sân bay, Hàn Mẫn Tranh đã ôm Mỗ Mỗ muốn đi ra ngoài, cô do dự một chút, vẫn là mở miệng: "Mẫn Tranh, anh đã là bạn trai Thanh Kiều, cũng gọi mọi người theo cô ấy thôi."



Hàn Mẫn Tranh sửng sốt, sau khi hiểu được, lộ ra một nụ cười cực nhẹ, coi như là câu trả lời của anh.



Nhưng Cận Tử Kỳ lại biết, theo tính cách của anh, không chừng quay người lại đã biến thành "Thiếu phu nhân" rồi, có một số việc, vẫn là phải từ từ sẽ đến, cô cũng cười tủm tỉm trả lại, rồi cùng anh đi ra ngoài.



Trên đường trở về, di động của Cận Tử Kỳ vang lên, đầu kia là Tô Ngưng Tuyết giọng nói có chút thở gấp gáp.



"Mẹ......" Cận Tử Kỳ không xác định mà gọi một tiếng.



"Tử Kỳ, con tới ngay bệnh viện nhân dân thành phố, ba của con...... Xảy ra tai nạn giao thông rồi."