Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 221 : Lần đầu giao chiến (4)

Ngày đăng: 19:13 19/04/20


Editor: Tâm Thường Lạc



Đáy mắt Kiều Niệm Chiêu thoáng hiện vẻ ghen ghét, nhưng trên mặt lại thay bằng nụ cười hiền hòa: “Ừm, ba ở bên trong.”



Cận Tử Kỳ gật gật đầu, lúc đôi bên lướt qua nhau, cô dừng một chút, nghiêng đầu nhìn chiếc áo T-shirt Tôn Hạo mặc bên trong Âu phục: “Lần trước thấy cô mua bộ quần áo này, thì ra là đưa cho Tôn tiên sinh.”



Lời này vừa nói ra, mặt của Kiều Niệm Chiêu và Tôn Hạo hai người đồng thời liền biến sắc.



Bộ quần áo này Kiều Niệm Chiêu đã từng mua, bất quá là vài tháng trước rồi, cô đưa cho Tô Hành Phong rồi, khi đó hai người họ vẫn chưa chia tay, lúc ấy cô ta còn cố ý cầm quần áo này lượn qua ở trước mắt Cận Tử Kỳ.



Về phần tại sao mặc ở trên người Tôn Hạo, nguyên nhân, hiển nhiên không phải Kiều Niệm Chiêu lấy về từ chỗ Tô Hành Phong, mà là cái áo T-shirt này Cận Tử Kỳ từng thấy trên ghế sofa ở nhà trọ của Tiêu Tiêu.



Hai người họ trong lòng có quỷ, lúc này đâu nào còn có thể chuyện trò vui vẻ cùng Cận Tử Kỳ.



Mặt Tôn Hạo lập tức từ đỏ biến thành màu đỏ tím, hận không thể tìm được cái lỗ trên đất để cho anh ta có thể chui vào, đối với Tiêu Tiêu, trong lòng anh ta trước giờ luôn thấy hổ thẹn, thế cho nên đối mặt cùng người quen biết Tiêu Tiêu đều không ngốc đầu lên được.



“A Hạo, sáng ngày mai không có có việc gì, chúng ta thuê một chiếc du thuyền ra biển, có được không?”



Kiều Niệm Chiêu được mẹ dạy dỗ đến độ càng lúc càng biết giữ bình tĩnh, rất nhanh thì đã khôi phục như thường, kéo Tôn Hạo đi, lắc lư vòng eo mềm mại, mắt cũng không thèm liếc nhìn Cận Tử Kỳ thêm một cái.



Mặt Tôn Hạo cứng đờ, không lên tiếng trả lời, nhưng cũng không từ chối.



Cận Tử Kỳ cảm thấy buồn cười, Tôn Hạo mặc dù họ Tôn nhưng không phải con cháu máu mủ ruột thịt của nhà họ Tôn, lần trước cùng người nhà họ Tôn dùng cơm, cô nhìn ra được cuộc sống của Tôn Hạo ở nhà họ Tôn cũng không dễ chịu như tưởng tượng, đây cũng là điều Tiêu Tiêu đã xong, Tôn Hạo không thể chờ đợi muốn thoát khỏi nhà họ Tôn tự mình tay trắng khởi dựng lại sự nghiệp, không muốn lại bị người ta đè ở trên đầu.



Cho dù nhà họ Tôn có du thuyền tư nhân, Tôn Hạo cũng không thể muốn dùng là dùng, còn phải nhìn sắc mặt nhà họ Tôn, nhà họ Cận có du thuyền, bất quá người yêu đi ra biển lại dùng du thuyền gia đình nhà gái, nếu như truyền đi, sẽ chỉ làm người ta coi thường Tôn Hạo.



Thuê một chiếc du thuyền giá cả cũng không thấp, hơn hai ngàn đồng một giờ, mướn một ngày đại khái cũng phải hai vạn.




“Ai da, còn không phải con biết chị gái qua sao, cho nên cố ý tới cùng chị trò chuyện đó!”



“Con đó nha!” Kiều Hân Hủy mỉm cười mà nói cô ta một câu.



Kiều Niệm Chiêu như quỷ mỵ dời đến bên cạnh Cận Tử Kỳ, sau đó ngồi xuống kế bên cô, mím môi cười, trên gương mặt hiện lúm đồng tiền, ngây thơ mà chớp chớp mắt: “Chị, yến hội tối mai, chị chuẩn bị xong lễ phục rồi chứ?”



Cận Tử Kỳ khẽ mỉm cười, “Khách sạn như Rhayson, không phải nơi đặc biệt chuyên cung cấp quần áo dạ hội cho khách quý sao? Ngày mai, tôi muốn đi làm Spa áp dụng cho phụ nữ có thai trước, gần đây bần thần trong người, tối mai là đêm khai mạc yến hội, nhiều nhân vật nổi tiếng đến đây như vậy, cũng không thể gây ra sai sót gì.”



Cận Chiêu Đông đồng ý mà gật đầu: “Bất kể là vì nhà họ Cận hay là nhà họ Tống, con cũng phải biểu hiện thật tốt.”



Kiều Niệm Chiêu nghe thấy trái tim khẽ động, cô ta sờ sờ gò má của mình, lại len lén mắt liếc nhìn Cận Tử Kỳ, diện mạo mình cũng không thua Cận Tử Kỳ, nếu như ăn mặc thật đẹp một chút, nhất định có thể tỏa sáng thật mạnh ở trên yến hội.



Kiều Niệm Chiêu nghĩ đến mà nôn nóng muốn thử, trong lòng ngứa một trận, hướng đến Kiều Hân Hủy ở một bên mà nháy mắt.



Kiều Hân Hủy biết ý nghĩ của con gái, chính và ta làm sao cũng nghĩ muốn chân chính bước vào xã hội thượng lưu, nhưng mà biết gấp không đến, Cận Chiêu Đông tạm thời bỏ đi ý niệm cưới bà ta, vì vậy việc kia chỉ biết gởi gắm hết hi vọng ở trên người của con gái.



Kiều Hân Hủy ngẫm nghĩ một phen, mới cười nói với Cận Tử Kỳ: “Tử Kỳ, ba của con như vậy nên không tham gia yến hội được, ngày mai, sợ rằng chỉ có một mình Niệm Chiêu đi thôi, con hãy chiếu cố nó một chút.”



Cận Tử Kỳ chợt nhíu mày, nhưng không trả lời ngay lập tức, cứ thế mà thong thả ung dung uống nước ấm.



Tính khí của Kiều Niệm Chiêu rất hấp tấp, lúc này, Cận Tử Kỳ càng không đáp ứng cô ta, cô ta càng lòng như lửa đốt, càng muốn Cận Tử Kỳ khẽ gật đầu một cái, lúc này đã gấp đến độ cứ nhìn nhìn Kiều Hân Hủy lại nhìn nhìn sang Cận Chiêu Đông.



Cô ta không muốn bỏ qua cơ hội tốt này nữa, tối mai là yến hội của xã hội thượng lưu chân chính, mà không phải là những buổi party phải nói là hoang dâm hỗn tạp của những tên nhà giàu mới nổi.



--- ------ ---------